Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 861: Đau lòng quá đi
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:45:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ kế của Lai Đệ chạy mất dạng, Lai Đệ thấp thỏm hỏi: "Thật sự sẽ phát sóng đoạn đó chứ chị?"
Ngọc Khê đạo diễn, đạo diễn khẳng định: "Không , thực sự sẽ phát sóng ."
Lai Đệ lúc mới yên tâm: "Nhà em khấm khá lên là bà với ông già đến quậy, đòi tiền phụng dưỡng, như là ban ơn cho . Còn đòi đưa em gái đến giúp , phi! Bảo là đến giúp chứ thực chất là cướp cái khách sạn thì ."
Ngọc Khê hỏi: "Em đưa tiền phụng dưỡng ?"
Lai Đệ lắc đầu: "Không ạ."
Ngọc Khê dặn dò: "Lúc nào rảnh em tìm luật sư tư vấn , tránh để đối phương tìm luật sư thì sẽ động. Dù em cũng là phận con, họ sẽ dùng đạo hiếu để ép em đấy."
Lai Đệ vẫn đang ngừng học hỏi, còn là mù chữ nữa, nhiều nên cô ghi nhớ kỹ trong lòng. Cô cũng chán ghét việc họ cứ hết đến khác đến gây sự, nếu nhà ngoại cứ loạn thì khách sạn của cô còn phát triển hơn nữa.
Tập trôi qua khá nhàn nhã. Sau mấy tập bôn ba, dù là các gia đình tham gia tổ chương trình cũng đều rơi trạng thái mệt mỏi. Đạo diễn tận hưởng sự thong thả nên tập cuối cùng cũng bày trò thêm nữa.
Người lớn bận rộn việc, lũ trẻ cũng nhiều thời gian giao lưu với hơn. Điểm nhấn của tập ngược ở bọn trẻ; bảy đứa nhỏ giao lưu nhiều thì mâu thuẫn cũng phát sinh nhiều.
Bốn nhóc nhà Ngọc Khê từ nhỏ bá đạo quen , cực kỳ chính kiến. Trong ấn tượng của các bé, phái nữ chỉ chị Diệu Diệu là thể áp chế , nên các thích kiểu con gái nhỏ yếu đuối, nhõng nhẽo. Vì thế Hà Kiều mấy trận.
Vì máy nên vợ chồng nhà họ Hà cố nhịn, đợi đến khi tập kết thúc, còn ống kính máy nữa, vợ chồng nhà họ Hà cuối cùng mới nhịn nổi.
Diệp Dĩnh đen mặt: "Lữ Ngọc Khê, cô quản con nhà cô . Nhà là con gái, bốn đứa bắt nạt một đứa, giáo d.ụ.c kiểu gì ?"
Thước Thước định lên tiếng nhưng Ngọc Khê vỗ vai bé một cái. Người lớn đang chuyện, trẻ con xen mồm thì đúng là thành giáo d.ụ.c thật: "Mấy đứa nhà đều là lũ nghịch ngợm, nhất định sẽ tránh xa Hà Kiều ."
Diệp Dĩnh nghẹn lời. Cô ý đó. Bốn đứa nhà Lữ Ngọc Khê tuy nghịch nhưng là điểm hút khách, con gái mà chơi một thì phim gì đặc sắc sẽ cắt hết. lời , hối hận cũng muộn, cô bực bội vì nhịn , tâm lý càng trở nên vặn vẹo.
Những ngày , hễ máy là chồng càng tỏ thiếu kiên nhẫn với cô . Cô thực sự sợ ly hôn, đồng thời trong lòng cũng đầy oán hận. Ban đầu cô nhắm con trai cả nhà họ Hà, định bám , kết quả là một đàn ông chuẩn mực, kế nhiệm tương lai của gia tộc họ Hà, cực kỳ tự luật. Không còn cách nào khác cô mới bám lấy ông hai nhà họ Hà, dù lên vị trí chính thất nhưng ông cũng chẳng coi cô gì.
Diệp Dĩnh càng nghĩ càng thấy cân bằng. Ở nhà thì đố kỵ với chị dâu, ngoài thì thấy tất cả các bà chủ gia đình khác đều sống hơn .
Diêu Trừng Diệp Dĩnh lầm lũi rời với vẻ mặt âm trầm thì rùng một cái: "Chị dâu, Diệp Dĩnh thế?"
Ngọc Khê liếc mắt một cái: "Bị kích động phần tối trong lòng nên đ.â.m quẫn bách thôi. Đi thôi, chúng lên xe, địa điểm cuối cùng , cuối cùng cũng sắp kết thúc."
Diêu Trừng thở phào: " , cuối cùng cũng sắp xong . Em nhớ con bé Hạ Hạ quá, gần một tháng gặp con."
Địa điểm cuối cùng ở tỉnh lân cận, là một khu du lịch mới khai thác, cả dân tộc thiểu và Hán sinh sống xen kẽ.
Cứ ngỡ sẽ diễn suôn sẻ, nào ngờ đến địa điểm ở khu du lịch cuối cùng, khỏi huyện lỵ, xe chặn . Chiếc xe dẫn đầu đột ngột dừng các xe phía suýt thì đ.â.m sầm .
