Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 853: Không cho phép hợp tác
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:44:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Niên Canh Tâm nhanh thoăn thoắt tìm về hai cái sào, Ngọc Khê cũng buộc xong mấy cái túi nilon lớn và chừa lỗ thủng. Tôm trong ruộng to, lỗ thủng nhỏ nên sợ rơi ngoài. Cô buộc túi sào, chỉ huy Niên Canh Tâm: "Họ xua tôm dạt hết rìa ruộng lúa , chú cứ men theo bờ mà xúc."
Niên Canh Tâm cầm sào xúc tôm tiện, cần xuống nước lội bùn, đỡ tốn sức hiệu quả hơn hẳn việc dùng tay mò.
Nhà Hồ và một nhà nữa thấy cũng thi lên bờ. Túi nilon nhà Ngọc Khê là loại to mua ở siêu thị, hai nhà xin mỗi nhà hai cái, cũng bắt chước theo.
Phải là hiệu quả cực kỳ cao. Nhà Ngọc Khê là nhà đầu tiên xúc tôm đ.á.n.h dấu: một con màu xanh lá (loại tệ nhất) và một con màu xanh dương (loại hạng nhì). Dù hai nhà cũng ăn chung nên kết quả coi như khá .
Thấy nhà Ngọc Khê xúc mất con tệ nhất , hai nhà thấy cân bằng tâm lý hơn, càng thêm hăng hái.
Ngọc Khê đồng hồ, mới trôi qua một tiếng, thời gian vẫn còn nhiều. Cô bảo: "Chỗ nhiều mương nước nhỏ, chúng câu tôm hùm đất ."
Lũ trẻ thì phấn khích vô cùng, câu tôm hùm là một trò chơi mới lạ. Mồi câu là ốc bươu, ốc ở đây khá to, chỉ cần đập vỡ vỏ, xử lý qua buộc dây. Rất nhanh, bảy cái cần câu dã chiến thành, cả nhóm xách chậu câu tôm hùm.
là mương nước hai bên đường nhiều tôm hùm đất. Những mương dẫn nước ruộng nên nước sạch, tôm con nào con nấy đều to khỏe.
Lũ trẻ chơi đến phát cuồng, còn bày đặt thi đấu với .
Câu hơn nửa tiếng thì hai nhà cũng kéo tới, tôm hùm đất thực sự nhiều.
Diêu Trừng qua cơn hăng hái ban đầu, cô thong thả buông cần xa: "Chị dâu, môi trường ở đây thật đấy."
Ngọc Khê tháo một con tôm hùm c.ắ.n câu xuống, đáp: "Môi trường thì nuôi cua lông , yêu cầu về chất lượng nước khắt khe lắm."
Diêu Trừng thu cần, mấy con ốc bên bờ nước: "Chị dâu, em câu nữa, em và Canh Tâm bắt ít ốc về ăn."
Ngọc Khê: "Cũng ."
Hai gia đình cũng câu kha khá, lớn bắt đầu nản nhưng lũ trẻ thì vẫn chơi đủ.
Đến khi trời sập tối, các nhà đều xử lý xong tôm hùm, chuẩn nấu cơm tối. Lần tổ chương trình yên tĩnh, đạo diễn bày trò gì thêm.
Vợ chồng nhà họ Hà về, trong lòng đầy vẻ bất mãn. Sau khi tin các nhà khác sớm xúc tôm còn câu cả đống tôm hùm đất, dù máy mặt, sắc mặt họ vẫn khó coi.
Cô bé Hà Kiều bật , cảm thấy quá thiệt thòi vì chơi với các bạn mà việc cả buổi chiều.
Diệp Dĩnh đen mặt quát: "Khóc cái gì mà , nín ngay."
Hà lão bản mặt còn tối hơn. Lần ông tham gia chỉ để giúp vợ tái xuất mà còn để quảng bá cho công ty. Bây giờ vợ ông lộ vẻ mặt khó coi thế , lên sóng khán giả sẽ nghĩ ? Ông lườm một cái, Diệp Dĩnh mới miễn cưỡng dịu giọng xuống dỗ dành: "Được , ngoan nào đừng nữa. Con xem tay cũng cua kẹp thương đây , ngoan."
Thước Thước nhỏ: "Cười giả tạo quá."
Ngọc Khê dùng liếc mắt con trai một cái, Thước Thước lập tức ngậm miệng, còn động tác kéo khóa môi .
Mọi tập trung đông đủ và bắt đầu nấu nướng. Ăn xong, cứ ngỡ sẽ nghỉ, kết quả đạo diễn tuyên bố:
"Quy tắc ngày mai: Sinh tồn dã ngoại. Ngoại trừ nhà họ Hà dùng lao động đổi thức ăn trong làng, bốn nhà còn chỉ chọn lấy 5 món đồ vật chiếc bàn mặt. Ba bữa sáng, trưa, tối ngày mai đều tự giải quyết. Yêu cầu: làng đổi bất kỳ thực phẩm nào, phạm vi hoạt động chỉ ở khu vực xung quanh đây."
