Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 963: Nhân tình
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:48:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệu Diệu thẳng dậy: "Chắc chắn là tìm chú Quan , chú Quan đến xin giúp đây mà."
Ngọc Khê điện thoại: "Alo, chào Quan tổng."
Quan Sơn ha hả: "Em dâu , chuyện hôm nay , Diệu Diệu hoảng sợ chứ?"
"Anh thấy ?"
"Chắc chắn là , Diệu Diệu tuy nhỏ nhưng phong thái giống hai vợ chồng em."
Ngọc Khê : "Có chuyện gì cứ thẳng, cần vòng vo ."
Quan Sơn ho khan một tiếng: "Nói cũng , chuyện cũng do thằng nhóc nhà gây ."
"Vâng."
Quan Sơn nghẹn lời, thế thì bảo ông tiếp kiểu gì? Chỉ đành cứng đầu tiếp tục: "Hôm nay đều là của con bé nhà họ Uông, bọn họ chỉ xin Diệu Diệu mà ngày mai sẽ thủ tục chuyển trường luôn. Xem như nể mặt , chuyện cứ thế bỏ qua nhé?"
Ngọc Khê thấy lạ: "Anh và nhà họ Uông thâm tình gì ?"
Quan Sơn thở hắt một tiếng: "Đều là quan hệ của bậc cha chú cả thôi, hồi xưa họ giúp nhà một tay, nhân tình vẫn luôn để đó, hôm nay dùng tới ."
Ngọc Khê giọng điệu vui vẻ của Quan Sơn, thể thấy nhà họ Quan vẫn luôn canh cánh nhân tình vì sợ dùng nó việc cứu con trai , giờ thì , dùng chuyện coi như gỡ nút thắt. Ngọc Khê đảo mắt một vòng: "Quan tổng, nếu nhớ nhầm thì nhà cũng còn nợ nhà một nhân tình đấy."
Quan tổng đảo mắt: "Nhớ chứ, chúng đều nhớ. Hay là thế , gả con trai sang nhà em con rể nhé?"
Ngọc Khê: "... Không cần . Để truy cứu nữa cũng , nhưng một điều kiện."
Trong lòng Quan Sơn thở phào nhẹ nhõm, chỉ sợ chuyện dứt điểm sẽ ảnh hưởng đến quan hệ giữa ông và Niên Quân Mân: "Đừng một cái, mấy cái cũng đồng ý."
Ngọc Khê vỗ nhẹ tay con gái, hiệu bảo con rót một ly nước trái cây, đợi uống một ngụm mới trả lời: "Không cần nhiều thế, một cái thôi. Ba cô gái đó xin những bạn nữ từng họ bắt nạt trường là ."
Quan Sơn cứ tưởng chuyện gì to tát: "Chuyện dễ thôi, còn Diệu Diệu thì ?"
"Diệu Diệu thì cần. , họ cũng cần chuyển , mắc công chuyển trường sang chỗ khác bắt nạt học sinh tiếp."
Quan Sơn ít về con bé nhà họ Uông, chuyện đó đúng là khó thật: "Được , cúp máy đây."
"Đợi Quan tổng, tính cả thì nhà nợ chúng hai nhân tình đấy, chúng ghi sổ ."
Quan Sơn: "..."
Ngọc Khê đợi trả lời cúp máy luôn.
Diệu Diệu hỏi: "Bắt bọn họ xin các bạn nữ khác, cách lắm ."
Ngọc Khê mỉm : "Ừ, ít nhất cũng giúp những bạn từng bắt nạt vượt qua rào cản tâm lý."
Trưa hôm , Ngọc Khê nhận điện thoại của con gái kể rằng ba nữ sinh bản kiểm toán loa phát thanh, còn xin những bạn từng bắt nạt ngay tại nhà ăn lúc đông nhất. Xin xong họ luôn, Quan Trình là thủ tục để nước ngoài du học sớm.
Ngọc Khê thấy cũng , gặp ba đứa nó nữa thì những bắt nạt cũng ấm ức trong lòng, ít nhất thể từ từ bước khỏi bóng tối. Cô trò chuyện thêm vài câu với con gái mới cúp máy.
Buổi tối, vợ chồng Triệu Tuyết đến một lúc , Mai Hoa đang tiếp đón. Ngọc Khê cởi áo khoác : "Đến gọi điện ?"
Triệu Tuyết : "Chúng em cũng mới tới. Chị họ, chị xem ai đến ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-963-nhan-tinh.html.]
Ngọc Khê bấy giờ mới chú ý đến trai bên cạnh Triệu Tuyết. Nhất thời cô nhớ , kỹ một lúc mới nhận : "Triệu Tùng? Lần gặp chị nhớ tóc em thẳng mà, bảo con gái mười tám đôi mươi đổi nhiều, hóa con trai cũng đổi chóng mặt thế ?"
Triệu Tùng là em út của Triệu Tuyết. Triệu Tuyết con một, cô còn hai đứa em trai. Dù hồi đó kế hoạch hóa gia đình thì nhà cô thà nộp phạt cũng đẻ bằng , đúng là chính sách đối sách.
Triệu Tuyết bảo: "Đám con trai bây giờ còn điệu đà hơn cả con gái, chị xem trời lạnh thế mà thà chịu rét để dáng chứ nhất quyết chịu mặc quần len bên trong."
