Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 907: Tiêu chuẩn kép

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:46:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nữ phóng viên và thợ phim đều ngẩn . Anh thợ vội vàng nhặt máy lên, kỹ một hồi, chỉ ống kính vỡ mà cụm camera phía cũng hỏng , cuống quýt: "Đây là máy mới mua đấy."

Làm hỏng là bồi thường.

Sắc mặt nữ phóng viên sa sầm, chất vấn: "Các cái gì ?"

Ngọc Khê xác nhận máy còn nữa. Thông thường những buổi ghi hình thế chỉ một thợ cùng: "Cô hỏi ? còn đang hỏi cô đang cái trò gì đấy? Quay phim mà nhè vết sẹo mà xoáy, cô tuổi đời cũng chẳng lớn, trái tim ?"

Nữ phóng viên mặt mày khó coi. Cô nghiệp xong nhờ quan hệ mới đài, chương trình độ quan tâm cao, cô tạo thành tích nên dùng chút thủ đoạn để thu hút dư luận. Cô chẳng thấy sai ở , dù cũng đang giúp đỡ lũ trẻ đó thôi. Cô hầm hầm: "Một ngoài như cô thì cái gì? Giờ máy hỏng , cô gián đoạn việc ghi hình của chúng ."

Ngọc Khê "ồ" một tiếng: "Nãy thấy, lỡ tay thôi."

Cô cũng chẳng ngốc, nếu trực tiếp đ.â.m sầm thừa nhận thì báo cảnh sát đuối lý.

Nữ phóng viên tức phát điên, chỉ tay Niên Quân Mân: "Cô cố ý, thế còn ông ? Cố tình tắt micro, các rõ ràng là cố ý. nhất định bắt các giải trình, của đài tỉnh đấy."

Diệu Diệu đột nhiên xen , vẫy vẫy chiếc điện thoại trong tay: "Cô ơi, từ lúc đây cháu dùng điện thoại hết . Từ cái biểu cảm dẫn dắt câu hỏi của cô, đến cái khinh khỉnh đầy chê bai đều cả. À đúng , còn cả bộ dạng thét lác khi chuyện với cháu nữa. Cháu nghĩ đài tỉnh chắc cũng đến mức vì câu tương tác mà bất chấp cảm xúc của gia đình nhỉ? Hơn nữa, rõ ràng là các cô đến phim mà hề thông báo , đây tính là xâm phạm quyền riêng tư đấy!"

Nữ phóng viên trợn tròn mắt vì tức: " đang việc, là các lo chuyện bao đồng."

Ngọc Khê thầm khen con gái một tiếng, lạnh lùng hừ giọng: "Công việc của cô thiếu đạo đức, hành vi xâm phạm quyền lợi khác. Chúng lo chuyện bao đồng, cô chẳng qua là ỷ thế bắt nạt đứa trẻ hiểu luật thôi."

Nói xong, cô hỏi bé đang cố kìm nước mắt: "Họ đến phim thông báo cho cháu ?"

Cậu bé vô cùng phẫn nộ: "Không ạ, chúng cháu chẳng gì cả, họ lên lấy để, còn hỏi về bố khuất của cháu, còn bất chấp cháu đang việc nguy hiểm mà đòi gọi điện."

Nữ phóng viên đen mặt: "Chúng là chương trình tương trợ, cháu lên chương trình sẽ nhận sự giúp đỡ của những nhà hảo tâm, tiền học đại học khi lên tới mười mấy vạn tệ. Chúng giúp cháu, cháu điều."

Tam quan của ngay thẳng: "Anh cả cháu bảo , chúng cháu tay chân cần giúp đỡ, tự dựa sức mới thanh thản. Tiền của ai cũng từ trời rơi xuống."

Nữ phóng viên trợn mắt, trong lòng tức tối. Những lời ít khi phim . Tiếp xúc với nhiều gia đình nghèo, cô tuy họ túng thiếu nhưng ai cũng sẵn sàng phơi bày đời tư để nhận giúp đỡ. Hôm nay thật chẳng thuận lợi chút nào, nhà đầu tiên thì đ.á.n.h đuổi , đứa trẻ mười tuổi vùng núi thì lý luận với cô . Cô tức mà dám buông lời độc địa vì nhớ điện thoại đang .

Ngọc Khê tiếp xúc với nhiều trẻ em nghèo, cô những đứa trẻ tuy gia cảnh bần hàn nhưng lòng tự trọng cao. Chúng thà bao nhiêu bản lĩnh dùng bấy nhiêu sức, chứ nhận tiền bạc của lạ.

Đôi khi, đối với một đứa trẻ nghèo, một khoản tiền lớn chắc là chuyện . Tiền nhiều , ai cũng kiềm chế d.ụ.c vọng trong lòng.

Niên Quân Mân giơ ngón tay cái về phía bé: "Nói lắm."

Được ủng hộ, bé đỏ mặt: "Anh cả bảo ' ăn của bố thí', cháu nhớ kỹ ạ."

Nữ phóng viên hậm hực sang xã trưởng, nhưng ông cũng im lặng. Cảnh ông đều chứng kiến. Ông khao khát nhận viện trợ, nhưng thể bước qua rào cản lương tâm. Nghèo cái vỏ bên ngoài thì sợ, chỉ sợ nghèo tận xương tủy, nghèo cả trong tâm hồn, đó mới là điều đáng sợ.

