Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 865: Gia nhập

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:45:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Tuyết đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang kín mít, khó trách Ngọc Khê thể nhận .

Triệu Tuyết ôm khư khư cái túi, thấy giọng chị họ thì ngẩng đầu lên, ngờ đúng thật: "Em tới rút tiền ạ. Chị họ, chẳng chị đang phim ? Sao ở đây?"

Ngọc Khê quơ quơ chiếc thẻ ngân hàng: "Chị cũng tới rút ít tiền."

Triệu Tuyết cẩn thận quanh: "Để em cùng chị."

Ngọc Khê xếp hàng cây ATM, ngoái đầu hỏi: "Em tới đây việc ?"

Triệu Tuyết cúi đầu: "Dạ , công việc."

Ngọc Khê một vòng thấy quản lý . Đối với chuyện riêng của Triệu Tuyết, cô chỉ là một bà chị họ xa, quản nhiều thế.

Triệu Tuyết thấy chị họ hỏi thêm thì thở phào một . Không cô đề phòng chị, chỉ là chính cô cũng nghĩ thông suốt.

Ngọc Khê rút hai nghìn tệ , cất kỹ thẻ với Triệu Tuyết: "Chương trình của chị gặp chút sự cố đột xuất. Em định cùng chị tự rời ?"

Triệu Tuyết suy nghĩ một lát. Cô đến đây cũng chút hối hận, còn là trốn riêng, quản lý sẽ mắng thế nào nữa. Giờ gặp chị họ thì lý do chính đáng , cô nheo mắt : "Em theo chị họ ạ."

Ngọc Khê Triệu Tuyết: "Dân em lịch việc gì ?"

Triệu Tuyết lắc đầu: "Em thu âm xong album mới, hiện đến kỳ tuyên truyền nên mấy ngày tới việc gì."

Ngọc Khê gợi ý: "Chương trình chị tham gia chắc chắn sẽ hot. Nếu em rảnh thì gọi điện cho quản lý , còn mấy ngày nữa là kết thúc , đây cũng là kỳ cuối. Em tham gia vài ngày sẽ lợi cho em đấy."

Bây giờ ca sĩ còn ưa chuộng như , giống ngày xưa chuyên bán album đĩa nhạc. Giờ ít mua , đa thích trực tuyến miễn phí hoặc dùng bản lậu. Nếu ca sĩ hot, giá trị thì mới nhận nhiều quảng cáo; còn nếu nổi thì tiền bán album chẳng đủ bù vốn. Còn về concert, đó vài bài hit trong tay mới dám tổ chức.

Mắt Triệu Tuyết sáng lên. Cô đang sầu não vì lượng fan chững , dù đăng bài thường ngày thế nào thì fan cũng tăng chậm. Vốn định mượn album để hút fan, giờ chương trình thì chỉ hút fan mà còn quảng bá cho album luôn: "Để em gọi điện cho quản lý ạ."

Ngọc Khê đợi Triệu Tuyết một lát, cô nàng nhanh chóng : "Quản lý đồng ý , sẽ báo cáo với công ty."

Ngọc Khê nhắc nhở: " , thù lao nhé."

Triệu Tuyết : "Em mà, quản lý còn bảo em đừng nhắc đến chuyện tiền nong nữa kìa!"

Ngọc Khê nhận xét: "Quản lý của em đúng là thật lòng vì em."

Triệu Tuyết đáp: "Bọn em là châu chấu cùng một sợi dây mà, em thì cũng . Tuy nhiên, đối xử với em thực sự ."

Ngọc Khê đưa Triệu Tuyết về đồn cảnh sát, tiên cô chuyện với đạo diễn về Triệu Tuyết. Đạo diễn Triệu Tuyết, bài hát của cô đang thịnh hành. Biết mục đích đến, đạo diễn đương nhiên hoan nghênh, đồng thời cảm thán: "Lữ tổng giấu kỹ thật đấy!"

Sau đó ông còn lầm bầm một câu: "Thảo nào nổi tiếng."

Ngọc Khê ông hiểu lầm: " hiếm khi giúp đỡ cô , lĩnh vực khác , cô ngày hôm nay cơ bản đều dựa nỗ lực của chính ."

Đạo diễn tin lời Ngọc Khê, Triệu Tuyết bằng con mắt khác hẳn, cô gái thực lực nha! Ông : "Hoan nghênh hoan nghênh, bên giải quyết xong chúng sẽ tiếp tục ghi hình."

Ngọc Khê gặp phụ nữ, đưa tiền cho chị địa chỉ cô nhi viện ở thủ đô: "Mọi chuyện kết thúc , chị thể cầm tiền mua vé tàu lên thủ đô. Cô nhi viện đang cần vệ sinh, công việc hợp với chị, còn thể mang theo con nhỏ."

Người phụ nữ học thức, nhận mặt chữ nhiều, nhưng từ lúc thoát khỏi ngôi nhà quỷ ám , chị gặp quý nhân: "Cảm ơn cô, cảm ơn cô!"

Ngọc Khê đặc biệt địa chỉ vài cho đến khi phụ nữ nhớ mặt chữ mới để chị cất .

