Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 925: Chuyển đi
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:47:25
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cửa mở , Hạ Hạ vẫn quần áo, chiếc áo khoác vẫn mặc . Nhiệt độ trong phòng ngủ thấp, cộng thêm việc lóc hồi lâu nên mắt cô bé sưng húp, chằng chịt tia máu, tóc bết dính mồ hôi, trông vô cùng nhếch nhác.
Diêu Trừng thấy con gái thì chẳng còn tâm trí mà hỏi lý do lóc nữa, vội vàng kéo đứa trẻ phòng, cởi áo khoác, lấy đồ ngủ dắt cô bé phòng vệ sinh.
Ngọc Khê và Niên Canh Tâm ghế sofa. Ngọc Khê liếc tấm ga trải giường ướt một mảng lớn, lòng thầm xót xa cho đứa trẻ .
Khi cửa phòng vệ sinh mở nữa, Hạ Hạ đồ ngủ, tóc cũng lau khô, sắc mặt trông khá hơn đôi chút.
Ngọc Khê vẫy vẫy tay: "Lại đây với bác cả nào."
Hạ Hạ ngoan ngoãn tới. Ngọc Khê thấy trong mắt cô bé đong đầy nước mắt, khẽ thở dài: "Con những gì ?"
Hạ Hạ ngừng , trợn tròn mắt kinh ngạc. Niên Canh Tâm mà hiểu gì: "Chị dâu, ý chị là ?"
Ngọc Khê chỉ Hạ Hạ, hiệu cho Niên Canh Tâm đừng ngắt lời.
Nước mắt Hạ Hạ rơi xuống, cô bé nấc nghẹn. Đối với một đứa trẻ đang sống hạnh phúc, đây là một đòn giáng mang tính hủy diệt: "Con hết , con là con ruột của bố ."
Căn phòng rơi im lặng. Vợ chồng Niên Canh Tâm thể tin nổi. Đã bao nhiêu năm trôi qua, chuyện ít, nhưng bao giờ bí mật vạch trần mặt đứa trẻ.
Ngọc Khê thở dài: "Sao con ?"
Hạ Hạ mím môi, chạy ngược phòng vệ sinh lấy một tờ giấy. Ngọc Khê mở xem, nét chữ đó ngay ngắn, phần hỗn loạn, chứng tỏ lúc vội vàng, hoặc là thường xuyên chữ: "Sao con tin?"
Hạ Hạ là một cô bé thông minh, cúi đầu đáp: "Con lừa hỏi các họ ạ."
Ngọc Khê xoa đầu Hạ Hạ: "Cũng thông minh đấy chứ."
Hạ Hạ lên tiếng. Lúc nhận tờ giấy cô bé cứ ngỡ là trò đùa nên tin. càng nghĩ càng thấy , các chị trong nhà đều nét giống , chỉ cô bé là chẳng giống bố cũng chẳng giống . Nghĩ ngợi nhiều thì sinh thử lòng. Điện thoại đúng là thứ lợi hại, cô bé nhắn tin hàng loạt nhóm các họ, đại ý là "em hết sự thật ", thế là trả lời . Hóa đúng là con ruột thật.
Niên Canh Tâm c.h.ử.i thề : "Ai đưa mẩu giấy cho con?"
Hạ Hạ mím môi: "Một nam nhân viên vệ sinh ở trung tâm thương mại, nhét tay con luôn ạ."
Phản ứng đầu tiên của Ngọc Khê là nghĩ đến Miêu Phượng Tiên, nhưng thấy đúng. Miêu Phượng Tiên nhận trợ giúp và đang chuẩn phẫu thuật, thể đến trung tâm thương mại . Vậy thì chỉ còn một đối tượng liên quan khác: gã đàn ông năm xưa. "Tra một chút là ngay, ở đó camera giám sát."
Niên Canh Tâm gật đầu, con gái với vẻ thận trọng. Sau khi vợ chồng quyết định sinh thêm nữa thì một trai một gái là . Bao nhiêu năm nay, chính cũng quên khuấy mất đây con ruột của .
Diêu Trừng mũi đỏ ửng: "Dù thế nào nữa, con vẫn luôn là con gái của bố , là con gái ruột thịt."
Hạ Hạ c.ắ.n môi. Cô bé cũng rời , nhưng đối với cha sinh thành, cô bé cũng rõ.
Ngọc Khê thấu tâm tư đó nên cũng giấu giếm, kể đầu đuôi sự việc năm xưa: "Chuyện là như , bác cũng cha ruột của con là ai." Thực tế là tìm thì cực kỳ khó khăn.
Hạ Hạ ngẩn , ngờ sự tình như thế. Đứa trẻ quá lâu nên giọng khản đặc, .
Ngọc Khê xoa tóc cô bé: "Bác cho con ít nước lê đường phèn để nhuận giọng. Ngoan nào đừng nữa, với gặp đều là cái duyên, duyên nợ sâu cạn đều do trời định. Con duyên với nhà bác, thì con chính là con gái nhà . Đừng nữa, xem bố con lo lắng đến mức nào kìa."
Nói xong, Ngọc Khê bước ngoài, để gian riêng cho gia đình họ. Cô tự tay đun nước lê, bảo Nhạn Nhạn mang .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-925-chuyen-di.html.]
