Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 854: Đánh cược

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:45:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bữa sáng, Ngọc Khê đem trứng vịt trời chiên. Trứng vịt trời tanh, nhưng xử lý khéo thì vẫn ngon, ăn kèm với cháo rau dại, bữa sáng còn thịnh soạn hơn cả phần của tổ chương trình.

Đạo diễn thấy cảnh thì u sầu sâu sắc, nhịn sang lẩm bẩm với trợ lý: "Sao mà khó nổi Lữ tổng nhỉ?"

Trợ lý định bụng : Lữ tổng là thần nhân , hạng phàm phu tục t.ử như chúng so bì .

Đạo diễn cũng chẳng mong trợ lý trả lời, ông biến đau thương thành sức ăn, xơi thêm hai cái bánh bao lớn.

Nhà họ Hà việc, các nhà khác cũng đang vì bữa trưa mà phấn đấu. Tuy phát gạo nhưng chỉ một cân, một cân gạo cho hai lớn một đứa trẻ ăn ba bữa thực sự đủ.

Nhà Ngọc Khê càng thiếu, hai thằng nhóc ăn khỏe, đang tuổi ăn tuổi lớn, bát cháo sáng nay chỉ đủ lót . Cô xoa xoa trán, lão đạo diễn đúng là cách đề khó cho họ.

Đợi lũ trẻ đào xong giun, Ngọc Khê dẫn chúng hồ câu cá.

Vị trí bên hồ chọn sẵn. Câu cá cũng cần vận may, đôi khi mồi ngon đến mấy cá cũng thèm cắn, điển hình như Niên Canh Tâm.

Sau hai tiếng đồng hồ, phía Ngọc Khê dùng cỏ mồi câu hai con cá trắm cỏ, mỗi con nặng hơn hai cân, còn dùng giun câu thêm hai con cá diếc.

Trong khi đó, Niên Canh Tâm nào cũng để cá thoát khỏi lưỡi câu, đến khi câu con to thì dây đứt!

Niên Canh Tâm đờ : "Chị dâu, giờ ?"

Ngọc Khê giật giật khóe miệng: "Thời gian còn sớm, chú câu tôm hùm đất !"

Niên Canh Tâm mấy con cá Ngọc Khê xử lý xong, l.i.ế.m môi: "Chị dâu, cho em một con !"

Thợ phim: "Khụ khụ."

Niên Canh Tâm: "........"

Cuối cùng còn cách nào, Niên Canh Tâm đành lủi thủi về câu tôm hùm, hy vọng là câu sạch.

Ngọc Khê giao cần câu cho mấy đứa trẻ, còn khắp nơi hái rau dại, đào thêm ít tỏi rừng và hẹ tây để gia vị.

Trưa về đến nơi, cá diếc đem ướp muối. Nhiệt độ miền Nam cao, ướp muối thì đến tối cá sẽ hỏng ngay.

Nấu cơm bằng nồi đất, gạo còn đều đem dùng hết. May mà dầu muối mắm muối cấp đủ, dù gừng nhưng rượu nấu ăn để khử tanh. Cô chiên sơ cá trắm dùng khay nướng món cá nướng kiểu gia đình, thêm chút tương ớt còn sót , cả khu phim thoang thoảng mùi cá nướng thơm lừng.

Ngọc Khê sợ đủ ăn nên cho hết rau dại và tỏi rừng đồ lót. Dù món ăn kèm thể so với nhà hàng, nhưng giữa nơi hoang dã cái gì cũng thiếu thốn thế thì là cực .

Đạo diễn hít hà, bụng kêu ọc ọc, miệng lẩm bẩm: Thế cũng , thế cũng .

Oánh Oánh bố vất vả lắm mới xử lý xong mười con tôm hùm đất, bĩu môi: "Con ăn với bác dâu cơ."

An Khang: "Cháu cũng thế."

Niên Canh Tâm cũng thấy tủi : "Mấy đứa tưởng chỉ mấy đứa chắc." Anh mà nước miếng sắp trào , , nhịn nổi nữa.

Oánh Oánh mặc kệ, chạy thẳng tìm đạo diễn: "Cháu sang nhà bác dâu ăn cơm ạ?"

An Khang vội vàng tiếp lời: "Cả cháu nữa."

Đạo diễn : "Cháu con nhà bác dâu cháu ."

Oánh Oánh trợn mắt: "Ai bảo ? Chúng cháu sống cùng mà, ở nhà bác dâu cháu là chủ gia đình, chúng cháu ăn chung thôi. Bác dâu quản lý việc nên cháu cũng là con của bác dâu."

An Khang: ", sai tí nào."

Mắt đạo diễn sáng lên, thể moi tin đây: "Bác hỏi hai câu, trả lời thì các cháu sang đó ăn."

Ông chỉ moi thông tin mà còn hố Ngọc Khê một vố. Hai thằng nhóc ăn khỏe thế nào ông rõ, bây giờ gạo hết , nhưng vẫn còn bột mì mà!

Oánh Oánh đảo mắt: "Được, bác hỏi ."