Ngọc Khê nếu phản ứng nhanh ôm chặt lấy các con thì chắc chắn ngã lăn sàn xe.
Bước ngoài xem, chặn đường là cả một vùng rải đầy đinh, xe mà qua chắc chắn nổ lốp.
Đạo diễn tức đến mức c.h.ử.i thề. Khi Ngọc Khê đến nơi, ông gọi điện trao đổi xong.
Ngọc Khê hỏi: "Có chuyện gì ?"
Đạo diễn đen mặt: "Ai mà chuyện gì. Khu du lịch mới khai thác, vốn trong danh sách phim, nhưng bạn của ông chủ nhờ vả bảo giúp quảng bá nên mới tới đây. Vừa xảy chuyện, đúng là xui xẻo."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-861-dau-long-qua-di.html.]
Ngọc Khê đống đinh, rải nhiều thế chứng tỏ cho bất kỳ xe nào qua: "Suốt quãng đường thấy xe nào, chắc là chặn mấy ngày ."
Mặt đạo diễn càng đen hơn: "Làm loạn thế mà ai quản ?"
Ngọc Khê những dân làng cầm cuốc xẻng từ trong rừng bước : "Nếu quản thì quản lâu , cẩn thận chút."
Đạo diễn gặp cảnh bao giờ, đôi bắp chân mập mạp chút run rẩy: "Họ... họ gì?"
Ngọc Khê những dân làng đang giận dữ, u ám : "Địa điểm du lịch chọn 'bỏng tay' đấy."
Đạo diễn sắp đến nơi: "... gọi điện thoại cái ."
Ngọc Khê họ trao đổi thế nào, cũng may dân làng chỉ đối diện chứ tiến tới, hai bên rơi thế giằng co. Khi Ngọc Khê chuyện thì các xe đang lùi .
Vào trong huyện, Ngọc Khê mới hỏi đạo diễn: "Xử lý ?"
Đạo diễn đang lau mồ hôi: "Đây việc chúng thể quản. Ông chủ trao đổi , việc khai thác khu du lịch chiếm đất của dân nhưng chỉ trả một nửa tiền đền bù. Khu du lịch mở cửa mà tiền vẫn trả, cứ khất mãi. Dân mất đất, nhận tiền nên mới loạn lên."
Ngọc Khê: "Vậy là đổi địa điểm ?"
" họp cái , khi nào kết quả sẽ thông báo."
Ngọc Khê đồng hồ: "Đã trưa , ăn cơm thôi!"
Đầu đạo diễn như nổ tung: " , còn cơm hộp nữa, chờ một chút, bảo trợ lý sắp xếp."
Ngọc Khê lên xe. Trong xe RV còn khá nhiều trái cây do Lai Đệ xếp hành lý, tổ chương trình cũng kiểm tra. Ngọc Khê lôi , bảo Thước Thước mang sang cho vợ chồng Niên Canh Tâm một ít. Khi con trai , cả nhà ăn trái cây đợi cơm hộp.
Đến mười hai rưỡi mới ăn cơm.
Sau bữa ăn họp thêm một tiếng nữa mới tiếp tục ghi hình. Đạo diễn tập trung năm gia đình và thông báo: "Lần sẽ chia riêng trong bốn ngày. Ngày cuối cùng chúng sẽ hội quân tại điểm đích. Trong bốn ngày đó, năm gia đình tách , mỗi nhà sẽ một tổ phim cùng."
Đạo diễn thấy hiểu bèn tiếp tục: "Đây là kinh phí du lịch, mỗi nhà một trăm tệ, ăn uống tự túc. sẽ đợi ở điểm đích."
Năm gia đình đều khôn ngoan hơn. Hà lão bản hỏi: "Trong hành trình, chúng thể tự kiếm tiền đúng ?"
Đạo diễn: "Tổ chương trình quản, chỉ cần vi phạm pháp luật là . Được , khẩn trương lên, khi trời tối các bạn ít nhất dừng chân ở gần thôn xóm, nếu ở nơi hoang vu dã ngoại sẽ an ."
Mọi thời gian, gần hai rưỡi chiều, lũ lượt đến nhận tiền chuẩn xuất phát.
Vợ chồng Niên Canh Tâm ỉu xìu. Họ chẳng kỹ năng kiếm tiền nào, một trăm tệ thì sống đây?
An Khang lúc kéo tay Niên Canh Tâm: "Chú hai, cháu và Dạng Dạng theo bác dâu, gánh nặng của chú và thím cũng nhẹ hơn. Dù kiếm tiền thì một trăm tệ cho hai trong bốn ngày ít nhất cũng đủ ăn no."
Niên Canh Tâm: "......." Đau lòng quá !
Ngọc Khê phì : "Hai đứa nhỏ cứ theo !"
Diêu Trừng ái ngại: "Xe RV đủ lớn, ở thế nào ạ?"
Ngọc Khê : "Mọi quên , ghế sofa xe RV mở cũng là một chiếc giường mà. Hai đứa nhỏ chen chúc một chút thì , ở thành vấn đề."
Diêu Trừng tuyệt đối tin tưởng chị dâu: "Chị dâu, mấy đứa nhỏ phiền chị ."