Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 897: Mách lẻo
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:46:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đứa trẻ cuối cùng trong danh sách tìm hóa là Phương Á Lâm, "Sao chọn ?"
Hoàng Lượng rõ Phương Huyên, liền giải thích: "Ban đầu tổ chương trình nhắm trúng Phương Huyên, từ ngoại hình đến khí chất đều phù hợp, mắt cũng cao thật đấy, nhưng kết quả đương nhiên là thất bại . Sau đó họ tình cờ gặp một Phương Á Lâm vẻ ngoài ngầu, cảm thấy kiểu lạnh lùng cực kỳ hút mắt nên chọn ."
Ngọc Khê hỏi: "Thực sự tìm đứa trẻ nào trong giới nữa ?"
Hoàng Lượng nhún vai: "Thật sự là tìm . Vốn dĩ họ tìm học sinh lớp mười hai vì sắp thi đại học đến nơi , phía nhà trường cũng đồng ý. khi thấy Phương Huyên thì họ nảy sinh ý định, cuối cùng nghiên cứu thấy thực tế điểm thi đại học của lớp mười hai cũng là một điểm nhấn thu hút, thế là chọn một ngoài giới nhưng xung đột lợi ích với con cái các minh tinh khác, cứ thế mà chốt thôi. Sao thế, Phương Á Lâm vấn đề gì ?"
Ngọc Khê vốn định đổi khác Phương Á Lâm, nhưng đó nghĩ thôi, đến thời điểm hiện tại Phương Á Lâm vẫn gì nhắm Phương Huyên cả, cô việc gì kẻ ác, "Không gì, nhân sự chốt thì cứ khởi sớm ."
"Rõ ."
Ngọc Khê phì , dáng vẻ của Hoàng Lượng là đang chuẩn một mẻ lớn.
Vì trường học sắp buổi phim, Trung học 1 sớm thông báo cho học sinh. Việc ghi hình chỉ diễn bằng cách lắp đặt một camera trong lớp, mà cũng lớp nào cũng lắp, chỉ những lớp học sinh tham gia mới , cộng thêm các phim kèm. Đây là giới hạn lớn nhất mà nhà trường thể cho phép, tổ chương trình chỉ cấp một phòng học trống, ngoài thêm bất kỳ đặc quyền nào khác.
Trung học 1 trường tư thục, cứ đưa tiền là đàm phán nhiều điều kiện. Trường công lập thì theo sắp xếp của trường.
Hơn nữa trường công lập cái là giả, vì trong khi các chương trình khác ít nhất cũng đề cương hoặc kịch bản, thì chương trình , thứ đều là chân thực.
Trường học ghi hình chương trình, đứa trẻ thì hào hứng vì lên tivi, đứa thì mặt xanh mét – đó là những bạn học cùng lớp với các "thần tượng". Ngồi camera suốt đến tận kỳ thi cuối kỳ, đúng là hại mà, thế thì dám lén lút tiểu thuyết ngủ gật trong giờ nữa?
Phụ thì ngược , cực kỳ vui mừng, nhất là phụ của mấy đứa nghịch ngợm, cuối cùng cũng lo con cái trốn tiết lười học nữa.
Trẻ con bây giờ lòng tự trọng cao, để lộ thói của thì chỉ còn cách giả vờ chăm ngoan thôi.
Ngày đầu tiên khởi , tinh thần của các lớp ghi hình khác hẳn ngày thường. Bất kể hiểu , đứa nào đứa nấy đều vểnh tai lên, trợn tròn mắt lên bảng đen.
Giáo viên chủ nhiệm: "......."
Cái còn hiệu nghiệm hơn cả việc thầy lén rình ở cửa sổ nữa. Giáo viên chủ nhiệm cũng hạng xoàng, bắt đầu gọi tên lên bảng bài. Thầy nắm rõ học lực của từng đứa, câu dễ thì gọi mấy đứa học kém, câu khó thì gọi học sinh giỏi.
Tình trạng xảy ở các lớp thường. Trong mấy đứa trẻ ở trường 1, chỉ Dương Kiên và Phương Á Lâm là ở lớp chọn, những đứa khác đều ở lớp thường.
Dương Kiên cần diễn thiết lập "học bá", bản vốn là học bá . Ngoại ngữ lưu loát, các bài toán khó đều giải quyết gọn nhẹ.
Quay phim viên: "........"
Nghĩ đến đứa con ở nhà , thực sự ấn nó cho đầu t.h.a.i nữa.
Vì kịch bản, đạo diễn cũng thấy nghẹt thở. Ở trường chẳng mâu thuẫn kịch tính gì, ông thực sự sợ tỷ lệ xem sẽ t.h.ả.m hại. Niềm an ủi duy nhất là bản quyền bán , tiền cầm chắc trong tay.
Giờ cơm trưa, học sinh đều dùng thẻ cơm của trường, ngoại trừ Dương Kiên, Dương Kiên mang cơm theo.
Diệu Diệu và Phương Huyên lấy cơm xong, Dương Kiên đầu tiên đến căn tin gây chấn động nhỏ. Dù cũng bước chân giới, coi như là một ngôi nhỏ .
Dương Kiên xách hộp cơm, nhíu mày quanh, thấy quen liền bước tới với bước chân nhẹ nhàng.
Diệu Diệu linh cảm thấy điềm lành: "........"
Dương Kiên quả nhiên xuống, mở hộp cơm : "Bố sườn xào chua ngọt đấy."
Diệu Diệu lườm một cái: "Đừng tưởng hối lộ bọn em là thể ăn cùng nhé."
