Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 890: Người tốt

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:46:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Khê gặp Tống Hoài Dương tại tiệc tất niên, cũng xuất hiện với tư cách cổ đông. Cô giơ ly rượu lên: "Chúc mừng nhé, cuối cùng cũng toại nguyện trở thành cổ đông của Châu Biên."

Tống Hoài Dương đáp: " cảm thấy đây là lời chúc mừng, cứ như ý mỉa mai . Tuy nhiên, chuyện thể trách , chỉ thể trách lòng . Các cô lòng chia cổ phần cho các lão làng, nhưng họ chịu nổi thử thách của lợi ích, đừng giận lây sang ."

"Anh đúng, lòng quả thực là thứ khó kiểm soát nhất. Trước lợi ích, lời hứa thể đem bán rẻ bất cứ lúc nào."

Tống Hoài Dương nhấp một ngụm rượu: "Lữ tổng, hiện tại chúng là nhóm cùng chung lợi ích. Mặc dù thu mua một ít cổ phần, nhưng phần lớn vẫn trong tay các cô. Hơn nữa, khen một câu là lòng trung thành của nhân viên Châu Biên cao, cũng chỉ mới thu mua 3% thôi."

Ngọc Khê suýt chút nữa là trợn trắng mắt. Tổng cộng bọn cô chỉ tung ngoài 15%, gom một phần năm trong đó mà còn chê ít?

Tuy nhiên, Ngọc Khê cũng chẳng sợ Tống Hoài Dương gây chuyện. Cổ phần của chị họ là nhiều nhất, nắm quyền kiểm soát tuyệt đối, cô cầm trong tay cũng ít, nhất định bao giờ phản bội để theo phe ngoài. Thêm đó, công ty lên sàn chứng khoán, Tống Hoài Dương giở trò gì cũng chỉ là viển vông.

Hơn nữa, Ngọc Khê cảm thấy Tống Hoài Dương mở cho cô một hướng mới. Cô giữ nụ môi: "Cảm ơn Tống tổng gợi ý cho , chiêu của chơi khá đấy."

Tống Hoài Dương thực chất là đến để Lữ Ngọc Khê khó chịu, ai bảo mấy nếm trái đắng tay cô. lúc , cảm thấy sống lưng lành lạnh nhỉ?

Tiệc tất niên của Châu Biên kết thúc, tiếp theo là tiệc tất niên của công ty đầu tư. Ngọc Khê kéo Tiết Nhã bình phục hỏi: "Cậu hiểu bao nhiêu về tập đoàn Tống thị?"

Tiết Nhã hỏi : "Cậu hỏi về phương diện nào?"

"Cổ đông. Cổ đông của bộ tập đoàn gồm những ai?"

Tiết Nhã là bạn lâu năm, lập tức đoán ngay: "Cậu định thu mua cổ phần của Tống thị ?"

Ngọc Khê vỗ vai Tiết Nhã: " thế, nhưng công ty thu mua, mà là cá nhân , cá nhân thôi."

Tiền trong tay cô thiếu, những năm qua cũng đầu tư vài nơi, nhưng cổ tức hàng năm cứ tăng đều, tiền vẫn còn nhiều. Thay vì gửi ngân hàng, chi bằng thu mua ít cổ phần, coi như cảm ơn Tống Hoài Dương gợi ý.

Tiết Nhã : "Mình thể giúp ngóng, nhưng chỉ thể thu mua những khoản cổ phần nhỏ lẻ thôi. Cậu đấy, các tập đoàn lớn kiểm soát cổ phần chặt, lượng lớn chắc chắn sẽ khiến cấp chú ý."

Sự đổi lớn về quyền sở hữu cổ phần sẽ gây ảnh hưởng đến sự định của tập đoàn.

Ngọc Khê trấn an: "Yên tâm , cũng định thâu tóm lượng lớn gì, một ít lẻ tẻ là ."

Tiết Nhã thấy nhẹ nhõm hơn: "Qua năm, nhất định sẽ cho câu trả lời chính xác."

"Cảm ơn nhé."

Sau khi các buổi tiệc tất niên kết thúc, Ngọc Khê mới thực sự thở phào nhẹ nhõm. Cô thì rảnh rang nhưng Niên Quân Mân thì , thế nên chuyện bảo cùng cô thăm ông ngoại Trương Nhất Triết đành hủy bỏ.

Ngọc Khê cùng trợ lý, mua một ít thực phẩm dinh dưỡng phù hợp cho già. Ca phẫu thuật của ông ngoại Trương Nhất Triết thành công, điều dưỡng bao lâu thể mổ ngay, chuyện kể đến công lao của Trương Nhất Triết khi kiếm tiền bồi bổ cho ông ngoại hơn hai mươi ngày, sức khỏe khá lên nhiều. Nếu , ít nhất điều trị phục hồi nửa tháng mới dám mổ.

Trương Nhất Triết tháo bột, vốn dĩ vết gãy nặng, qua một tháng nên thể chậm rãi cần nạng. Cộng thêm sự giúp đỡ của y tá, phẫu thuật ba ngày, tự chăm sóc ông ngoại .

Khi Ngọc Khê đến nơi, họ đang ăn cơm trưa. Trương Nhất Triết vội dậy nhường ghế: "Thưa cô, mời cô ạ."

