Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 896: Suất cuối cùng

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:46:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Khê thực sự bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ: "Cậu cứ với Hoàng Lượng , sẽ chịu trách nhiệm giám sát. Mình thấy đấy, chừng còn thể dựa Dương Tích mà kéo về một đợt quan tâm lớn cho chương trình nữa!"

Sự năng nổ của Dương Tích mạng xã hội khiến những hâm mộ nhỏ tuổi bắt đầu thấy hoang mang. Phong cách của thần tượng nhà hình như gì đó sai sai, đó chuyển sang ghen tị đỏ mắt. Thần tượng đúng là kiểu "ông bố nhà " điển hình, fan chỉ ròng đòi nhận bố.

Tiết Nhã mỉm : "Được thôi."

Ngọc Khê về đến nhà mới sực nhớ hôm nay là ngày kết quả thi khảo sát tháng. Không thấy con gái ở phòng khách, trong lòng cô tự hiểu: "Lại thứ hai ?"

Diêu Trừng đặt điều khiển từ xa xuống: "Không thể trách Diệu Diệu nỗ lực , chỉ thể kẻ địch quá quái vật thôi. Nghe bé đó chỉ thiếu một điểm là đạt điểm tối đa, đấy còn là nữa ?"

Diêu Trừng thực lòng cảm thấy sợ hãi. Cô vốn là một học tra chính hiệu từ nhỏ, luôn cảm thấy bọn họ chỉ là phàm, còn học thần là một chủng tộc khác.

Ngọc Khê cũng thấy thương con gái, nhất là tính con bé vốn hiếu thắng, tính cách là phiên bản nâng cấp từ cô và Niên Quân Mân: "Trương Nhất Triết lý do để thể rời khỏi vị trí một, đứa trẻ đó cũng dễ dàng gì."

"Đứng thứ hai khối mà là kém ?"

Diêu Trừng ngơ ngác. Trong mắt cô, nhất lớp là oai lắm , rớt khỏi vị trí nhất trường chịu nổi?

Ngọc Khê giải thích: "Thằng bé đó dùng danh hiệu đầu khối mới thể mở lớp bổ túc. Chỉ vững ở vị trí một, lời mới sức thuyết phục. Vốn dĩ là thiên tài thực thụ, thêm nỗ lực thì hiệu quả sẽ tăng gấp bội."

Diêu Trừng mà ngẩn : "Diệu Diệu nhà thiên tài ?"

Trong mắt cô, ngoại trừ con trai thì lũ trẻ trong nhà đều là thiên tài, học gì cũng một hiểu mười, khả năng ngôn ngữ nhờ môi trường gia đình mà càng như "hack".

Ngọc Khê bật : "Diệu Diệu chỉ là từ nhỏ khai phá giáo d.ụ.c , đương nhiên cũng yếu tố di truyền, nhưng nếu thực sự tính thì con bé chỉ dừng ở mức thông minh thôi, vẫn cách nhất định với thiên tài. Ít nhất Diệu Diệu thể việc ngược cả một bài ngoại ngữ dài dằng dặc."

Diêu Trừng: "........"

Thật đúng là mở mang tầm mắt. Cô cảm thấy như ếch đáy giếng, hóa đây mới là thế giới của các học thần.

Bữa tối, Ngọc Khê thấy con gái bước với thần sắc bình thường. Rất , con bé cách tự điều chỉnh, đả kích mà gục ngã. Tuy đối với một đứa trẻ hiếu thắng thì chuyện khá tàn khốc, nhưng nếu thực sự vượt qua , chỉ là tâm tính mà phương diện đều thể tự trưởng thành nhanh chóng, nhất là nội tâm.

Có một nội tâm mạnh mẽ, dù gặp bất cứ vấn đề gì cũng sẽ đ.á.n.h bại, ngược còn tìm cách vượt qua khó khăn. Đây là một loại tài sản vô hình.

Niên Phong thì chút lo lắng cho cháu gái, ông hiểu rõ tính cách con bé. Thấy cháu gái , ông vui vẻ ăn thêm nửa bát cơm.

Niên Quân Mân thì điềm tĩnh hơn nhiều, niềm tin mù quáng các con nhà . Lũ trẻ chính là vốn liếng để khoe khoang mà.

Đừng tưởng các ông chủ trong giới kinh doanh thì so con cái, chuyện đó bao giờ . Vòng tròn nào cũng so con, mà con nhà Ngọc Khê luôn là "con nhà ".

Mặc dù mỗi Niên Quân Mân đều giả vờ khiêm tốn: "Con gái nhà hiếu thắng quá, từ lúc lên cấp hai thứ hai khối, thực sự sợ đả kích đối với con bé lớn quá."

Lên cấp hai, thi khảo sát tháng, thi giữa kỳ, thi cuối kỳ; lên cấp ba thì kiểm tra nhỏ, thi tháng, thi đấu giải, giữa kỳ, cuối kỳ... Những năm tới đây, lượng kỳ thi đếm xuể.

