Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 968: Khí chất hợp nhau
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:48:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dung Dung chạy mở cửa, gọi lớn: "Mẹ ơi, là chú ở nhà bên cạnh ạ."
Ngọc Khê cũng thấy: "Hàn , mời trong."
Hàn Phong tỏ vẻ ngại ngùng, tay xách theo túi hoa quả, nhịn mà hít hà một : "Thật ngại quá vì phiền . mua hoa quả về, tình cờ ngang qua ngửi thấy mùi lẩu thơm quá, nên đ.á.n.h liều sang xin ăn chực đây."
Lôi Tiếu dậy: "Có gì mà ăn chực với ăn chực ạ, gặp là duyên phận, để lấy thêm bát đũa mới."
Hàn Phong : " là gặp là duyên, thì khách sáo nữa nhé."
Bàn của nhóm Ngọc Khê là bàn lớn, cô hỏi: "Anh ăn cay ? Bên của chúng là nồi thuần cay đấy."
Hàn Phong đáp: " là Xuyên mà, ăn cay là sở trường của ."
Lôi Tiếu đặt bát đũa xuống: "Vậy ? Thật sự nhận giọng địa phương của luôn, mau ."
Hàn Phong giải thích: "Rời tỉnh Xuyên lâu quá nên giọng cũng đổi theo. rửa tay cái ."
Ngọc Khê mỉm : "Ở phía đằng nhé."
Đợi Hàn Phong , Ngọc Khê ở gầm bàn huých nhẹ chân chồng. Niên Quân Mân vỗ vỗ tay vợ, hai vợ chồng đều hiểu đối phương đang nghĩ gì.
Hàn Phong ngay bên cạnh Lôi Tiếu. Ngọc Khê nhịn bèn hỏi: "Anh du lịch một ?"
Hàn Phong ngẩn một chút trả lời: "Vâng, một . thích vận động, năm nào mùa đông cũng sang đây trượt tuyết, năm nay chọn nước D."
Thực Ngọc Khê hỏi là "Anh còn độc ?". Hàn tuy trai bằng Lý Tiêu, nhưng xét về khí chất thì Hàn Phong trông thuận mắt hơn, kiểu khí chất nam tính mạnh mẽ, chắc là do vận động quanh năm.
Ngọc Khê tiện hỏi thẳng, bèn đá chân Niên Quân Mân, hiệu bảo hỏi.
Niên Quân Mân mời rượu một vòng mới mở lời: "Chúng cả gia đình, tuổi tác cũng còn nhỏ, năm nào cũng sang đây thế gia đình lo lắng ?"
Hàn Phong nhấp một ngụm rượu, khựng một chút: "Lúc trẻ hiểu chuyện, ham mê tự do quá, đó thì ly hôn. Bao nhiêu năm nay vẫn lẻ bóng một , con cái ở nhà nó, mỗi năm chỉ đến chỗ mùa hè, mùa đông một cũng chẳng gì để ai lo lắng cả."
Niên Quân Mân thấy ngại: "Thật xin nhé!"
"Không , ly hôn mười mấy năm , cũng sớm thấu ."
Ngọc Khê thầm nhẩm tính trong lòng, ly hôn mười mấy năm, con cái cũng mười mấy tuổi, khéo sắp trưởng thành đến nơi .
Lôi Tiếu kinh ngạc: "Nhìn mới như ngoài ba mươi thôi, mà kết hôn mười mấy năm ?"
Hàn Phong thì khá vui: " bốn mươi hai , kết hôn năm hai mươi lăm tuổi, mười bảy năm trôi qua . Xem vận động là đúng đắn, nó thực sự khiến trẻ ."
Lôi Tiếu há hốc mồm: "Thật sự giống chút nào, em cứ tưởng sàn sàn tuổi em chứ!"
Hàn Phong bảo: " bốn mươi hai thật mà, cần xem chứng minh thư ?"
Nói đoạn định móc túi áo.
Lôi Tiếu vội xua tay: "Em tin , chứng minh thư thì cần ạ."
Ngọc Khê quan sát kỹ Hàn Phong, mặc đồ đơn giản nhưng chiếc đồng hồ tiết lộ đẳng cấp. Niên Canh Tâm từng nghiến răng mua một chiếc, xót tiền mất cả tháng trời, hình như giá hơn hai triệu tệ. Lại nghĩ, cái khách sạn gia đình khá đắt, một đêm mất một nghìn Euro, thế gì thì đúng là trả nổi.
Sau đó Ngọc Khê càng tò mò hơn, rốt cuộc Hàn Phong nghề gì mà nhiều thời gian du lịch và vận động đến .
Chỉ tiếc là Niên Quân Mân hỏi nữa, hỏi đến tình trạng hôn nhân là đường đột , hỏi sâu thêm nữa thì .
Cốt lẩu Ngọc Khê mang theo chuẩn vị, Hàn Phong ăn sảng khoái, lau mồ hôi trán : " ở nước ngoài gần hai tháng , đầu tiên ăn vị chính tông thế ."
Lôi Tiếu hỏi: "Nghe ý thì sống ở nước ngoài quanh năm ?"
Hàn Phong gật đầu: "Một năm một nửa ở trong nước, một nửa ở nước ngoài. Mọi thấy chiều cao của đấy, là con lai, một phần tư dòng m.á.u nước Y."
Lôi Tiếu: "Hèn gì sống mũi cao thẳng thế."
Hàn Phong : "Nhìn kỹ mắt , màu mắt cũng chút khác biệt đấy."