Bà Mai Hoa vội vàng hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì thế?" Bà nghĩ tới chuyện thế, vì ngày nào cũng xem tivi, báo thấy đủ loại tin tức nên cứ tưởng tượng mấy chuyện đồi bại, sợ đến mức tim đập chân run.
Ngọc Khê kể chuyện đứa trẻ thế: "Là như đấy ạ, con bé thông minh quá."
Ông Niên Phong im lặng một lúc: "Biết sớm cũng . Để càng lâu thì phản ứng lúc chuyện càng lớn. Đây cũng chẳng bí mật gì, sớm muộn gì con bé cũng tự nhận thôi."
Ngọc Khê nghĩ cũng , bí mật của một mới là bí mật, chứ thêm thứ hai thì còn là bí mật nữa, mà chuyện của Hạ Hạ thì quá nhiều .
Bữa tối hôm đó, Hạ Hạ ăn ít. Chuyện thế rõ ràng gây ảnh hưởng đến cô bé. Hạ Hạ còn bạo dạn như , còn nô đùa nghịch ngợm với các nữa, mà trở nên hiểu chuyện và ngoan ngoãn lạ thường.
Sau khi Diêu Trừng đưa con về phòng ngủ, Niên Canh Tâm hút thuốc, : "Vợ chồng em bàn , tụi em chuyển ngoài ở riêng. Đứa trẻ ở đây khó tránh khỏi việc nghĩ ngợi lung tung."
Ngọc Khê thở dài, cô cũng nhận con bé còn tự nhiên nữa, giống như đây thể thản nhiên sai Chiêu Đệ rót nước trái cây cho .
Niên Quân Mân : "Cũng , chỉ gia đình ba các em ở với thì con bé mới nhanh chóng vượt qua . Ở đây ngoài nhiều quá, dù đều chuyện nhưng trẻ con sẽ suy diễn."
Niên Canh Tâm thở phào một cái: ", ý em chính là ."
Sau đó cả căn phòng rơi im lặng. Bởi vì ai cũng hiểu, chuyển , ngoại trừ lễ Tết thì cơ bản họ sẽ dọn về đây ở nữa.
Niên Canh Tâm là hành động nhanh, nhà cửa luôn dọn dẹp nên thể dọn bất cứ lúc nào. Để Hạ Hạ thoải mái, hai vợ chồng bắt đầu dọn dẹp ngay ngày hôm . Ngoại trừ đồ dự phòng, hầu như thứ đều chuyển hết.
Lần giống mấy chuyển ít đồ, những thứ tích góp bao năm qua đều mang sạch.
Hạ Hạ và Nhạn Nhạn , nhà cửa bớt hai đứa trẻ nghịch ngợm nhất, lập tức trở nên yên tĩnh hẳn. Không chỉ đám trẻ thấy thiếu vắng mà lớn cũng cảm thấy như .
Không khí vui vẻ Tết giảm nhiều, Niên Canh Tâm bày trò quậy phá, đúng lúc nghỉ Tết, cả dinh thự cứ như trống vắng hẳn .
Mãi đến đêm giao thừa, nhà cửa mới nhộn nhịp trở . Sau vài ngày khuyên giải, Hạ Hạ cuối cùng cũng bình thường trở .
Đầu năm mới, đôi vợ chồng trẻ về dự định tương lai. Diêu Trừng bảo: "Năm tới Canh Tâm hai bộ phim truyền hình cùng một địa điểm, em định dắt Hạ Hạ theo cùng."
Ngọc Khê nhíu mày: "Năm tới Hạ Hạ lớp một mà."
Diêu Trừng : "Tụi em bàn , cho con học tạm ở thành phố đoàn phim , đó về sẽ trường tiểu học tư thục."
Ngọc Khê ngạc nhiên: "Sao chọn trường tư thục?"
Niên Canh Tâm giải thích: "Vì ở đó lý do chính đáng để xin nghỉ phép dài hạn. Tụi em tính thế , em định đóng phim đến khi Hạ Hạ lên cấp hai thì giải nghệ. Trong thời gian , Diêu Trừng tiếp tục trợ lý cho em, hai vợ chồng dắt Hạ Hạ du lịch khắp nơi. Đứa trẻ thấy nhiều rộng, tâm thế cũng sẽ khoáng đạt hơn."
Ngọc Khê cạn lời: "Thực là cũng đóng phim nữa chứ gì!"
Niên Canh Tâm ho khẽ một tiếng: " là mệt , còn nhiệt huyết như thời trẻ nữa."
Ngọc Khê gì thêm, giải nghệ thì giải nghệ, dù công ty cũng chỉ còn mỗi Niên Canh Tâm là nghệ sĩ. Cậu mà chấm dứt hợp đồng thì công ty coi như còn nghệ sĩ nào nữa, cứ tập trung đầu tư sản xuất là .
Ngọc Khê bất giác nghĩ ý định ban đầu khi thành lập công ty là ký hợp đồng với diễn viên, định bụng diễn viên của riêng thì phim cần tìm ngoài. Kết quả thực tế và tưởng tượng là hai chuyện khác , cô kiểm soát ý nghĩ của diễn viên trướng, mà bản cô cũng theo kịp nhịp độ lăng xê, đ.á.n.h bóng tên tuổi như hiện nay.