Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 986: Báo danh

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:51:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiêu Đệ gật đầu: " để Xuân Cường chuyển ngoài ở cho gần chỗ con học."

Ngọc Khê nhớ : " nhớ Xuân Cường ở nội trú mà."

"Trường học yên tĩnh, nghĩ học về nhà vẫn hơn, về nhà phòng riêng con cũng tĩnh tâm học tập ."

Ngọc Khê nghĩ đến trường của Xuân Cường, quả thực cách nhà xa. Vì hộ khẩu thủ đô, quy định nhập học theo khu vực nên Xuân Cường học ở Trường Trung học 1 mà một trường nhận học sinh ngoại tỉnh.

Hiện tại những trường cho học sinh mượn chỗ học như thường nhiều thành phần ham học, đa là theo cha thuê lên đây, cha bận rộn ai quản lý nên cứ sống tạm bợ, buổi tối họ cũng chẳng thèm để ý xem khác cần học bài .

Ngọc Khê tán thành ý kiến của Chiêu Đệ. Chiêu Đệ ở trong nhà bao nhiêu năm nay, từng sai việc gì, luôn tràn đầy lòng ơn: "Vậy để Xuân Cường về đây ở , để tài xế đưa đón nó học."

Chiêu Đệ vội xua tay: "Không , chúng phiền cô quá nhiều . Những năm nay nếu sự giúp đỡ của cô, con ba chúng chẳng sẽ sống nữa!"

Chiêu Đệ cực kỳ hài lòng với cuộc sống hiện tại. Trường của con trai lớn tuy lắm, bằng các trường trọng điểm, nhưng thành tích của nó luôn trong tốp ba của trường, đại học trọng điểm là hy vọng. Con trai nhỏ học hành cũng kém. Mỗi năm bà đều tiết kiệm một khoản tiền, lòng tràn đầy hy vọng tương lai. Bà tuy học vấn cao nhưng hiểu đạo lý tri túc.

Ngọc Khê thấy Chiêu Đệ quyết tâm nên nhắc chuyện đưa đón nữa. Cô tính toán tiền tiết kiệm của Chiêu Đệ chắc cũng ba trăm nghìn tệ : "Chị đến tìm chắc là xem nhà nhỉ?"

Chiêu Đệ gật đầu: "Vì trường học ở gần đường vành đai 4, tiền thuê nhà đắt như bên . nhắm một căn hộ một phòng ngủ, mỗi tháng ba nghìn tệ, đầy đủ đồ điện máy. Vì nhà ngay đối diện trường học nên mới giá đó, nếu còn rẻ hơn nữa."

Ngọc Khê thực sự khái niệm về giá thuê nhà hiện nay, liền ngẩn : "Tiền thuê nhà gần vành đai 4 lên tới ba nghìn tệ ?"

Chiêu Đệ cũng xót tiền đứt ruột, đó là nửa tháng lương của bà đấy. Đây là nhờ dì Lưu bà tiếp nhận thêm việc của dì nên lương mới tăng, nếu bà cũng chẳng dám thuê: "Để thuê nhà tìm hiểu nhiều nơi, đóng tiền cả năm nên rẻ hơn chút, nếu còn đắt nữa."

Ngọc Khê tặc lưỡi, khu vành đai 2, vành đai 3 chẳng còn đắt hơn nữa . Chả trách mỗi năm công ty tuyển đều nhiều ứng viên, chỉ riêng khoản ở ký túc xá là tiết kiệm một món hời : "Vẫn là quá đắt."

Chiêu Đệ : "Cũng chỉ hơn một năm thôi, đợi Xuân Cường thi đại học xong là thuê nữa."

"Ừ, nó ở một ?"

Chiêu Đệ đầy tự hào: "Sao chứ, nấu cơm giặt giũ nó đều cả. Cách vài ngày qua xem là ."

Ngọc Khê thấy Chiêu Đệ sắp xếp thỏa nên : "Nếu khó khăn gì thì cứ bảo ."

Chiêu Đệ gật đầu: "Vâng, ."

Ngọc Khê uống xong canh, giao bát cho Chiêu Đệ dọn dẹp về phòng ngủ.

Ngày hôm , Lôi Tiếu đến công ty, Ngọc Khê trêu chọc: "Đích đến thông báo để chị chuẩn phong bao lì xì ?"

