Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 872: Vương Điềm Điềm
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:45:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi hoa viên, cô cũng chuẩn tâm lý rằng nó sẽ lớn hơn trong nước, nhưng ngờ so với cái hoa viên nhỏ ở nhà, hoa viên bên khiến cái ở nhà chẳng khác gì một bồn hoa ven đường.
Bọn trẻ sướng phát điên lên , chỗ rộng hơn nhà nhiều, nhiều trò chơi vận động ngoài trời đất diễn ở nhà thì giờ nơi để trổ tài.
Niên Quân Mân đến công ty: "Anh tắm rửa quần áo , họp xong về chúng ăn cơm."
Ngọc Khê hiệu cho giúp việc trông chừng cặp sinh đôi, mới đáp: "Vâng ạ."
Ngọc Khê là nữ chủ nhân, đầu tiên tới đây nên quản gia cứ liên tục giới thiệu. Cả căn biệt thự tới tận 20 phòng, đó là tính phòng của .
Hồi mới mua, Niên Phong cho sửa sang theo phong cách hướng Trung Hoa.
Phòng ngủ chính của Ngọc Khê và Niên Quân Mân ở tầng ba, cả tầng ba đều thuộc về gia đình nhỏ của họ. Tầng hai là của vợ chồng Niên Phong và Niên Canh Tâm.
Không tham quan tầng hai, cô thẳng lên tầng ba. Phòng đồ của Ngọc Khê và Niên Quân Mân dùng chung một phòng lớn, hiện tại chỉ mấy bộ vest Niên Quân Mân sắm khi công tác, còn vị trí của cô thì trống trơn.
Phòng tiếp theo là của Diệu Diệu. Phòng của lũ trẻ đều vệ sinh khép kín và phòng đồ riêng, còn phòng sách của trẻ con và lớn thì tách biệt.
Phòng sách trống trải như phòng đồ mà lấp đầy bằng những cuốn sách mới mua.
Quản gia đầu gặp nữ chủ nhân, việc quan sát sắc mặt là kỹ năng cơ bản nhất. Nữ chủ nhân giống những bà phu nhân giàu chỉ hưởng thụ mà bà từng : "Đồ dùng vệ sinh cá nhân đều mua loại nhất. Thưa phu nhân, bà cần gì cứ bảo, sẽ mua ngay."
Ngọc Khê ít thứ cần mua, đầu tiên là quần áo. Cô chỉ mang theo hai bộ, một bộ đang mặc, một bộ để . Đợi Niên Quân Mân , cô mà là chẳng còn gì để mặc: "Chuẩn xe , tắm rửa xong sẽ mua quần áo."
Quản gia: "Vâng thưa phu nhân, chuẩn ngay."
Ngọc Khê trở về phòng ngủ, Niên Quân Mân tắm xong . Ngọc Khê cảm thán: "Quản gia chuyên nghiệp đúng là khác hẳn. Anh xem, nhà cũng nên tuyển một , sẽ giúp em bao nhiêu việc."
Niên Quân Mân: " là nên tuyển một , để em khỏi việc gì cũng tự ."
Đặc biệt là khi lũ trẻ lớn, già trong nhà cũng tuổi, quá nhiều việc lo toan.
Ngọc Khê ghi nhớ trong lòng. Cô tắm rửa xong xuống lầu. Lần mua đồ, quản gia dẫn theo một chuyên xách túi.
Ngọc Khê: "......." Cô cũng trải nghiệm cảm giác phu nhân nhà giàu một phen.
Cặp sinh đôi hứng thú với việc mua sắm, chúng đang mải "săn bảo vật" trong nhà.
Ngọc Khê mua đồ ở gần nhà mà chọn một trung tâm thương mại lớn. Về các thương hiệu thì cô rành lắm, dù bản ít mua nhưng chịu nổi việc Lôi Tiếu cứ tặng. Nhìn con giá cả ở đây thấy rẻ, nhưng quy đổi nhân dân tệ thì chẳng rẻ chút nào.
Ngọc Khê cũng tận hưởng cơn nghiện mua sắm một . Cô mua cho năm sáu bộ, của lũ trẻ cũng , cộng thêm của con gái và chồng, sức mua điên cuồng khiến tài xế chở đồ về nhà một chuyến .
Ban đầu thì khá sướng, vì bao giờ mua đồ kiểu , nhưng chẳng bao lâu cô mất hứng. Cô liệt kê danh sách những thứ cần mua đưa cho quản gia để bà tiếp tục mua sắm, còn thì về .
Có quản gia và đúng là , chẳng cần phí sức, tự khắc xử lý việc thỏa.
Quản gia chu đáo, đầu bếp thuê về đều nấu món Trung. Ăn cơm xong, cặp sinh đôi cuối cùng cũng thôi chạy lên chạy xuống.
Nóng Nóng chớp mắt: "Mẹ ơi, con thấy nhà trống trải quá, chúng nên mua mấy con thú nhỏ về nuôi ."
Ngọc Khê tiếp tục lật xem cuốn tạp chí trong tay: "Con nuôi gì nào?"