Xã trưởng ho khẽ, nghĩ đến sự giận dữ của chị em Lê Hoa khi nãy, ông chút hoang mang. Phải chăng cuộc phỏng vấn đều như thế ? Có vẻ là , khi phát sóng tivi, để tranh thủ lòng thương hại, sẵn sàng x.é to.ạc vết thương của một gia đình. Lũ trẻ ống kính, phim chỉ cần hiệu quả, chẳng hề bận tâm đến cú sốc tâm lý của chúng. Một đứa trẻ thành niên thể chịu đựng bao nhiêu?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-907-tieu-chuan-kep.html.]

Xã trưởng cảm thấy lưng càng còng xuống: "Đồng chí phóng viên, các cô về , chúng nữa."

Nữ phóng viên hộc máu: " về! Các đúng là ơn mắc oán, là đang giúp họ, xã trưởng ông ngu như thế."

Ngọc Khê lạnh mặt: "Hảo tâm? Cô chỉ cần tỷ suất xem, để một vài doanh nghiệp trong thành phố quyên góp đổi lấy chút danh tiếng ảo. Quyên tiền xong họ quản đến cuộc sống của lũ trẻ. Chúng bêu riếu tivi, đối mặt với sự chỉ trỏ của bạn bè, đứa nào tâm lý mạnh thì còn tiếp tục học, đứa mạnh thì trụ bao nhiêu? Cả đời chúng sẽ dán nhãn 'kẻ đáng thương'."

Ngọc Khê dừng một chút tiếp: "Tất nhiên cũng sẵn lòng nhận giúp đỡ, loại đó là tự nguyện thì chúng ý kiến. thấy các phim rõ ràng là cưỡng ép, chỉ nhăm nhe tìm chỗ t.h.ả.m nhất, điểm xem nhất."

Nữ phóng viên nhất thời cứng họng, nhưng vẫn cố chấp: "Những phát sóng đều nhận sự giúp đỡ đấy thôi."

Ngọc Khê lười thêm. Cô luôn cảm thấy việc viện trợ riêng lẻ qua các tổ chức chính quy dễ gây hại, vì một cho quá nhiều: "Máy sẽ bồi thường, cũng sẽ sửa."

Anh thợ phim trút gánh nặng trong lòng, trách nhiệm của . Đây là mẫu máy mới nhất, cực kỳ đắt tiền.

Niên Quân Mân cầm lấy máy, nữ phóng viên hừ một tiếng: "Chúng sửa, mua máy mới cho chúng ."

Ngọc Khê để tâm đến những dữ liệu ghi trong máy: " mang về xem qua, kiểm tra một chút."

Nữ phóng viên định gì đó nhưng thợ phim xen : "Được, ạ."

Máy cầm trong tay, vợ chồng Ngọc Khê liền rời .

Nữ phóng viên thể về ngay, nhiệm vụ thành, về sẽ mắng: "Muốn mua thì gửi nhanh qua đây, chúng còn công việc."

Ngọc Khê chẳng thèm để ý. Hai vợ chồng nhanh chóng về nhà họ Mễ. Ngọc Khê trực tiếp tháo máy . Nhìn bầu trời nãy còn nắng ráo giờ âm u, cô nhếch môi, tháo rời linh kiện vứt ngoài sân, chờ mưa lớn.

Rất nhanh đó cơn mưa trút xuống. Mưa rào đến nhanh cũng nhanh. Khi mưa tạnh, cái máy bên ngoài coi như bỏ , còn thẻ nhớ thì xóa sạch dữ liệu máy tính.

vợ chồng Ngọc Khê vẫn tức giận khi thấy những nội dung đó, bộ đều là những thứ từng phát tivi.

Buổi chiều nữ phóng viên tìm đến. Thấy thẻ nhớ, cô vội vàng mang về kiểm tra máy tính. Thấy những cảnh hôm nay đều mất sạch, cô tức tối đến đòi lý lẽ: "Dựa cái gì mà các xóa hết hả?"

Cảm tình của Ngọc Khê dành cho phóng viên xuống mức âm, giọng điệu gay gắt: "Cô xâm phạm quyền riêng tư . Nếu cô kiện, chúng sẽ thuê luật sư giỏi nhất đấu với cô, tiện thể tìm vài cơ quan báo chí phanh phui luôn cũng tệ, để xem xem cô phim như thế nào."

Nữ phóng viên câm nín. Cô quá hiểu sức mạnh của mạng xã hội hiện nay. Miệng thì cứng nhưng lòng thì rõ, hành động của cô quả thực thiếu đạo đức. Nếu thật sự phanh phui, cô còn mặt mũi nào ai?

Ngọc Khê lạnh lùng nữ phóng viên. là tiêu chuẩn kép điển hình, khác thì cô tùy ý bêu rếu, đến lượt thì sợ phanh phui, cũng việc đắn.

Niên Quân Mân lạnh nhạt: "Ngày mai máy sẽ gửi thẳng đến đài tỉnh."

Nữ phóng viên trợn mắt. Gửi thẳng đến đài thì cô chắc chắn sẽ kỷ niệm. Cô đỏ hoe mắt: "Các quá đáng lắm ."

 

Loading...