Dương Kiên nhếch môi: "Chỉ một ngày thôi mà."
Diệu Diệu: "Một ngày cũng là lọt ống kính , em sẽ mách lẻo đấy, thật đấy!"
Dương Kiên: "......."
Cái cô bé mà mách lẻo thì chắc chắn chịu thiệt, luôn tự nhận là nuôi của Diệu Diệu mà!
Phương Huyên động tác nhanh nhẹn, gắp lấy một nửa chỗ sườn xào chua ngọt: "Lọt ống kính , ăn xong hãy mách."
Dương Kiên: "........"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-897-mach-leo.html.]
Vương Quý Tấn cũng bưng khay cơm tới. Trước đây các bạn đều Diệu Diệu và Phương Huyên là thanh mai trúc mã, tin chắc hai sẽ kết hôn nên bữa trưa chẳng bao giờ phiền.
Hôm nay Dương Kiên đến, nếu Diệu Diệu và Phương Huyên vẫn ăn riêng thì sẽ trông nổi bật. Vương Quý Tấn quanh năm lăn lộn Weibo nên nhạy cảm với dư luận, nhất là mấy lời bình luận. Một bên là em gái quan hệ huyết thống, một bên là bạn , nhất định tay bảo vệ, thế là hớn hở chạy .
Vương Quý Tấn: "Mọi đang tán chuyện gì đấy, đến kịp ?"
Diệu Diệu và Phương Huyên đều là những tinh ý, Vương Quý Tấn tới là họ hiểu ý ngay. Diệu Diệu híp mắt: "Bọn em đang bàn chuyện mách lẻo đây."
Vương Quý Tấn: "Ủng hộ nhé, nhất định mách!"
Dương Kiên về nhà chắc chắn t.h.ả.m . Tên vốn chẳng bao giờ ăn ở căn tin, đương nhiên Diệu Diệu và Phương Huyên thường ăn riêng. Ôi chao, về nhà thế nào dì Tiết cũng "chỉnh đốn" Dương Kiên cho xem.
Dương Kiên phản ứng cũng nhanh, sớm nhận sự khác biệt, một trận đòn là tránh khỏi : "Anh xin , đợi mang quà về cho các em."
Phương Huyên đen mặt: "Anh chiếm hời của bọn em là đúng nhé."
Vì Phương Huyên lớn tuổi hơn Dương Kiên!
Dương Kiên nhướng mày: "Anh chắc chắn là ."
Phương Huyên hiểu ngay ý đồ của : "......."
Cậu liếc Diệu Diệu bằng dư quang, thể phản bác !
Vương Quý Tấn là khéo ăn khéo , từ nhỏ mồm mép, lớn lên càng lợi hại. Bốn vốn quen từ nhỏ nên trò chuyện vui vẻ.
Quay phim viên mừng rỡ, hai nhan sắc cực cao, cộng thêm một trông duyên, quá tuyệt!
Đạo diễn giám sát trong lớp học cũng mừng mặt: "Điểm thu hút đây ."
Hoàng Lượng đang ăn hộp cơm, lạnh lùng đạo diễn: "Thằng nhóc béo là con trai độc nhất của giám đốc Vương, đứa con duy nhất đấy. Cô bé là con gái của sếp . Cậu nhóc trai là nhị thiếu gia nhà họ Phương. Mấy đứa trẻ đều lọt ống kính."
Đạo diễn: "........"
Được , ông chẳng đắc tội nổi một ai cả.
Vì là ngày đầu tiên phim, Ngọc Khê hiếm khi đến đón con gái tan học. Cô đến sớm, phòng học gặp Hoàng Lượng : "Tình hình thế nào ?"
Hoàng Lượng kể chuyện buổi trưa: "Ngày mai là thôi, ba nhóc tham gia chương trình sẽ ở chung một ký túc xá, ngày mai là bạn . Có điều, đoạn Dương Kiên ăn cơm thì cắt bỏ thôi! Buổi tối chắc chắn Dương Tích sẽ đến đưa cơm, lúc đó thể nhiều một chút."
Hoàng Lượng thừa sếp sẽ đồng ý để con gái lộ diện.
Ngọc Khê xong liền gọi điện cho Dương Tích, dặn dò cố gắng đừng để Dương Kiên tiếp xúc với Diệu Diệu và những khác khi đang , lúc camera thì hãy dặn dò kỹ.
Diện mạo của Diệu Diệu sẽ đổi quá nhiều nữa, giống như cặp song sinh, một năm trổ mã, tụi nhỏ đều gầy , cao lên, ngũ quan sắc nét hơn. Qua hai năm nữa, khi trí nhớ của mờ nhạt dần, chắc chắn sẽ ai nhận cặp song sinh từng chương trình .
Diệu Diệu thì khác, cô con gái lộ diện công chúng.
Sau đó Ngọc Khê xem qua tình hình phim của Phương Á Lâm. Thành tích của Phương Á Lâm trong top 10 khối, tuy cách nhất định với Phương Huyên nhưng cũng là một học bá. Ngoại hình cộng với học giỏi, đúng là nhiều điểm để xem.
Tiếng chuông tan học vang lên, Ngọc Khê đón Diệu Diệu, cô bé vui: "Mẹ, đến đón con ."
"Nói thật nhé, đến xem tình hình phim, tiện thể đón con luôn."
Diệu Diệu: "......."
"Chào dì ạ."
Ngọc Khê Trương Nhất Triết hình như cao lên ít: "Tình hình của ngoại công cháu thế nào ?"
Trương Nhất Triết mỉm : "Ông hồi phục ạ, giờ đang tẩm bổ cho khỏe ."