Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 971: Làm cha làm mẹ
Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:48:24
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những chuyện Ngọc Khê đều từ miệng Từ Huy Xung trong tiệc mừng công. Sau khi thống kê , công ty FQ đào ít của Từ Huy Xung !
Văn Tịnh há hốc mồm: "Từ Huy Xung là công ty giải trí kỳ cựu nhất , đúng là dám vuốt râu hùm mà!"
"Bây giờ FQ bản nó thành một con hổ ."
Văn Tịnh uể oải : "Cá nhân thấy Vương T.ử Hiên là giống ông cụ nhất, thật ngờ di sản nhận ít nhất."
Ngọc Khê gì, chính vì quá giống nên ông cụ Vương thực sự thích nổi đứa con trai , càng ngày càng sợ đoạt quyền, thế nên Vương T.ử Thần mới hưởng lợi lớn.
Sau bữa ăn, Ngọc Khê đem tin tức chia sẻ cho Từ Huy Xung, tin rằng thể tìm những thông tin chính xác hơn.
Ngày hôm , Từ Huy Xung tin xác thực, chủ nhân của FQ chính là Vương T.ử Hiên.
Ngọc Khê khá quan tâm đến diễn biến tiếp theo, đặc biệt là về Vương Ích Dân. Thế nhưng đợi tin từ Từ Huy Xung, trái Bạch Nhiêu mang tin tới.
Bạch Nhiêu đến bàn công việc tiện thể kể luôn: "Vương Ích Dân FQ chơi xỏ , FQ vẫn luôn lợi dụng , giờ thấy bại lộ thì đẩy bia đỡ đạn."
"Sao bà chi tiết thế?"
"Vì đến tìm Phúc Lộc, hy vọng Phúc Lộc nể mặt Quý Tốn mà giúp một tay."
Ngọc Khê : " đoán chắc chắn là giúp ."
Bạch Nhiêu khinh bỉ: "Hắn thật coi là nhân vật quan trọng chắc. Bà , bộ phim của kéo đầu tư nên hỏng bét, đổi sang bộ khác, tự bỏ vốn. Không chỉ dốc hết tiền bạc tích cóp bao năm mà còn đem cả nhà cửa xe cộ thế chấp. Giờ đối tác rút vốn, tiền của đổ hết . Hiện tại thì , ai cũng đắc tội với nên chẳng ai thèm đầu tư nữa, tiền của coi như đổ sông đổ biển."
Bạch Nhiêu nhắc đến chuyện là bực : "Hắn tìm Phúc Lộc giúp đỡ, mở miệng đòi năm mươi triệu tệ, cứ như tiền của ai cũng là từ trời rơi xuống bằng. Thời buổi kiếm tiền khó thế nào, tiền của chúng cũng là tiền mồ hôi nước mắt."
Ngọc Khê gật đầu: "Vậy là phim của coi như hỏng hẳn ."
"Chắc chắn là c.h.ế.t yểu , phận là ai mà còn tham gia cuộc chiến giữa hai công ty lớn. Lần thì thành vật hy sinh, chỉ trắng tay mà cũng chẳng ai thèm hợp tác với nữa, cho chừa cái thói ngông cuồng ."
Bạch Nhiêu cảm thấy cực kỳ hả , cứ nghĩ đến bộ dạng vênh váo đây của là cô tức.
Ngọc Khê hỏi: "Nhà các bà là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của , sẽ dễ dàng bỏ cuộc ."
"Hừ, bây giờ Vương gia là chủ, với chẳng quan hệ huyết thống gì, lấy tiền á, cửa . Nếu nể mặt Quý Tốn, chúng còn tuyệt tình hơn nữa kìa."
Ngọc Khê Vương Ích Dân còn khả năng gây sóng gió gì nữa, liền chuyển chủ đề: "Chúc mừng nhé, hợp tác quảng bá của các bà năm kín lịch ."
Bạch Nhiêu hớn hở: " là trách Phúc Lộc nhà cứ bảo, hợp tác với bà thì bất kể dự án lớn nhỏ thế nào cũng chắc chắn sinh lời. Ai mà ngờ một cuộc thi nhỏ thể hot đến mức , cứ tưởng là nhờ công ty quảng bá giỏi, thế là chúng hưởng sái, hợp tác xếp hàng dài dằng dặc."
Ngọc Khê: "........"
Chuyện thực liên quan đến cô lắm, nhiều việc chỉ cần bình tĩnh xử lý thì chuyện cũng thể biến thành chuyện !
Buổi tối, Ngọc Khê về nhà mới phát hiện Diệu Diệu nhà, cô hỏi chị Mai: "Diệu Diệu ?"
Mai Hoa đang bày đĩa: "Con bé dự sinh nhật bạn , từ chiều, con yên tâm , cả Quý Tốn nữa."
Ngọc Khê chị Mai đang ngân nga hát, lắng kỹ một chút: "Mẹ hát nhạc thiếu nhi ạ?"
