Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 936: Có xứng với lương tâm không?

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:47:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Khê ôm nỗi thắc mắc trong lòng, giọng của Triệu Tuyết rõ ràng là sợ phát hiện. Sau khi cúp máy, địa chỉ nhanh chóng gửi tới, nơi đó xa trường học là bao. Cô lái xe , tâm trí xoay chuyển liên tục, Triệu Tuyết phát hiện điều gì.

May mà tắc đường, đầy mười lăm phút tới nơi. Ngước mắt lên, đó là một quán cà phê theo chủ đề, tính riêng tư bên trong khá .

Ngọc Khê ở cửa suy nghĩ một chút, lấy chiếc kính râm trong túi đeo lên, mái tóc đang buộc cao của , cô xõa soi cửa kính ngắm nghía. Cảm thấy hài lòng, ít nhất thì quen cũng thể nhận cô ngay lập tức.

Đứng ở cửa gửi tin nhắn cho Triệu Tuyết, cô trả lời nhanh: "Vào , vị trí bên trái sát cửa sổ."

Ngọc Khê đẩy cửa bước , về phía bên trái, liếc mắt một cái thấy Triệu Tuyết đang lén lút hành sự. Triệu Tuyết cầm cuốn tạp chí cúi đầu xem, rõ ràng là sợ khác nhận .

Ngọc Khê thản nhiên xuống, thấy Triệu Tuyết vẻ mặt thần bí, cô nhịn hỏi: "Em tìm chị đến đây việc gì?"

Triệu Tuyết đẩy điện thoại sang cho Ngọc Khê: "Đây là ảnh em chụp , chị đừng đầu , bọn họ đang ở trong góc kìa."

Ngọc Khê nghi hoặc cầm điện thoại lên, khi thấy tấm ảnh, cô nhíu mày, nhưng nhanh chóng đẩy trả : "Mắt thấy chắc là thật."

Triệu Tuyết thu điện thoại về: "Chị họ, chị quá tin tưởng ?"

Đối với hai em cùng cha khác của chị họ, Triệu Tuyết chỉ gặp vài dịp Tết, nhưng cô đặc biệt quan tâm. Một chồng trong giới giải trí, một là ông chủ công ty game thành đạt, đều là những nguồn tài nguyên lớn.

Ngọc Khê xoa cằm, đầu , bắt đầu suy nghĩ kỹ. Hình như cô thực sự tin tưởng Lý Tiêu. Anh chỉ là họ của Tiết Nhã, mà còn là đàn khóa , cộng tác nhiều năm, giờ còn là em rể. Hơn nữa, từng trải qua chuyện đối thủ đào góc tường mà vẫn trung thành, nên cô bao giờ nghi ngờ. Ai lòng riêng chăng nữa, cô cũng nghĩ Lý Tiêu sẽ . Nghĩ kỹ , cô thấy mặt trầm xuống.

Triệu Tuyết vẫn luôn quan sát sắc mặt chị họ: "Chị , em , nhưng diễn viên nam khi đóng phim, dù giữ vững bản tâm đến cũng dễ cuốn tình cảm của nhân vật. Chỉ cần nảy sinh một chút khác lạ thôi là vấn đề tồn tại . Bây giờ một bộ phim truyền hình khi đến tám chín tháng, ở cạnh thời gian dài như , thực sự hề một chút xíu rung động nào ?"

Ngọc Khê ngước mắt Triệu Tuyết. Triệu Tuyết là cầu gì, nhận thứ khách quan. Cô tin Lý Tiêu ngoại tình thể xác, nhưng về mặt tinh thần, liệu thực sự từng một giây phút nào xao nhãng?

Triệu Tuyết tiếp tục: "Chưa kể, em chị chồng của Lôi Tiếu bao giờ để nhà cửa yên ? Từ hồi gửi trả về quê, bà cam lòng nên cứ quậy phá suốt, hở chút là cáo bệnh gọi Lý Tiêu về. Anh về càm ràm, chẳng lẽ nảy sinh phàn nàn ?"

Gương mặt Ngọc Khê dần lạnh . Cách cô bày cho Lôi Tiếu tác dụng, nhưng bà già cam tâm, quấy rầy Lôi Tiếu và bọn trẻ thì sang hành hạ Lý Tiêu. Một phàn nàn thể để bụng, nhưng nhiều thì ? Ai cũng chẳng thánh nhân.

Triệu Tuyết nhấp một ngụm cà phê: "Hơn nữa, Tết Lôi Tiếu thực sự bận. Em bây giờ bọn trẻ chủ yếu ở nhà Lôi Lạc. Tất nhiên em chỉ trích Lôi Tiếu, em tán thành phụ nữ sự nghiệp riêng, chỉ là cả hai vợ chồng đều bận, thời gian bên ít thì vấn đề sẽ nảy sinh."

Ngọc Khê càng im lặng hơn. Lôi Tiếu từ nhỏ bỏ rơi, dù bây giờ kiên cường đến thì sâu thẳm vẫn cực kỳ thiếu cảm giác an . Điều đó ép cô thể từ bỏ sự nghiệp, vì sự nghiệp là chỗ dựa của cô . Trong thâm tâm, cô tin bản hơn, cứ như thể lúc nào cũng chuẩn sẵn tâm thế để vứt bỏ .

