Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 935: Luôn có cách trị em
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:47:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Khê ngẩng đầu: "Chú chẳng đang phim truyền hình ?"
Hoàng Lượng xuống: "Chuyện chính là bộ phim đó, chú , vai diễn đổi phút chót."
Ngọc Khê ngạc nhiên: "Anh bảo Niên Canh Tâm vai ?"
Hoàng Lượng gật đầu: "Ừ, mắt thấy sắp khởi thì , bên trả tiền bồi thường hợp đồng ngay tại chỗ. Đã đoàn phim mà vẫn đổi."
Ngọc Khê gập máy tính : "Hai năm nay tư bản đổ ồ ạt, phận nhị thiếu gia của Niên Canh Tâm cũng mang cho chú bao nhiêu bảo đảm nữa . Thêm đó công ty chúng đang chuyển đổi mô hình, bọn họ đúng là càng lúc càng coi chúng gì."
Hoàng Lượng bồi thêm một câu: "Không giống như đây cầu thực tế nữa, bây giờ bọn họ càng lúc càng cầu nhanh, chỉ lợi ích mắt. Không chỉ chúng vai, các đoàn phim khác cũng , đều đổi thành những đang nổi để tăng độ phủ sóng. Rất nhiều diễn viên cũ hiện nay khó nhận vai chính."
Ngọc Khê hỏi: "Bộ Hân Hân thì ?"
Hoàng Lượng: "Cô thì , nét đặc sắc riêng, tuổi tác cũng lớn lắm, nhận đóng vai nữ chính ."
Ngọc Khê: "....... Ý là, Niên Canh Tâm già ?"
Hoàng Lượng ho một tiếng: "Tuy thừa nhận, nhưng diễn viên nam đúng là giữ nhiệt như diễn viên nữ. Thêm nữa Niên Canh Tâm mấy năm gần đây tác phẩm tiêu biểu nào, sức nóng từ chương trình thực tế năm xưa qua lâu , thực sự bằng lứa trẻ bây giờ."
Ngọc Khê tệp tài liệu trong tay Hoàng Lượng: "Anh đến đây chỉ để chuyện vai thôi chứ!"
Hoàng Lượng đặt tài liệu xuống: "Vai diễn của Niên Canh Tâm mất , vặn một chương trình giải trí mời chú tham gia, hỏi ý kiến cô thế nào."
Ngọc Khê lật xem: "Sinh tồn dã ngoại?"
Hoàng Lượng gật đầu: "Đây là chương trình giải trí mua bản quyền từ nước ngoài. Hai năm nay chương trình giải trí nhiều, còn mới mẻ như năm đầu tiên nữa, thể loại na ná , nên mới nhập khẩu kiểu mới về."
Ngọc Khê thực sự xem qua thể loại giải trí , cô do dự: "Không , nhưng để một đám quen hầu hạ cung phụng sinh tồn dã ngoại, chắc chắn đây trò hề chứ? Hay là định giả?"
Hoàng Lượng xòe tay: "Cái thì , bàn cụ thể, ai kịch bản ."
Ngọc Khê nghĩ đến Niên Canh Tâm, nếu vì chú là diễn viên cuối cùng của công ty, là em chồng, cô thực sự quản. Suy nghĩ một lát: "Anh bàn với Niên Canh Tâm !"
Vài ngày , gia đình Niên Canh Tâm nửa năm gặp trở về. Từ Tết nguyên đán, cả nhà họ suốt.
Niên Canh Tâm đóng phim nên gầy , Diêu Trừng ngược mập lên chút đỉnh. Còn Hạ Hạ thì đen và cao lên, tóc càng ngày càng ngắn, trông chẳng khác gì một thằng nhóc.
Ngọc Khê sờ đầu đinh của Hạ Hạ, cạn lời: "Hai vợ chồng chú thím còn nhớ con bé là con gái đấy? Hơn nữa sắp khai giảng , thế thực sự ?"
Diêu Trừng xòe tay: "Thật sự trách em , em đồng ý cắt , nhưng con bé cứ bảo thế mới ngầu nên tự cắt đấy."
Cô cũng lắm chứ bộ, con gái cưng bỗng chốc biến thành " trai lai láng", chuyện là chứ.
Hạ Hạ hì hì trộm, Ngọc Khê thấy nghẹt lòng, đuổi con bé tìm Diệu Diệu chơi.
Niên Canh Tâm xuống một cách thoải mái: "Chị dâu, em vai ."
"Ừ, nữa?"
Niên Canh Tâm bực chứ, chuyện vai đang phổ biến, nhưng ngờ xảy chính . Thấy vẻ mặt dửng dưng của chị dâu, thôi xong, chắc chị sẽ trả thù cho : "Thì cam tâm chứ . Em nguyền rủa phim đó xếp hạng thấp kỷ lục, khán giả mắng c.h.ử.i thậm tệ."
"Ấu trĩ. Quản lý với chú chuyện chương trình giải trí ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-935-luon-co-cach-tri-em.html.]
Niên Canh Tâm nản lòng: "Thực sự chịu khổ ."