Thế nhưng, nỗi lo của Niên Quân Mân trong mắt các ông chủ khác là khoe khoang, khoe khoang một cách trắng trợn. Con cái nhà họ quậy phá, chịu học t.ử tế là họ thắp hương cảm tạ trời đất . Nếu mà lọt top 100 khối thì họ định xem mộ tổ tiên bốc khói xanh , còn nếu lọt top 10 thì đứa trẻ đó chính là "ông tổ" của họ luôn.

từ bao giờ, trào lưu du học bắt đầu rầm rộ. Học trong nước nổi thì cứ nghiệp cấp ba là du học. Có lẽ vì đứa trẻ nào cũng đường lui nên chẳng đứa nào chịu học hành t.ử tế cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-896-suat-cuoi-cung.html.]

Tất nhiên cũng những đứa học giỏi, nhưng thực sự nhiều, ngoại trừ những đứa gia tộc dồn sức bồi dưỡng trọng điểm.

Sau bữa cơm, với tư cách là một , Ngọc Khê vẫn trò chuyện với con gái.

Ngọc Khê bưng sữa phòng: "Sữa nóng đây con, uống xong hãy sách tiếp."

Diệu Diệu cảm ơn : "Mẹ, con thực sự . Con nghĩ thông suốt từ lâu , Trương Nhất Triết là mục tiêu, thi thắng chứng tỏ nỗ lực của con đền đáp, thi thắng thì con tiếp tục nỗ lực. Thực thái ngoại công đúng, một đối thủ ở phía quan trọng. Chỉ khi đối thủ, mới ngừng tiến bộ . Con cảm ơn vì Trương Nhất Triết, thật đấy ạ."

Ngọc Khê thực sự chuyện : "Thái ngoại công chuyện với con lúc nào?"

Trịnh Mậu Nhiên dọn sang đối diện, tuy thường xuyên vắng nữa nhưng ông qua đây cũng hạn.

Diệu Diệu uống sữa xong : "Trước kỳ thi, ông đặc biệt gọi con sang chuyện."

Con bé đặt cốc sữa xuống, gối đầu lên đùi : "Mẹ, con với đúng , từ nhỏ con luôn nhất, cái gì cũng là nhất, trong lòng con cũng chút bay bổng, thấy lợi hại lắm. Tuy bề ngoài biểu hiện nhưng thâm tâm con chút coi thường khác. Bây giờ sự tồn tại của Trương Nhất Triết cho con rằng con chẳng mạnh hơn ai là bao. Cuối cùng thì đôi chân đang lơ lửng của con cũng chạm đất. Mẹ , Trương Nhất Triết thực sự giỏi, những học sinh bổ túc đều lọt top 50 khối đấy ạ."

Ngọc Khê ngạc nhiên: "Giỏi đến ?"

Những đăng ký lớp bổ túc, tin tưởng khả năng dạy học của một đứa trẻ, chắc hẳn đều là những gia đình điều kiện nhưng con cái học hành .

Diệu Diệu gật đầu: "Vâng, giỏi ạ. Tuy mới lớp bảy quá nhiều bài tập khó, nhưng đối với những bạn chỉ mải chơi mà kéo lên như trong hai mươi ngày là hiếm thấy."

Ngọc Khê cảm thán: "Cậu bạn nhất khối của các con tầm thường , nhất định sẽ là một nhân vật lớn."

Mắt Diệu Diệu sáng rực lên: "Thế nên thái ngoại công đúng, ưu tú hơn con thì con sẽ lôi kéo về phe . Đợi lớn lên khởi nghiệp, con sẽ bớt bao nhiêu việc. Con thi thắng , thì để trợ thủ cho con, gọi con là ông chủ cũng sướng lắm chứ."

Ngọc Khê: "......."

Trịnh Mậu Nhiên chạy đôn chạy đáo ngoài nữa là rảnh quá ? Trong lúc cô , ông dạy con gái cô những gì thế ?

Hơn nữa, ý tưởng . Trương Nhất Triết qua kiểu chịu trướng kẻ khác. Cứ việc nhất mà còn bỏ xa thứ hai về điểm , loại lòng kiêu hãnh riêng của họ.

Ngọc Khê nghĩ đến là giảng giải cặn kẽ cho con gái đến đó. May mà con bé vẫn lọt tai. Hai con trò chuyện ấm áp. Trước đây Ngọc Khê ôm con gái, con bé chỉ là một cục bột nhỏ xíu, mềm mại đáng yêu, mồm mép lanh lợi "Mẹ ơi chơi với con", "Mẹ ơi thế thế ", khiến lòng cô mềm nhũn.

Bây giờ con gái lớn , ôm lòng là một cảm giác thành tựu khác biệt. Vuốt ve mái tóc thiếu nữ, cô như thấy chính thời trẻ. Không khí quá đỗi tuyệt vời, Ngọc Khê ngủ quên luôn cùng con gái, quên mất vẫn còn một đang đợi cô về để chia sẻ nội dung cuộc trò chuyện.

Niên Quân Mân bỏ rơi: "......."

Một bên là vợ, một bên là con gái, cả hai đều nỡ gọi dậy. Đứng dậy, cảm thấy lâu quan tâm đến các con trai!

Cặp song sinh đang lén lút tiểu thuyết thì thấy bố đến, sợ hình: "......."

Tụi nhỏ thực sự cần tình phụ t.ử bỗng dưng bùng nổ thế .

Thời gian trôi đến giữa tháng tư, chương trình cuối cùng cũng chuẩn khởi . Suất cuối cùng cũng tìm , là một học sinh lớp mười hai. Sau khi Ngọc Khê nhận danh sách, cô lặng .

 

Loading...