Mắt hai vợ chồng nhà họ Hà sáng rực lên, đột nhiên thấy hình phạt lợi cho . Nhất là hôm nay họ buộc cua , một ngày buộc cua đổi ba bữa cơm là chuyện nhỏ, thậm chí còn mang thêm đồ về, vì tiền công buộc cua tính theo con mà.
Nhà họ Hà nghĩ , các nhà khác cũng hiểu ngay. Nhìn những công cụ bàn, ai nấy đều tối sầm mặt mũi. Thực phẩm chính chỉ gạo và bột mì, nhưng lượng ít, ngoài chẳng còn gì khác.
Ngọc Khê đạo diễn, lão lợi hại thật, chiêu mà cũng nghĩ : "Dầu muối mắm muối thì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-853-khong-cho-phep-hop-tac.html.]
Đạo diễn hắng giọng: "Mấy thứ đó dùng thoải mái."
Ngọc Khê im lặng. Mỗi nhà 5 món, hai nhà cô cộng là 10 món. Đang định bàn bạc phân chia với Niên Canh Tâm thì đạo diễn vội vàng : "Lần phép hợp tác, nhà nào tự nhà nấy."
Niên Canh Tâm: "......." Đây là nhắm đúng ? Không chị dâu dẫn dắt thì thắng chắc đây?
Ngọc Khê xong liền tự chọn đồ. Công cụ bàn khá nhiều, nồi niêu bát đĩa đủ, nhưng nồi bát cũng tính là một món đồ, đạo diễn đúng là cách bày trò!
Ngọc Khê nhanh tay lấy một cái khay nướng cá hình chữ nhật, cái thể nồi nấu, thể bát đựng canh. Cô chọn thêm một cái nồi đất để nấu cơm. Còn ba món: cô lấy cần câu, gạo là thứ bắt buộc lấy, món cuối cùng cô chọn bột mì.
Niên Canh Tâm thấy chị dâu lấy gì thì bắt chước lấy nấy. Hai nhà còn tính toán riêng nên lấy những thứ họ cần, thực cũng tương tự .
Đạo diễn thấy chọn xong, mỉm : "Được , nghỉ ngơi ."
Ngọc Khê vội ngay, cô gọi Niên Canh Tâm : "Sáng mai dậy sớm một chút, chúng bờ hồ phía xem thử."
Niên Canh Tâm: "Vâng ạ."
Thợ phim: "........" Đã bảo là hợp tác cơ mà?
Sáng hôm , Ngọc Khê dậy từ lúc 5 giờ. Lúc trời sáng rõ, cô gọi lũ trẻ mà gọi vợ chồng Niên Canh Tâm.
Ba vệ sinh cá nhân xong, đạo diễn liền ló mặt : "Không hợp tác nhé."
Ngọc Khê thản nhiên: "Vâng, hợp tác. bờ hồ, họ cũng đó, yên tâm, sẽ giúp ."
Đạo diễn: "......." Thế thì khác gì hợp tác? Đau lòng quá, mà tách họ đây!
Ngọc Khê chẳng quan tâm đạo diễn đang rối rắm thế nào, giới hạn của "hợp tác" rộng lắm. Bờ hồ cách nơi phim 20 phút bộ, khá xa.
Ba đều nhanh nên chẳng mấy chốc tới nơi. Chỗ ai thầu nuôi trồng nên , nếu chủ thì họ kiếm đồ gì cũng rắc rối lắm.
Bây giờ thì đơn giản . Ven hồ nhiều lau sậy, cô tìm một cái sào dài quét qua các bụi rậm. Tuy xác suất cao nhưng vẫn thể tìm thấy trứng vịt trời. Cô quan sát kỹ các vũng nước, quả nhiên tìm hai ổ, trứng nhiều, mỗi ổ chỉ 5 quả. Cô để mỗi ổ một quả, lấy bốn quả.
Bữa sáng của Ngọc Khê trứng vịt, cô tìm thêm nữa vì lội trong đám lau sậy mệt.
Thợ phim ngẩn : Thế cũng !
Niên Canh Tâm ngơ ngác: "Chị dâu, em thấy chuyện gì chị cũng hết ?"
Ngọc Khê : "Thế nên mới bảo chú sách nhiều ."
Thực cô trong sách, chuyện tìm trứng vịt trời là cô trợ lý kể. Trợ lý của cô là miền Nam, lúc nhỏ thích nhất là nhặt trứng vịt trời. Nghe nhiều nhớ kỹ, chẳng lúc nào sẽ dùng tới!
Giờ trứng, Ngọc Khê hái thêm ít rau dại định về nấu cháo. Trên đường về, cô cố ý mặt hồ một lượt đ.á.n.h dấu một địa điểm: "Ăn sáng xong thể đây câu cá."
Niên Canh Tâm gật đầu: "Vâng ạ."
Về đến bãi , các nhà khác cũng dậy. Nhà Hồ thấy trứng vịt trời liền chạy hỏi, Ngọc Khê cũng giấu giếm mà chỉ chỗ cho họ, tất nhiên cũng thêm là khó tìm.
Nhà Hồ nghĩ ngợi từ bỏ. Ngọc Khê vốn định bụng tặng một quả trứng, nhưng thấy đạo diễn đang chằm chằm ngăn cản nên đành thôi.