Người phụ nữ cẩn thận cất địa chỉ, đây là tương lai của chị và con gái. Có việc , chị thể nuôi con gái út, cũng thể phụ giúp đứa con gái lớn. Trong mấy đứa con bán, chị chỉ đứa lớn bán dâu nuôi từ bé, những đứa còn hết tháng là mang ngay, chị tìm . đứa con gái cả mệnh khổ, chị nhất định bù đắp cho nó, cả đứa cháu ngoại đáng thương nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-865-gia-nhap.html.]

Ngọc Khê chuyện thêm với cảnh sát vài câu mới rời .

Đạo diễn lên tiếng: "Thời gian còn sớm nữa, hôm nay phim, chúng đến đích sớm luôn ."

Ngọc Khê hỏi: "Vậy đoạn biên tập hậu kỳ hai ngày tính ?"

Đạo diễn: "Cắt bỏ trực tiếp. Cứ bảo xe cộ gặp sự cố gì đó, chuyện báo án chắc chắn sẽ lên bản tin, chúng nên dính ."

Đạo diễn cân nhắc chu . Ngọc Khê ban đầu còn sợ đạo diễn vì tạo chiêu trò mà xát muối nỗi đau của phụ nữ, phát sóng là nhất. Không lộ diện, hai con chị ít nhất thể sống yên bình, còn chuyện lên tin tức thì cũng sẽ che mặt bảo vệ thôi.

Để hợp thức hóa lời dối, đạo diễn đặc biệt cảnh xe RV tiệm sửa chữa, còn cả cảnh tình cờ gặp Triệu Tuyết, đương nhiên tất cả đều sắp đặt . Để xuất hiện hạt sạn, đoạn phim lúc dừng chân ở làng chắc chắn cũng cắt bỏ.

Đến tối, họ mới lấy xe từ tiệm sửa chữa và tiếp tục lên đường. Vì trễ quá nhiều thời gian nên họ thẳng đến điểm đích.

Kế hoạch kiếm tiền của Ngọc Khê cũng thể thực hiện nữa. Xe dừng ở khu dịch vụ để nghỉ ngơi, sáng hôm khởi hành, đến trưa thì tới nơi.

Gia đình Ngọc Khê là nhà đến đầu tiên. Địa điểm ngày cuối cùng là ở bờ biển, tổ chương trình dựng sẵn lều bạt.

Triệu Tuyết xuống xe, hít hà gió biển: "Chị họ, bãi biển ở đây thật đấy."

Ngọc Khê gật đầu: " ."

Mắt Triệu Tuyết sáng lên: "Chúng bắt hải sản !"

Ngọc Khê cạn lời: "Thủy triều đang lên ."

Triệu Tuyết thầm tiếc nuối: "Em còn bắt cua nữa!" Đối với những đứa trẻ lớn lên ở vùng nội địa, biển cả nhiều điều thú vị.

Ngọc Khê hiệu cho Triệu Tuyết tự chơi, cô dạo xem xét xung quanh. Đi một vòng, cô phát hiện ít thứ. Trong một căn lều lớn của tổ chương trình bạt, cả vỉ nướng than, xem ngày cuối cùng sẽ một bữa tiệc lửa trại.

Ngọc Khê sờ sờ tiền trong túi, hai trăm hai mươi tệ tiêu mất một trăm, còn một trăm hai mươi tệ. Không hôm nay còn gia đình nào tới , cô cầm tiền, mượn xe của tổ chương trình chở bọn trẻ phố. Cô giữ hai mươi tệ, còn một trăm tệ đều tiêu sạch.

Quay bãi cát, vẫn thấy gia đình nào đến. Xe RV của Ngọc Khê thực sự còn chỗ ngủ, tối qua chen chúc quá mức . Cô tìm đạo diễn: "Cho chúng một chiếc lều, xe ở hết nữa."

Đạo diễn gọi trợ lý: "Dẫn Lữ tổng lấy."

Trợ lý chạy tới: "Lữ tổng, cô cần lều mấy ạ?"

Ngọc Khê đáp: "Loại hai ."

Cô và Triệu Tuyết sẽ ngủ trong lều, lũ trẻ còn nhỏ nên để chúng ngủ xe cho yên tâm.

Nhận lều xong, Ngọc Khê chuẩn bữa tối, còn Triệu Tuyết và bọn trẻ thì dựng lều. Triệu Tuyết cũng thông minh, dựng lều vui vẻ ngân nga hát.

Nóng Nóng hỏi: "Đây là bài gì ạ? Bọn cháu bao giờ."

Triệu Tuyết dừng : "Bài hát trong album mới, bán thị trường nên tất nhiên cháu thấy ."

An Khang chớp mắt: "Hay quá ạ, bọn cháu thể ?"

Triệu Tuyết sướng rơn trong lòng, quảng bá miễn phí đây chứ : "Đương nhiên , để cô hát từng bài một cho ."

Ngọc Khê vểnh tai một lúc. Hát nhạc là bài kiểm tra công lực nhất, Triệu Tuyết đúng là một nỗ lực.

 

Loading...