Diêu Trừng thì thẳng tính hơn: "Hay là nhân cơ hội giải nghệ quách cho . Anh xem bận rộn bao lâu nay như con . Giải nghệ chúng du lịch khắp nơi, dù cũng chẳng thiếu tiền."
Niên Canh Tâm lườm vợ một cái: "Tự chủ động rút lui và ép là hai chuyện khác . Không ."
Ngọc Khê xen : "Vậy là chú đồng ý ."
Niên Canh Tâm gật đầu: "Vâng, đồng ý . Em về để học thêm kỹ năng đây. Chương trình kịch bản, thể hiện dựa cá nhân. Chờ đến lúc phát sóng mắng nổi tiếng đều do cả. Tổng cộng một tháng để chuẩn ."
"Ừm."
Trong lòng Niên Canh Tâm vẫn còn cục tức. Trạng thái đây của là tới tới đó, tác phẩm tiêu biểu cũng chẳng , miễn là phim đóng. Anh tự cho rằng khác với các diễn viên nữ tuổi — diễn viên nữ lớn tuổi thì ít cơ hội lựa chọn, vai chính chọn họ, thậm chí cả năm nhận phim. Anh nhưng vẫn nhởn nhơ, vả mặt mới nhận cũng thể thế như thường.
Thời gian thoi đưa, chớp mắt đến ngày khai giảng.
Vợ chồng Vương Phúc Lộc đến đón Quý Tấn, suýt nữa thì mừng rơi nước mắt. Vương Phúc Lộc bao nhiêu năm qua vì chỉ một mụn con trai nên coi con như "ông nội" mà hầu hạ. Đây là đầu tiên con trai rót cho ông: "Tốt, quá."
Ông xúc động đến mức mắt rưng rưng quá đà.
Ngọc Khê: "........"
Chút chuyện nhỏ mà cảm động thành thế , thể tưởng tượng lúc cô , Quý Tấn sai bảo bố như thế nào.
Bạch Nhiêu an lòng: "Đứa nhỏ cuối cùng cũng hiểu chuyện ."
Vương Phúc Lộc vội vàng lấy quà chuẩn sẵn : "Một tháng qua phiền chị quá."
Ngọc Khê liếc chiếc túi xách mẫu mới nhất, nhận lấy một cách thản nhiên. Hơn một tháng qua, vợ chồng Ngọc Khê tiến hành giáo d.ụ.c sâu sắc cho Quý Tấn. Sáng sớm Niên Quân Mân lôi Quý Tấn tập thể dục, buổi tối về tiếp tục "rèn luyện".
Còn Ngọc Khê thì trực tiếp đóng gói Quý Tấn ném cô nhi viện l..m t.ì.n.h nguyện viên một tháng, chuyên trách chăm sóc những đứa trẻ tầm năm tuổi. Trẻ con là thứ mài giũa tính tình nhất, hiệu quả cực kỳ mỹ mãn. Cô bảo: "Nó mà về nhà lời thì cứ gửi qua đây tiếp. Mọi , thằng bé chăm sóc khác lắm, tới cho chăm mấy đứa hai ba tuổi cũng thành vấn đề."
Quý Tấn rùng một cái vì sợ. Trẻ hai ba tuổi phần lớn đều thể giao tiếp bình thường, đứa ngoan cũng ít, thể hiện theo ý , nhiều khi chúng còn chẳng đang gây họa . Năm tuổi đòi mạng , hai tuổi chắc dọa c.h.ế.t mất.
Quý Tấn vội vàng bảo đảm: "Con rút kinh nghiệm sâu sắc ạ."
Nói nước mắt, hèn chi mấy đứa em lời mợ như . Chiêu trò của mợ, thực sự chọc nổi.
Bạch Nhiêu trong lòng sướng rơn, Quý Tấn lớn lên thực sự hành hạ cô ít. Trẻ con cần khiến nó sợ. Vương Phúc Lộc cũng cảm thấy trong lòng thoải mái một cách kỳ lạ, đôi mắt ti hí nheo , vỗ vỗ cái đầu mập của con trai, đúng là nhớ đời .
Ngày hôm là ngày khai giảng, Ngọc Khê hiếm khi thời gian đích đưa con gái học. Cô nghẹn lòng khi thấy Quan Trinh, thực sự chuyển trường . Sau đó cô càng cạn lời hơn khi thấy bốn đứa trẻ gặp cũng chuyển tới cùng . Ý định tách chúng của nhà họ Quan thành, chúng vẫn cứ là một nhóm nhỏ.
Đợi Ngọc Khê khỏi trường thì nhận điện thoại của Triệu Tuyết. Đối với Triệu Tuyết, thường chỉ khi việc mới gọi điện, phần lớn thời gian hai đều bận rộn việc riêng: "Alo!"
Giọng Triệu Tuyết cực kỳ thấp: "Chị họ, em đưa chị địa chỉ, chị mau qua đây ngay ."
"Có chuyện gì thế?"
Triệu Tuyết về phía , cúi thấp đầu khẽ: "Chị tới sẽ ."