Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 867: Không thất hứa
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:45:40
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Niên Quân Mân dậy, tiện tay kéo vợ lòng, tìm một tư thế thoải mái mới : "Chuyện của Ngọc Chi . Không đó ông ngoại công tác với một thời gian , thằng nhóc đó cũng bám đuôi theo, đúng là 'say ông vì rượu'. Mấy hôm , ông ngoại của Lâm Thanh bảo là định sắp xếp xem mắt cho Lâm Thanh, thằng nhóc cuối cùng cũng chịu đ.â.m thủng lớp giấy dán cửa sổ ."
Mắt Ngọc Khê sáng lên: "Kết quả thế nào?"
"Anh bảo là chuyện hỷ , em xem? Thằng nhóc ranh lắm, đây tuy tỏ tình nhưng ít việc, Lâm Thanh cũng quen với sự hiện diện của nó , thế là nước chảy thành sông thôi. Giờ nó đang tháp tùng Lâm Thanh về Lâm gia , chắc hai hôm nữa là về, chừng sắp tới lúc bàn chuyện thông gia cũng nên."
Ngọc Khê vui mừng: "Tính theo tuổi thì Ngọc Chi cũng còn nhỏ nữa, quả thật đến lúc nên lập gia đình ."
Đối với cô em dâu tương lai Lâm Thanh , cô hài lòng gấp vạn . Một phần vì tính cách , phần khác là vì cô y thuật tài ba. Thời buổi ai mà chẳng lúc ốm đau, trong nhà một y thuật cao siêu như thì cực kỳ yên tâm.
Niên Quân Mân : "Giờ thì nên nghĩ xem lúc bọn nó đính hôn thì tặng quà gì đây."
Ngọc Khê bắt đầu thấy đau đầu. Ngọc Chi thiếu tiền, đồ cổ thì chắc chắn ông ngoại sẽ cho, cô chị gái thực sự chẳng tặng gì cho hồn. Cô ngáp một cái: "Để lúc đó tính , em buồn ngủ quá, mai còn dậy sớm đến công ty."
Niên Quân Mân xót vợ, quầng mắt cô thâm quầng, mấy ngày nay rõ ràng là nghỉ ngơi : "Ừ, ngủ !"
Sáng sớm hôm , Ngọc Khê dậy sớm. Đồng hồ sinh học định sẵn, ngủ nướng cũng khó. Hôm qua chỉ kịp gặp con gái một lát, cô nhớ con đến thắt ruột nên cứ quấn quýt lấy con bé rời.
Mẹ kế cũng ôm con trai : "An Khang từ lúc sinh đến giờ bao giờ rời lâu thế . Nếu bố cháu ngăn cản, cũng theo đoàn phim ."
Ngọc Khê hỏi: "Vợ chồng Chu Lộ thế nào ạ?"
Nụ của bà càng sâu hơn: "Chu Lộ t.h.a.i , Mạnh Hàn cũng thăng chức, đôi trẻ sống lắm. Có điều nhà nhỏ một chút, nhưng hai vợ chồng ở thì cũng đủ dùng."
"Chu Lộ t.h.a.i , công việc của em tính ? Mới bao lâu, định nghỉ việc ạ?"
Bà : "Mẹ thì đồng ý nghỉ việc. Mẹ là từng trải , đừng bao giờ đặt hết hy vọng chồng. Con thu nhập, thời gian lâu dần, chồng sẽ chẳng coi trọng sự hy sinh của con , trái còn đủ đường chê bai, nhất định công việc riêng của ."
Ngọc Khê cũng đồng ý, lúc cô m.a.n.g t.h.a.i vẫn việc đấy thôi: "Mạnh Hàn ạ?"
Bà đáp: "Mẹ đề cập tới, đây là chuyện của đôi trẻ, là đẻ xen quá nhiều , còn vướng bận nhà chồng con bé nữa. Mẹ chỉ đem ý tứ của với Chu Lộ là ."
Ngọc Khê bao giờ tiếp xúc với mối quan hệ chồng nàng dâu rắc rối nên kinh nghiệm, còn kế thì dày dạn kinh nghiệm . Sau đó hai trò chuyện thêm vài mẩu chuyện thú vị lúc phim.
Ăn sáng xong, Ngọc Khê đích đưa con gái học: "Dạo sẽ đưa con học, tối đón con tan học, chúng dạo trung tâm thương mại nhé."
Nơi phim là khu du lịch, quà cáp nhỏ nhặt thì nhưng quà tặng con gái thì chẳng cái nào ý cô cả. Diệu Diệu cũng đến tuổi , ai cũng sở thích diện đồ cho con gái, mua, nhất định mua thật nhiều.
Diệu Diệu vui vì sự quan tâm của . Bạn bè của con bé đều trong một vòng tròn nhỏ định sẵn, cha kinh doanh thì cũng chức quyền. Người lớn thường lúc thiên vị, con trai quả thực ưa chuộng hơn con gái. Ví dụ như khi dắt hai em trai chương trình.