Ngọc Khê xuống, cảm thấy gì đó sai sai: "Nếu chị nhớ nhầm thì em đang học lớp 12 mới đúng chứ, tầm cũng nghỉ cơ mà, lên Thủ đô ?"
Triệu Tuyết cũng bất lực với đứa em : "Học hành , mỗi thi một môn đủ điểm trung bình là may . Đầu năm nay nó cứ nằng nặc đòi nước ngoài thực tập sinh, bố em đồng ý nên vứt sang chỗ em. Nó cũng chuyển trường lên đây học cấp ba, một mặt thì thực tập sinh ở công ty em."
Ngọc Khê thực sự chuyện . Cũng , từ khi ông nội qua đời, bố lên Thủ đô, cô út xa, liên lạc với Tây Bắc cũng ít dần nên cô để ý tới: "Ý em là Triệu Tùng định thi nhạc viện?"
Triệu Tuyết vốn nghiệp đại học, giờ qua cái tuổi bốc đồng, dù hiện tại coi như thành công nhưng trong lòng vẫn nuối tiếc: "Ý của em là bảo nó thi nhạc viện, nghề thì học hành bài bản."
Ngọc Khê gật đầu tán thành. Nhìn Triệu Tùng đổi , làn da thực sự , nét mặt khá giống Triệu Tuyết, ngũ quan cũng thanh tú, hèn gì tham vọng nổi tiếng. Cô nghĩ thầm, đúng là chị em ruột, là những chịu yên một chỗ: "Hai đến đây chắc chỉ để tán gẫu thôi nhỉ?"
Nếu chỉ để tán gẫu thì dắt theo Triệu Tùng.
Triệu Tuyết bây giờ tự nhiên hơn nhiều, khi lấy chồng đúng là chín chắn hơn hẳn: "Chị họ, trong tay chị một chương trình kiểu tấm gương năng lượng tích cực ? Chị xem quý tới thể cho Triệu Tùng một suất ?"
Trong lòng Ngọc Khê thầm nghĩ "quả nhiên": "Cho một suất thì vấn đề gì, chỉ là lượt xem và tỷ lệ xem thể so với mấy đầu , em chắc chắn tham gia chứ?"
Từ khi các chương trình thực tế nhiều lên, những loại tương tự cũng mọc lên như nấm. Chương trình chiếu ba mùa, các kiểu tấm gương điển hình đều khai thác hết, điểm thu hút khách cũng cơ bản cạn kiệt, đài truyền hình đang bàn bạc mùa cuối sẽ ngừng hợp tác.
Triệu Tuyết vỗ vai Triệu Tùng: "Em nó lộ diện một chút , vặn kỳ thi đại học là chuẩn cho việc mắt."
Ngọc Khê hiểu, Triệu Tuyết đang trải đường cho em trai . Cô mỉm với Triệu Tùng: "Em đúng là hạnh phúc hơn chị gái em nhiều đấy."
Triệu Tùng gật đầu: "Em hiểu ạ, em sẽ trân trọng cơ hội ."
Ngọc Khê thấy đứa trẻ cũng , chỉ cần tự tìm đường c.h.ế.t thì tương lai đại bạo thì cũng danh tiếng nhất định.
Buổi tối, Ngọc Khê giữ vợ chồng Triệu Tuyết dùng cơm.
Đợi họ về , Mai Hoa mới mở lời. Người trong nhà nên bà cũng chẳng kiêng dè gì nhiều: "Thật chẳng hiểu nổi bọn trẻ bây giờ, cứ chịu học hành t.ử tế mà mơ tưởng nổi tiếng thế ."
Niên Phong giũ tờ báo: "Vì thể kiếm tiền nhanh thỏa mãn hư vinh."
Mai Hoa cũng ngoài ngành gì, trong nhà diễn viên nên bà cũng theo dõi tin tức: "Chỉ thấy hào quang rực rỡ thôi, chứ bao giờ thấy nỗi xót xa đằng ."
Niên Phong: "Thôi mà, con cái nhà , bà lo lắng cái nỗi gì."
Mai Hoa trừng mắt, trong lòng bực bội, kéo tay Ngọc Khê: "Con xem bố con kìa, càng ngày càng thiếu kiên nhẫn với ."
Ngọc Khê khan, chuyện cô dám xen . Vốn dĩ hai họ nhiều nền tảng tình cảm, nhờ An Khang hòa giải nên cũng khá hài hòa. Chỉ là hai năm nay bố cô tuổi nên thích yên tĩnh, Mai Hoa thì ngược , càng già càng thích lải nhải, một chủ đề thể lâu, cứ lặp lặp khiến ông cụ phát phiền.
Niên Quân Mân giải cứu Ngọc Khê, hai vợ chồng về phòng ngủ. Ngọc Khê tính toán tuổi tác: "Hy vọng em thời kỳ tiền mãn kinh đừng lải nhải giống như chị Mai."
Niên Quân Mân bảo: "Cho dù em lải nhải, cũng nguyện ý ."
"Đừng bước qua, đến lúc em lải nhải thật thì thấy phiền cho xem."
Niên Quân Mân hình dung dáng vẻ vợ lải nhải bật : "Chắc chắn là ."
Ngọc Khê tự tưởng tượng cảnh lải nhải, chính cô còn thấy chấp nhận nổi nên chẳng tin lời Niên Quân Mân. Đợi cô tắm rửa , thấy Niên Quân Mân đang máy tính ghi chép: "Anh đang xem gì thế?"