Đây là phòng bệnh bốn , dùng chung một nhà vệ sinh, phòng lớn nhưng thì khá đông.

Ngọc Khê , cô đặt giỏ trái cây xuống: "Cô tiện đường ghé qua thăm chút thôi, ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-890-nguoi-tot.html.]

Trương Nhất Triết lắc đầu, nỡ để cô : "Thưa cô, bác sĩ bảo cháu vận động nhiều, cô cứ ạ."

Ngọc Khê đành xuống, nếu cả đám đó sẽ chắn lối : "Bác , phúc phần của bác còn ở phía cơ. Đứa cháu ngoại của bác chắc chắn sẽ nên chuyện lớn, bác giữ gìn sức khỏe thật đấy."

Sắc mặt ông cụ hồng hào, hồi phục phẫu thuật khá , ông run run: "Cảm ơn, cảm ơn cô nhiều, cô đúng là ."

Ngọc Khê thản nhiên nhận lời cảm ơn. Chi phí phẫu thuật bây giờ còn như thời bà nội cô phẫu thuật nữa, tăng lên gấp mười , đó là tính chi phí theo dõi, tái khám , quả thực là một khoản tiền lớn.

Ngọc Khê lâu rời ngay. Cô ở trong phòng bệnh ai cũng , cô khiêm tốn nhưng vì là chủ doanh nghiệp nên chú trọng hình tượng, cách ăn mặc thành thói quen khó bỏ, để tránh tiếp tục vây xem, cô chọn cách rời sớm.

Trợ lý của Ngọc Khê cũng nghỉ Tết, cô tặng một bao lì xì lớn cho trợ lý vui vẻ về quê ăn Tết.

Trước năm mới còn một hoạt động quan trọng nữa. Năm nay đêm ba mươi thể đến cô nhi viện, nên Ngọc Khê tự đến đó .

Tại đây, cô gặp phụ nữ từng cứu lúc chương trình. Cô từng dặn dò qua ban quản lý đó bận rộn hỏi han gì thêm, đây là đầu tiên hai gặp hơn nửa năm.

Người phụ nữ vô cùng ơn Ngọc Khê, bà dắt theo con gái lớn chạy đến: "Cảm ơn ân nhân, cô cho con chúng một cuộc đời mới."

Ngọc Khê suýt chút nhận phụ nữ . Lúc mới gặp, mặt bà đầy vết thương, gầy gò héo hon và ánh mắt vô hồn. Hiện tại nửa năm, bà da thịt, tóc tai chăm sóc kỹ lưỡng, vẻ c.h.ế.t lặng mặt biến mất, đó là sự mong chờ tương lai: "Có ngày hôm nay cũng là nhờ sự nỗ lực của chính chị thôi."

Người phụ nữ kéo con gái lớn : "Lần đó vụ án kết thúc, cũng địa phương đó nữa. Nhà chồng đứa lớn chuyện liền đuổi nó và đứa nhỏ , lúc đó mới hai đứa tụi nó cưới đăng ký kết hôn. xót con quá, còn cách nào khác đành mang theo con bé đến đây. Mẹ con giờ công việc định, các cháu học, chúng xin dập đầu tạ ơn cô."

Ngọc Khê vội vàng đỡ lấy, lời cảm ơn cô nhận nhưng dập đầu thì cần thiết, đó nhân viên công tác khéo léo can thiệp.

Ngọc Khê quản lý báo cáo rằng hai con họ chăm chỉ, quần áo giặt sạch nhất, lương mỗi tháng hai nghìn năm trăm tệ, đóng đầy đủ bảo hiểm, cuộc sống hơn nửa năm qua .

Cô nhi viện hiện nay khá nổi tiếng, chỉ vì cơ sở vật chất mà còn vì những trẻ em khuyết tật năm xưa nay tham gia đại hội thể thao khuyết tật, nhiều em thành tích học tập đầu trường. May nhờ sự phòng từ nên còn xảy tình trạng cha cố tình đem con bỏ rơi ở đây nữa.

Thoắt cái đến đêm giao thừa, cả nhà đều đến S-City. Vợ chồng Diêu Trừng nhiều năm đón Tết ở nhà nên cùng.

Tại S-City, Niên Phong nhà riêng, đó là những căn biệt thự ông đầu tư từ những năm đầu, một căn để đầu tư, hai căn mua thêm lượt chuyển sang tên của ba con trai.

Căn cả nhà đang ở hiện tên An Khang, gia đình Ngọc Khê đến chính là căn .

Khi Ngọc Khê đến, Mai Hoa đang chuẩn bữa trưa. Ngọc Khê cởi áo khoác: "Để em giúp một tay, Chu Lộ vẫn đến ạ?"

Mai Hoa khều chỉ tôm : "Bố chồng con bé đến , mai tụi nó mới qua đây."

Ngọc Khê thấy áy náy: "Tụi em mà đến thì chị cũng đón Tết với Chu Lộ ."

Mai Hoa : "Các em đến thì bọn chị cũng tự đón Tết thôi. Nhà Chu Lộ lớn lắm, bố chồng con bé đến thì đủ chỗ ở, mấy hôm tụi chị dọn ngoài ."

Ngọc Khê quan tâm hỏi: "Bố chồng Chu Lộ đều đến cả ạ? Không chăm sóc ông cụ ?"

Cô nhớ lầm thì ông viện nhưng cử động , liệt .

 

Loading...