Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 913: Điểm yếu

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:46:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong tay Ngọc Khê thực ít tài nguyên, vì công ty hiện tại còn mấy nghệ sĩ nên tài nguyên dư dả vô cùng. Thế nhưng đối với một biến mất gần hai năm như Bộ Hân Hân mà , phần lớn đều phù hợp. Mất tích quá lâu, nhiều nhãn hàng còn mặn mà, đặc biệt là hiện nay yêu cầu về lượng hâm mộ cao, vì hâm mộ là thước đo trực quan nhất.

Giới giải trí chính là thực tế như , bất kể đây bạn lợi hại , thời gian trôi qua, xin nhé, nhận bạn nữa .

Ngọc Khê suy tính : "Có một vai nữ thứ trong bộ phim điện ảnh, đạo diễn Lý mới hỏi chị xong, để Bộ Hân Hân . Chị xem qua sơ lược kịch bản, diễn sẽ nổi bật."

Nói , Ngọc Khê đưa điện thoại cá nhân của đạo diễn Lý cho Lý Tiêu: "Cứ bảo là chị giới thiệu qua, vấn đề gì ."

Lý Tiêu nhận lấy điện thoại, trêu chọc: " là dựa gốc cây lớn thì dễ hóng mát mà. Đổi khác tái xuất, đóng vai nữ ba nữ bốn lắm , đây phát ngay vai nữ hai, còn là phim của đạo diễn Lý."

Ngọc Khê xua tay: "Mau cho khuất mắt !"

Lý Tiêu cũng chào đón ở đây, nhưng , tài nguyên trong tay thực sự thể so bì với Lữ Ngọc Khê. Tự mở studio mới thấy rõ nhất, đừng là Ảnh đế nọ, mặt mũi thực tế còn chẳng bằng một phần tư Lữ Ngọc Khê. Chỉ cần mang lợi ích, hừ, rã cả họng cũng vô dụng.

Ngọc Khê thấy Lý Tiêu đến cửa, liền gọi với theo: "Đã lâu thấy hai đứa nhỏ , vợ chồng cũng thật là, bận mấy thì bận cũng mang con theo bên chứ!"

Lý Tiêu sờ mũi, chột đáp: "Chúng em cũng thế, nhưng sợ bảo mẫu ở nhà ngược đãi chúng, nên đành để em đưa về quê ."

Ngọc Khê khẩy. Mẹ của Lý Tiêu thực sự là thích can thiệp. Con trai của Lôi Tiếu sinh , bà cụ thì vui thật đấy, nhưng so với con dâu và con trai, đương nhiên con trai quan trọng hơn. Thế là bà bắt đầu lải nhải bảo Lôi Tiếu nên về với gia đình để chăm sóc hai đứa nhỏ và chồng.

Kết quả đương nhiên là thể nào . Trải nghiệm từ nhỏ khiến Lôi Tiếu chỉ tin tưởng bản . Cô nỗ lực bao nhiêu năm trong giới luật sư mới tạo dựng danh tiếng, tuyệt đối đời nào chịu từ bỏ.

Thế là hai bên rơi thế giằng co. Lý Tiêu kẹt ở giữa, bên nào cũng xong. Sau đó bà cụ chơi chiêu độc, nhân lúc đêm hôm khuya khoắt đưa cả hai đứa nhỏ về quê luôn, đến tận bây giờ vẫn đón về . Chuyến kéo dài mấy tháng trời .

Vợ chồng Lý Tiêu về quê mấy chuyến nhưng nhất quyết bà cụ cho đón cháu .

Ngọc Khê chuyện Lôi Âm kể . Cô thực sự mở mang tầm mắt, ngờ bà cụ lợi hại đến thế, vì để đạt mục đích mà diễn kịch giả bệnh bộ nào bộ nấy.

Sau khi tiễn Lý Tiêu , Ngọc Khê gọi Lôi Tiếu đến. Lôi Tiếu mặc một bộ đồ công sở dành cho luật sư, bộ vest mẫu mới nhất tôn dáng, lưng thẳng tắp, dáng vẻ của một tinh lão luyện ăn sâu lòng . Ngọc Khê suýt chút nữa quên mất dáng vẻ ngày xưa của cô em : "Em uống gì ?"

"Cho em xin nước lọc là ạ. Có tuổi , cứ nước lọc là nhất."

Ngọc Khê bảo trợ lý rót nước mang : "Lúc nãy Lý Tiêu mới qua đây."

Lôi Tiếu đỏ mặt: "Chị ơi, chị cần giúp thế . Tự mở studio thì tự tìm tài nguyên thôi, bất kể nhiều ít đều là bản lĩnh của cả."

Ngọc Khê bật : "Tài nguyên đều thời hạn cả, chị tìm phù hợp để lỡ mất cơ hội thì cũng lãng phí, dù cũng là em rể mà."

Lôi Tiếu thực sự thấy ngại. Ngọc Khê chuyển chủ đề: "Vẫn đón con về ?"

Lôi Tiếu day day thái dương: "Em cứ tưởng chồng dễ chuyện, thực sự chung sống mới thấy đau đầu. Bà chỉ em bà nội trợ, mà chủ yếu là suy nghĩ cho con trai bà thôi."

Ngọc Khê khẽ động tâm: "Sợ em bỏ chạy ?"