"Mẹ mấy đứa nhỏ hát thấy xuôi tai nên nghêu ngao theo, giai điệu vui tươi thấy tâm trạng hẳn lên."
Niên Phong hiếm khi xen : " là cũng thật. Hôm qua bà bảo đứa trẻ thích thư pháp, hôm nay bà hỏi giúp , bao nhiêu đứa thích thế?"
Mai Hoa : "Hỏi giúp ông , đa là mấy đứa tầm mười tuổi, hơn hai mươi đứa."
Niên Phong: "Mai cũng qua đó xem , ở cô nhi viện sẵn bút mực giấy nghiên chứ?"
Mai Hoa đáp: "Có chứ, bình thường đều là Giáo sư Lý rảnh thì chỉ bảo một chút, dạo sắp Tết nên con trai đón về , chỉ để tập mẫu cho tụi nhỏ mô phỏng nên tiến độ chậm . Ông mà qua đó thì quá, chữ lông của ông đúng là một đấy."
Nói bà còn giơ ngón tay cái hiệu.
Niên Phong nhếch môi: "Tất nhiên , , mai cùng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-971-lam-cha-lam-me.html.]
Ngọc Khê thầm, chị Mai việc để nên mỗi ngày đều tràn đầy sức sống, công công cũng chịu trò chuyện hơn, hai ngày nay tình cảm hai lên nhiều!
Niên Quân Mân về thì cả nhà mới bắt đầu dùng bữa. Trong nhà chỉ còn ba nhóc ăn cơm, ăn xong đều về phòng hết.
Niên Quân Mân thấy vợ ở ghế sofa phòng khách: "Em về phòng ?"
Ngọc Khê đồng hồ bảy giờ tối: "Em ở đây đợi con gái."
Niên Quân Mân thấy thì yên tâm hơn: "Con lớn , cũng cần gian riêng."
"Vâng."
Niên Quân Mân tiếp lời: "Lần là con vòng bạn bè riêng , Diệu Diệu là đứa trẻ chừng mực, em niềm tin con gái chứ."
"Vâng."
Niên Quân Mân: "....... Vợ , em gì đấy?"
"Không."
Niên Quân Mân nghẹn lời, đưa tay kéo vợ: "Được , phòng khách chỉ em, về phòng ngủ mà đợi."
Ngọc Khê cũng con gái chừng mực, nhưng cứ nhịn mà nghĩ ngợi lung tung, nhất là con bé dự sinh nhật Quan Trình thì trong lòng càng lo lắng. Mấy đứa đó là những đứa sợ trời sợ đất, nóng m.á.u lên là động thủ ngay: "Hay là chúng đón con !"
Niên Quân Mân: "....... Có Quý Tốn ở đó mà, thằng nhóc đó ranh ma lắm!"
Ngọc Khê hừ một tiếng: "Ranh ma mà dám gặp bạn qua mạng để lừa đ.á.n.h ?"
Niên Quân Mân cạn lời, đúng là đủ ngốc thật: "Thực Quan Trình thỉnh thoảng cũng khá đáng tin mà."
"Anh câu thật lòng đấy?"
Niên Quân Mân xuống: "Vợ , em cũng thấy bồn chồn theo đây."
"Vậy thì đúng lúc , cùng đón con thôi."
Trong lòng Niên Quân Mân cũng nảy sinh lo lắng, nhưng chút do dự: "Diệu Diệu là đứa trẻ chính kiến, chúng quản nhiều quá con bé sẽ vui ."
Ngọc Khê nghĩ đến đôi mắt sáng long lanh của con gái: "....... Em là nó, là bố nó, chúng yêu nó mà. Hay là thế , chúng chỉ đợi ngoài cửa thôi, trong."
Niên Quân Mân: "....... Em thuyết phục đấy."
"Vậy còn đợi gì nữa, mau, mau mặc áo khoác ."
Niên Quân Mân: "Em còn đang dép lê kìa!"
"A, để em ."
Cuối cùng hai vợ chồng đến cửa một quán KTV, từ bên ngoài thấy cực kỳ cao cấp, xe đậu ở cửa là xe xịn.
Ngọc Khê: "Em còn từng đến chỗ bao giờ, tụi nhỏ bây giờ tiêu tiền đúng là bạo tay thật."
Niên Quân Mân tìm thấy thông tin quán mạng: "Phòng bao một tiếng hơn nghìn tệ."
Ngọc Khê liếc nội thất bên trong trang trí xa hoa vô cùng: " là tiền tiêu vặt nhiều quá hóa cuồng mà."
"Đây mà là con trai thì cho chúng nó tay ngay."
Ngọc Khê: "Đừng kẻo tự vả mặt ."
Niên Quân Mân nghĩ đến Thước Thước thì im bặt, đúng là dễ vả mặt thật.
Đột nhiên tiếng còi cảnh sát, Ngọc Khê vỗ vai Niên Quân Mân: "Mau, mau xuống xe, xe cảnh sát đến thế ?"
Niên Quân Mân: "......."