Đạo diễn hiền từ hơn: "Ở nhà bác dâu cháu, ai quản tiền?"

Oánh Oánh đạo diễn như kẻ ngốc: "Tất nhiên là bác dâu , trong nhà bác dâu quản hết, tiền của bố cháu cũng trong tay bác dâu mà!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-854-danh-cuoc.html.]

Đạo diễn: "........" Lượng thông tin lớn nha.

Niên Canh Tâm định thần thì muộn, thằng con "hố cha" .

Đạo diễn Ngọc Khê, lợi hại thật, nắm quyền tài chính cả gia tộc cơ : "Tại tiền nhà cháu ở chỗ bác dâu?"

Oánh Oánh thở dài như ông cụ non: "Vì bố cháu đáng tin, ông nội bảo , đợi cháu lớn lên cháu sẽ quản!"

Mọi trong tổ chương trình đều bật .

Oánh Oánh trợn mắt: "Sao tin? Cháu đáng tin hơn bố cháu nhiều."

Niên Canh Tâm gượng, xách cổ con trai lên, Oánh Oánh hớn hở: "Trả lời xong hai câu , chúng cháu sang nhà bác dâu ăn đây."

An Khang cũng chạy theo: "Anh hai, thả cháu trai lớn xuống , chúng ăn thôi."

Niên Canh Tâm: "......." là hai cái đứa báo đời!

Diêu Trừng hai nhóc tì cho buồn , cô với con trai: "Con trai, con định bỏ rơi bố thật đấy ?"

Oánh Oánh: "Dù bố cũng quen mà, chào bố nhé."

Vợ chồng Niên Canh Tâm: "......."

Ngọc Khê đón nhận cái ôm của hai đứa nhỏ, cô xoa đầu chúng. Hai đứa nhỏ đúng là đề khó cho cô mà: "Mau rửa tay , chuẩn ăn cơm."

Hai nhóc nhanh chóng rửa tay sạch sẽ. Ngọc Khê đưa đôi đũa tự vót cho bọn trẻ, bát cũng chẳng dùng, ăn trực tiếp trong khay.

Ngọc Khê múc ít cơm trong nồi đất để quanh bốn cạnh khay nướng cá: "Các con ăn ."

Mấy đứa nhỏ động đũa, Dung Dung : "Mẹ cũng ăn , cả nhà cùng ăn."

Oánh Oánh lúc mới nhận cơm đủ, mím môi nhỏ: "Bác dâu, chúng cháu ăn cá là ạ."

Ngọc Khê xoa đầu mấy nhóc: "Yên tâm, đủ ăn mà. Bác dâu rửa nồi đất nấu canh cá, thêm một nồi súp bột mì nữa."

Thước Thước đặt đũa xuống: "Mẹ ơi, chúng con đợi cùng ăn."

Ngọc Khê thấy ấm lòng: "Cứ ăn , để một phần cho bác là , mì vắt nhanh lắm."

Lúc mấy đứa nhỏ mới cúi đầu ăn cá. May mà cô cả hai con to, cộng thêm nồi mì vắt nữa là đủ no tám phần .

An Khang : "Bác dâu, chiều nay bọn cháu nhất định sẽ tìm thật nhiều đồ ăn."

Ngọc Khê đáp: "Được."

Xung quanh đây là nước, thứ thể ăn chỉ cá. Đám tôm hùm đất ở khu mương cơ bản câu sạch, Ngọc Khê thấy sầu, thế hôm qua câu hết.

Buổi chiều vận may lắm, dây câu đứt, chỉ câu hai con cá diếc, mà con nào cũng lớn lắm. Thực phẩm chính hiện tại chỉ còn đầy một cân bột mì!

Hai nhà rau dại ăn cũng tạm, dường như khó khăn chỉ dồn lên Ngọc Khê vì giờ cô "nuôi" tận bốn đứa nhỏ. Oánh Oánh và An Khang buổi tối về nhà ăn nhưng đạo diễn cho.

Đạo diễn thấy Ngọc Khê chỉ xách hai con cá diếc về, tâm trạng vô cùng sảng khoái: "Lữ tổng, tối nay đủ ăn nhỉ. Haiz, tối nay chúng định ăn cua lông, đến vùng nuôi trồng mà ăn một bữa thì thật với bản ."

Ngọc Khê dừng bước: "Ông đang khoe khoang đấy ?"

"Không, chỉ sự thật thôi."

Ngọc Khê nhếch môi: "Nếu như vẫn khiến cả nhà ăn no thì ?"

Đạo diễn tin, cần câu hỏng , tôm hùm quanh đây cũng hết, mà no : "Nếu cô khiến họ ăn no , thì nguyên liệu ngày mai sẽ khó cô nữa, nhưng điều kiện, chỉ dùng vật để đổi thôi!"

Ngọc Khê nhếch môi: "Chốt đơn."

Đạo diễn: "........" Lữ tổng đồng ý nhanh quá, ông bỗng linh cảm chẳng lành.

 

Loading...