Lôi Tiếu khổ sở gật đầu, chút dở dở : "Chị ơi, chị đúng là tài thật, đoán phát trúng luôn. Lý Tiêu đây ở trướng chị, từ lúc riêng dù đầu tư khác nhưng chi phí cho studio cực lớn, nhiều tiêu cũng nhiều, thực sự thảnh thơi như . Bà cụ cứ sợ em ở bên ngoài sẽ bỏ chạy theo khác, nhất là đồng nghiệp đưa em về thấy."

Ngọc Khê hỏi: "Lý Tiêu ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-913-diem-yeu.html.]

"Biết chứ ạ, hai đứa em giải thích nửa ngày trời mà bà cụ cứ khăng khăng theo ý , giải thích cũng vô ích thôi. Bà sợ, sợ em mất thì đời Lý Tiêu khổ hơn, cũng sợ chị gây khó dễ cho , càng sợ mất những như nhà ."

Ngọc Khê: "......."

Thật sự cảm thán một câu, diện mạo đôi khi quyết định tất cả. Mẹ Lý Tiêu trông phúc hậu hiền lành thế mà chuyện chẳng hiền lành chút nào, thực sự là ích kỷ.

Lôi Tiếu cảm thấy mệt mỏi: " so sánh mới thấy đau lòng mà. Nhìn chồng chị Lôi Âm chồng em, đúng là một trời một vực."

Ngọc Khê im lặng một lát, chỉ thể là " khờ phúc khờ". Mẹ chồng Lôi Âm ngoại trừ việc chiều cháu thì những việc khác đều can thiệp, ngược còn mắng con trai là già đầu , lấy vợ như thế dễ dàng, nhất định thấu hiểu, dám bậy bên ngoài bà sẽ đ.á.n.h gãy chân.

Ngọc Khê với Lôi Tiếu: "Xa cách con cái thời gian dài như , trẻ con ở cạnh bố . Vả thời gian dài em sẽ sinh lòng oán hận, đổ cho Lý Tiêu, cho tình cảm vợ chồng. Chị một cách , thể khiến lũ trẻ về ngay lập tức."

Lôi Tiếu hỏi: "Cách gì ạ?"

"Bà sợ nhất là em rời bỏ gia đình, đây chẳng là điểm yếu quá rõ ràng ? Em cứ thẳng, nếu đưa con về thì ly hôn. Hơn nữa hãy cho bà em là luật sư, việc phân chia tài sản nhất định sẽ rõ ràng rành mạch. Nếu tăng thêm trọng lượng, em hãy gửi một bản chi tiết phân chia tài sản về quê, thấy cái đó bà cụ sợ quá chắc chắn dám quản nữa ."

Lôi Tiếu: "....... Có em ngốc quá , cách đơn giản thế mà em nghĩ ."

Ngọc Khê an ủi: "Không em ngốc, mà là vì em bao giờ nghĩ đến hai chữ 'ly hôn' trong đầu, nên đương nhiên sẽ nghĩ theo hướng đó. Bà cụ dám loạn như cũng là vì nắm thóp tình cảm giữa em và Lý Tiêu , ép em phục tùng. Em cứ dùng chính gậy của bà đập lưng bà thôi, quá công bằng còn gì."

Lôi Tiếu bật thành tiếng: "Chị ơi, chị mà chồng thì chắc chắn sẽ bao giờ xảy mấy chuyện phiền lòng thế ."

Ngọc Khê nhướng mày: "Chị cũng nghĩ ."

Chỉ cần là con thì ai cũng điểm yếu, quan trọng là em phát hiện và lợi dụng nó như thế nào thôi.

Hai ngày , Ngọc Khê gặp Bộ Hân Hân. Buổi trưa Bộ Hân Hân đặc biệt mời Ngọc Khê ăn cơm.

Gần hai năm gặp, Bộ Hân Hân đổi nhiều. Suy cho cùng việc sinh con và sinh con qua là thấy ngay, cô thêm vẻ dịu dàng của .

Bộ Hân Hân gọi món xong, mỉm : "Mới hai năm mà cảm giác cần đeo khẩu trang đường thật quá."

Ngọc Khê tò mò hỏi: "Em sinh bé trai bé gái?"

Bộ Hân Hân giấu giếm: "Con gái chị ạ, bố em đang trông bé."

Ngọc Khê : "Chị nghĩ Ôn Hải Dương sẽ chấp nhất với em nữa ."

Ôn Hải Dương cần là con trai, huống hồ giờ cũng chẳng thể ly hôn .

Bộ Hân Hân: "Đừng nhắc đến nữa, mất ngon chị ạ. Vốn dĩ về là em mời chị ngay, chỉ là về đây mua nhà mới, định cho bố và con cái, yêu cầu tính riêng tư cao nên bao nhiêu việc cứ dồn dập kéo đến tận bây giờ."

"Sắp xếp xong xuôi hết chứ?"

"Vâng, cả ạ. Cơ mà xót tiền quá chị ơi, một cái nhà thôi mà khiến em trở thời kỳ trắng tay luôn. Toàn bộ tiền tích góp của em chỉ đủ mua một căn hộ hai phòng ngủ rộng rãi. Giá nhà bây giờ điên ? Vậy mà tăng lên 80 nghìn tệ một mét vuông ."

 

Loading...