Mắt Thước Thước sáng rực: "Chó ạ! Mẹ ơi, chúng nuôi ch.ó !"
Ngọc Khê đặt tạp chí xuống, : "Được, chiều nay để quản gia đưa hai đứa chọn chó."
Nguyện vọng nhất định đáp ứng, vì ở nhà cũ già và trẻ nhỏ tiện nuôi chó. Sang nước ngoài đất rộng thế , thích nuôi thì cứ nuôi thôi!
Cặp sinh đôi sướng phát điên, Nóng Nóng bảo: "Bọn con sẽ tự tay dựng chuồng cho ch.ó ạ."
"Được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-872-vuong-diem-diem.html.]
Vì thú cưng nên lũ trẻ tỉnh táo, buổi trưa vốn định cho ngủ để bù lệch múi giờ mà chúng cũng chẳng thèm ngủ.
Ngọc Khê thì buồn ngủ thật. Lúc cô ngủ dậy, ngoài ban công xuống thấy hai chú ch.ó con dắt về, một con Alaska và một con Husky. Cặp sinh đôi mỗi đứa một con, đang nô đùa với ch.ó t.h.ả.m cỏ.
Ở nước ngoài đúng là yên tĩnh thật, bớt tiếng còi xe, lòng cũng chẳng còn xao động.
Ngọc Khê xuống lầu, vẫn đang bận rộn quy hoạch đống đồ mua về.
Quản gia hỏi: "Phu nhân, bà còn dặn dò gì ạ?"
Ngọc Khê đồng hồ: " tự dạo quanh đây một chút."
Quản gia: "Bà cần tài xế ?"
Ngọc Khê xua tay: "Không cần , tự lái xe là ."
Quản gia ngẩn : "Bằng lái của bà ở đây công nhận ạ."
Ngọc Khê: "....... quên mất."
Cuối cùng Ngọc Khê xe dạo một vòng quanh khu vực lân cận, đến khu thương mại gần đó cô hiệu cho tài xế chờ một bên, còn thì bách bộ.
Khả năng khẩu ngữ của Ngọc Khê lưu loát và chuẩn xác, vấn đề gì về giao tiếp. Đầu tiên cô các cửa hàng thời trang dạo một lát, mua vài thứ cần thiết. Cuối cùng cô mua một chiếc túi, đem gửi xe mới siêu thị.
Cô tò mò về siêu thị ở nước ngoài. Siêu thị ở khu nhà giàu khá , rau củ quả nhiều, tuy chủng loại phong phú bằng trong nước nhưng tươi.
Một đồ dùng hàng ngày khác biệt so với ở nhà, nhất là hương vị đồ ăn. Với cái " dày Hoa Hạ" của Ngọc Khê, cô thực sự nuốt trôi.
Ra khỏi siêu thị chuẩn về thì Niên Quân Mân cũng họp xong. Anh đang quần áo cùng lũ trẻ dựng chuồng chó.
Niên Quân Mân thấy vợ về liền hỏi: "Đi dạo một vòng thấy thế nào em?"
"Môi trường thì khỏi bàn, cơ sở hạ tầng đầy đủ. Ừm, các showroom ô tô cũng ít, chỗ thực sự quá rộng lớn."
Niên Quân Mân : "Lần đầu tới đây bố cũng rõ, chỉ bảo ở nước ngoài nhà, tới nơi mới nhà to cỡ nào."
Anh thừa nhận cũng sốc một phen, quản gia , quá xa xỉ.
Ngọc Khê đá đá con Husky đang gặm váy ở chân: "Tối nay ngoài ăn nhé? Em thấy quanh đây khá nhiều nhà hàng."
"Được chứ, ăn món Pháp nhé?"
"Không, ăn món Ý ."
"Nghe em tất."
Ngọc Khê cúi đầu con Husky vẫn đang cố chấp "chiến đấu" với chân váy của , cô day day chân mày, hỏi hai đứa con trai: "Tại chọn Husky?"
Thước Thước bộ dạng bất lực của , trộm: "Tại vì nó ngáo ạ!"
Ngọc Khê xót xa mép váy răng Husky kéo mấy sợi tơ, những sợi tơ rút trông cực kỳ lộ liễu. Nghe lời con trai , cô lườm Thước Thước một cái, là con Husky do nó chọn : "Váy của nó c.ắ.n hỏng , trừ tiền lì xì của con. , con Husky phá hỏng bất cứ thứ gì đều trừ tiền lì xì của con hết, chấp nhận bất cứ sự phản kháng nào."
Thước Thước: "......."
Ngọc Khê quần áo, thời gian còn sớm, cả nhà chuẩn ăn tối. Nhà hàng khá đông khách, khi gọi món xong, Niên Quân Mân bảo: "Ngày mai cùng em thăm con gái ."
"Anh cứ bận việc của , em dẫn hai đứa nhỏ ."
Vì ở vị trí cạnh cửa sổ, đột nhiên thấy tiếng gõ cửa kính, Ngọc Khê ngoảnh , là Vương Điềm Điềm.