Lôi Tiếu giật , một khuôn mặt ghé sát khiến cô dám thẳng, ấp úng đáp: "... đúng là thật."
Hàn Phong cũng thấy mất tự nhiên, gật đầu một cái sang chuyển chủ đề: "Lúc mới đầu nhận Niên tổng, chủ yếu là vì trông bình dị quá, mãi mới nhận ."
Niên Quân Mân cúi đầu bộ đồ đang mặc, áo nỉ và quần thể thao, bảo: "Quanh năm mặc vest đeo kính, cứ như tự nhốt một cái khung . Ở nhà chứ ở công ty, cần chú trọng hình tượng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-968-khi-chat-hop-nhau.html.]
Hàn Phong : "Còn cả chiếc kính rời mắt hàng ngày cũng thấy nữa."
Niên Quân Mân bất lực: "Trước đây thị lực lắm, cứ tăng dần từ năm mươi độ, lao tâm khổ tứ quá mà. thật sự ngưỡng mộ , du lịch là ngay, thật phóng khoáng."
Hàn Phong thở dài: "Trước đây nhà thì tự do, giờ nhà một mái ấm, mùi vị đó chỉ thôi."
Lôi Tiếu hỏi: "Anh và vợ cũ từng nghĩ đến việc tái hợp ? Dẫu cũng còn đứa con."
Hàn Phong đáp: "Vợ cũ tái hôn từ lâu , con cái cũng sinh thêm hai đứa nữa."
Lôi Tiếu mang ý nên thuận miệng : "Anh cũng già lắm, tìm khác ."
Hàn Phong ha hả : "Thực cũng từng ý nghĩ đó, chỉ là ai rung động, vốn một trái tim tự do."
Lôi Tiếu chuyển chủ đề, nhanh chóng cùng Hàn Phong trò chuyện về nhảy dù và một môn thể thao mạo hiểm.
Ngọc Khê và Niên Quân Mân còn xen lời nào nữa. Ngọc Khê chớp mắt, cảm thấy hai trò chuyện thực sự tâm đầu ý hợp.
Niên Quân Mân vỗ tay vợ, lúc Ngọc Khê mới thôi chằm chằm nữa.
Ăn xong trò chuyện thêm một lát, Hàn Phong mới rời .
Ngọc Khê mấy mở lời đều Niên Quân Mân ngắt quãng. Buổi tối về phòng ngủ, cô hỏi: "Anh ngăn em gì?"
Niên Quân Mân bảo: "Vợ , em vội vàng quá ."
Ngọc Khê bôi kem dưỡng da : "Em thể vội ? Lý Tiêu bắt đầu mùa xuân thứ hai , Lôi Tiếu nhà ngoại hình cũng kém, nhất định tìm một thật ."
Niên Quân Mân : "Anh thấy Lôi Tiếu căn bản là tìm , một chút ý tứ nào cả. Cô chỉ nhất tâm nuôi lớn hai đứa trẻ thôi."
"Thế , Lôi Tiếu đến bốn mươi mà. Có điều hai đứa nhỏ ở đó thì tìm cũng dễ dàng, ây da, đúng là em vội quá thật."
Niên Quân Mân nhận thoáng: "Cái xem duyên phận thôi, duyên tới thì em sốt ruột cũng vô ích."
"Thôi nghĩ nữa, ngủ thôi."
Ngày hôm , cả nhà đổi địa điểm tham quan, ở thêm một đêm nữa, định bụng lái xe sang quốc gia tiếp theo. Vì nhiều trẻ con nên xuất phát khá muộn, lúc là tám giờ sáng.
Xe đến thành phố, theo lộ trình một lát thì tuyết lớn phong tỏa đường, xe qua , chỉ đành .
Ngọc Khê lấy điện thoại : "Chúng sân bay , hôm nay chuyến bay nào ."
"Chắc chắn là thôi."
"Hy vọng ."
Đến sân bay là mười giờ, hai tiếng chuyến bay. Trả xe thuê xong vẫn còn thời gian để ăn trưa.
Lôi Tiếu dẫn Diệu Diệu mua đồ, khi , phía thêm một Hàn Phong.
Mắt Ngọc Khê sáng lên: "Thật là trùng hợp quá!"
Hàn Phong : " là trùng hợp, định tự lái xe nhưng tuyết lấp đường nên đành đường hàng . Mọi mới đến hai ngày ?"
Niên Quân Mân trả lời: "Thời gian dư dả, chúng sang quốc gia tiếp theo ngay."
"Mọi chuyến bay nào?"
Niên Quân Mân: "Chuyến nước Y một tiếng rưỡi nữa."
Hàn Phong kinh ngạc: " là quá trùng hợp, cùng một chuyến bay . cũng sang nước Y, điều là về nhà ở bên đó. Nếu sắp xếp gì đặc biệt, thể đến nhà chơi."
Lôi Tiếu : " là quá trùng hợp, chỉ tiếc là chúng đặt khách sạn ."
Hàn Phong tỏ vẻ khá tiếc nuối: "Vậy thì để dịp khác nếu thời gian."
Ngọc Khê cơ hội xen mồm . Càng cô càng thấy Lôi Tiếu và Hàn Phong đôi, chủ yếu là hai thực sự chuyện để . Cô bao giờ thấy Lôi Tiếu thể chuyện nhiều đến .
Vì Lôi Tiếu luật sư nên khi về nhà thường nhiều, ngay cả khi ở cùng Lý Tiêu, hai cũng trò chuyện ít.