Triệu Tuyết cầm điện thoại chụp thêm hai tấm nữa: "Chị họ, chị xem, dù ngoại tình thì nhất định cũng mầm mống . Nhìn kìa, cô thêm đường cà phê cho cũng từ chối."

Ngọc Khê bật dậy, Triệu Tuyết giật : "Chị!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-936-co-xung-voi-luong-tam-khong.html.]

Ngọc Khê tháo kính râm, buộc tóc, xoay thẳng về phía góc phòng.

Mắt Triệu Tuyết sáng lên, vội vàng theo. Ánh mắt chị họ lúc quá sắc bén.

Lý Tiêu thấy tiếng ghế động đậy, đồng t.ử co rút , tay bất giác siết chặt khiến cô gái đối diện lo lắng: "Anh thế?"

Ngọc Khê bước tới thấy ba chữ đó. Cô kéo ghế , thản nhiên xuống, đáy mắt hiện lên sự mỉa mai thẳng mắt Lý Tiêu: "Lúc khi và Lôi Tiếu kết hôn, và Lôi Âm một nghĩ rằng, tâm tư của quá sâu. Lôi Tiếu đối với , chỉ cần liếc mắt là thấu tâm can cô . Anh từng hứa sẽ cho cô hạnh phúc, nhưng giờ trông mà mỉa mai thế ?"

Lý Tiêu nhiều năm qua hiểu Lữ Ngọc Khê. Lữ Ngọc Khê cực kỳ bảo vệ của , với càng hơn thế. Năm xưa cô thể nuôi nấng Lôi Tiếu, thì dù khi kết hôn hai bên quá mật thiết, cũng nghĩa là cô quan tâm.

Hứa Kỳ tim đập thình thịch: "Chị hiểu lầm , và thầy Lý quan hệ gì cả, chúng đang thảo luận kịch bản."

Ngọc Khê đưa tay cầm lấy tập kịch bản mặt cô gái . Hứa Kỳ định ngăn : "Không cho ngoài xem."

Ngọc Khê lạnh lùng chằm chằm, cho đến khi bàn tay đang chắn dời mới lật xem kịch bản: "Phim của đạo diễn Lý !"

Cổ họng Lý Tiêu khô khốc: "Vâng."

Ngọc Khê quẳng tập kịch bản xuống: "Khi nào khởi ?"

Lý Tiêu ngẩng đầu, đều là thông minh cả: "Cô gì?"

Ngọc Khê , nụ đặc biệt lạnh lẽo: " xác nhận thời gian và Lôi Tiếu ly hôn, thời gian phim khởi , và chúng cũng nên bàn về cổ phần trong tay . vốn bao giờ gọi vốn đầu tư, đấy, một khi gọi vốn, cổ phần trong tay sẽ càng ít , hoặc là chẳng cần bàn bạc gì, trực tiếp đá ngoài luôn."

Lý Tiêu hít sâu một , bên tai cứ vang lên những lời của . Anh ngày hôm nay là nhờ dựa thế của Lữ Ngọc Khê, thế nên Lôi Tiếu mới trở nên mạnh mẽ như . Những uất ức vốn đè nén bấy lâu nay hiện rõ mặt: "Vợ chồng chúng vẫn đang , Lữ Ngọc Khê, cô thấy quản quá rộng ? Lúc chuyện đưa con về là thế nào, cô những gì, cô thấy can thiệp quá sâu ?"

Ngọc Khê tựa lưng ghế, nhạt một tiếng: "Nếu bản lĩnh thì đến lượt can thiệp chắc? Bao nhiêu năm , hai đứa con, đứa lớn học tiểu học, xử lý nổi quan hệ chồng nàng dâu. Lôi Tiếu vì nghĩ cho nên mới nhẫn nhịn hết đến khác. Được thôi, dù chúng quản, thì kết quả thế nào? Người hiền khinh, càng lúc càng quá quắt, càng lúc càng giỏi bày trò. Nếu chút tác dụng nào, con cái chẳng mang như thế, Lý Tiêu ạ."

Lý Tiêu nhất thời cứng họng, vì những lời cô đều đúng. Anh , Lôi Tiếu nhẫn nhịn nhiều.

Ngọc Khê mỉa mai: "Sao gì nữa? Anh chính là đồ vô năng, chỉ bắt vợ lùi bước. Tất nhiên Lôi Tiếu cũng , là do cô chiều hư các . Ngay từ đầu tiên cô nên ầm lên mới , cháu trai cũng mà bà vẫn đủ."

Mặt Lý Tiêu đỏ gay: "Cô ăn khách sáo một chút cho."

"Muốn tôn trọng thì tiên hãy những gì , thực sự chẳng điểm nào khiến tôn trọng cả. Để đoán xem, bà cứ bắt về suốt, ít lời phàn nàn nhỉ? Lôi Tiếu cuối cùng cũng phản kháng, bà già chịu nổi vì còn bóp nghẹt cô con dâu trong tay nữa, nên bà ít Lôi Tiếu, cả mặt đúng ."

Ngọc Khê biểu cảm của Lý Tiêu là ngay: "Hừ, đoán đúng nhé, chắc chắn là ít. Để đoán xem bà gì nào, chắc chắn là bảo Lôi Tiếu cậy thế của và Lôi Âm nên coi thường nhà các , càng coi thường bà , coi bà chồng. Thật nực , bà thế mà xứng với lương tâm ?"

 

Loading...