Lúc chơi, con bé từng bà nội của bạn rằng chỉ thích các em thôi. Trong lòng con bé hiểu rõ lời đó đúng, nhưng một tháng gặp , lòng cũng chút thoải mái.
Thế nhưng, tối qua về, đầu tiên lao phòng là con bé, hôn con bé, tặng bao nhiêu quà nhỏ, sáng nay cứ ôm ấp mãi. Tuy hổ vì lớn nhưng chút gợn sóng trong lòng tan biến sạch sẽ.
Hơn nữa, con bé bận mà vẫn thể đưa học, tối còn đón chơi riêng hai con, con bé nheo mắt , tâm trạng cực kỳ .
Ngọc Khê thu hết biểu cảm của con gái mắt. Tuy cơ hội là cô gọi điện về nhưng trẻ con vốn nhạy cảm, Niên Quân Mân thường xuyên công tác, bố dù cũng tinh tế bằng . Bé gái dù bề ngoài mạnh mẽ đến thì nội tâm vẫn mềm yếu, cần chú ý nhiều hơn.
Xe dừng ở cổng trường, Ngọc Khê Diệu Diệu cổng trường mới lái xe rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-867-khong-that-hua.html.]
Một tháng về công ty, một đống việc đang chờ cô xử lý, tài liệu chất thành đống. Từ lúc công ty, cô họp hành suốt cả buổi sáng, buổi chiều thì vùi đầu phê duyệt văn kiện.
Ngọc Khê căn giờ để đón con gái thì trợ lý đẩy cửa bước : "Tổng giám đốc Từ đến ạ."
Ngọc Khê xách túi lên , cô cùng trợ lý ngoài, trợ lý ngơ ngác: "Bà việc ngoài ạ?"
Ngọc Khê : " đón Diệu Diệu tan học, hứa với con thì thể thất hứa."
Chuyện hứa với trẻ con mà thất hứa một , lòng tin của trẻ với lớn sẽ giảm sút. Cô là , đặc biệt là trong vấn đề giáo d.ụ.c con cái.
Trợ lý hỏi: "Vậy còn tổng giám đốc Từ tính ạ?"
Ngọc Khê thấy Từ Hối Xung : " sẽ đích chuyện."
Từ Hối Xung cũng thấy Ngọc Khê: "Cô việc gấp ?"
Ngọc Khê áy náy : " hứa đón con tan học, ngờ tới. Có việc gì ?"
Từ Hối Xung giật giật khóe mắt. Anh rõ tính cách của Lữ Ngọc Khê, dù việc gì nữa thì cô cũng sẽ vì thế mà bỏ mặc chuyện đón con: "Cũng chuyện gì quá lớn."
"Vậy đúng lúc quá, , giờ tan tầm sợ tắc đường."
Trợ lý của Từ Hối Xung đờ , trơ mắt sếp lếch thếch theo .
Từ Hối Xung : " xem vài tập ghi hình , cô và bọn trẻ thể hiện xuất sắc, mời tuyên truyền."
Ngọc Khê bước thang máy , đợi cửa thang máy khép , cô mới mỉm nhàn nhạt: "Lúc ký hợp đồng hề đề cập đến việc , quyền từ chối. Dù chúng tuyên truyền thì chương trình cũng sẽ nổi thôi."
Từ Hối Xung sớm sẽ kết quả . Lữ Ngọc Khê ngôi , cũng cho các con giới giải trí, chỉ thử vận may thôi: "Vậy cứ coi như gì ."
Ngọc Khê chúc mừng: "Chúc mừng , chương trình sẽ mùa thứ hai, thậm chí là nhiều mùa hơn nữa."
Nụ của Từ Hối Xung sâu hơn, đây là lời chúc nhất : "Cảm ơn cô."
Ngọc Khê xuống bãi đỗ xe, Từ Hối Xung cũng rời , quả thực chuyện gì trọng đại.
Đến trường học, vặn chuông tan học vang lên. Ngọc Khê vội xuống xe, cô quá dày dạn kinh nghiệm đón con .
Đợi các phụ phía tản bớt, cô mới xuống xe. Phụ vẫn còn khá đông, che khuất cả dáng quá cao của Ngọc Khê. Cô đôi giày bệt đang , thầm nghĩ nên mua thêm mấy đôi lót tăng chiều cao mới .
Ngọc Khê liếc mắt cái thấy Diệu Diệu, cô vội chen qua mà lắng tiếng của mấy đứa trẻ.
Một bé tóc xoăn : "Diệu Diệu, bạn phét đấy chứ, bạn thực sự đến đón bạn ?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệu Diệu càng thêm lạnh lùng: "Mẹ bao giờ thất hứa."
Một bé tóc thẳng chen : "Đừng tin lời lớn, họ lừa đảo thôi. Bố cứ bảo đến đón suốt mà từ lúc học đến giờ tới một nào. Bạn cứ chuẩn tinh thần , kẻo lát nữa nhè đấy."