Lôi Tiếu xuống: "Không ạ, em đến để hỏi xem chị về một chương trình thi tuyển tài năng, kiểu nam nữ hỗn hợp ?"

Ngọc Khê: "Sao em hứng thú với cái ?"

Lôi Tiếu vội nên khát, cô tu một ngụm nước lớn: "Không em hứng thú, mà là thằng bé Á Đăng hôm qua lén lút báo danh, hôm nay mới báo với tụi em là xin nghỉ học, một tuần sẽ sơ tuyển."

Ngọc Khê: "....... Sao nó nghĩ đến chuyện báo danh thế?"

Lôi Tiếu : "Thằng bé lúc ở nước ngoài lập ban nhạc , em cũng từng nó đ.á.n.h guitar, cứ ngỡ chỉ là sở thích, ai ngờ ước mơ của Á Đăng ca sĩ. Lần thấy cơ hội nên nó trốn học báo danh luôn."

Ngọc Khê giật giật khóe miệng. Cô thực sự hiểu ca sĩ thì , trẻ con thời nay đúng là... "Đợi chị gọi Hoàng Lượng qua hỏi xem, am hiểu mảng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-986-bao-danh.html.]

Hoàng Lượng qua giải thích về chế độ: "Cuộc thi cả cá nhân lẫn công ty cử tham gia, đa đều qua đào tạo chuyên nghiệp. cũng quá nhiều vì phần lớn quy tắc đều bảo mật, nhưng mà, cá nhân khó đấu những công ty bồi dưỡng."

Lôi Tiếu thở phào nhẹ nhõm: "Đấu , Hàn Phong ở nhà đang nổi trận lôi đình kìa."

Mắt Hoàng Lượng đảo một vòng, hiểu ngay là Lôi Tiếu cũng tìm bến đỗ: "Đừng ép đứa nhỏ quá, trẻ con bây giờ ý kiến lớn lắm. Mấy ngày nay tin tức thấy mấy đứa tự sát chỉ vì cha vài câu. Ôi, trẻ con giờ cực đoan quá, một chút uất ức cũng chịu nổi, hở là đòi sống đòi c.h.ế.t."

Ngọc Khê cũng thấy tin tức đó: "Chẳng giống chúng hồi nhỏ, mắng vài câu là chuyện thường tình, cũng chẳng để tâm bao giờ."

Hoàng Lượng nghĩ đến con nhà mà cũng thấy sầu: "Thì đấy, trẻ con bây giờ quý giá quá mà."

Lôi Tiếu Hoàng Lượng: "Anh và Kim Linh con cái cũng lớn , thật sự định kết hôn ?"

Hoàng Lượng xòe tay: "Bà xã nhà tin tưởng , ngược cảm thấy hiện tại thế , tài sản chia quản lý. đúng là cô tống khứ ngay."

Lôi Tiếu: "....... Nghe , kết hôn cũng thật."

Ngọc Khê lườm Hoàng Lượng một cái. Hoàng Lượng là tự gieo gió gặt bão, ai bảo hồi xưa đào hoa quá gì: "Em đừng , em với khác ."

Lôi Tiếu nén ý định đó. Vì tương lai của hai đứa con, cô thể chỉ chung sống mà kết hôn, sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của chúng: "Em ."

Ngọc Khê đồng hồ: "Chị cuộc họp bây giờ, em về , để chị ngóng thêm giúp em."

Lôi Tiếu: "Vâng, phiền chị quá."

Ngọc Khê họp xong liền gọi điện cho Triệu Tuyết. Triệu Tuyết là ca sĩ nên nắm rõ mấy cuộc thi hơn ai hết.

Triệu Tuyết: "Cái cuộc thi đó , tớ , yên tâm , tuyệt đối công bằng."

Ngọc Khê: "Sao khẳng định thế?"

"Vì liên quan đến nhiều công ty lớn mà, ai dám giở trò . Tuy nhiên phía hậu trường thì xem bản lĩnh mỗi nhà. Cuộc thi chỉ so giọng hát kỹ năng, mà còn xem giá trị thương mại, tức là nhân khí. Năm ngoái chẳng cuộc thi bình chọn đó , cũng . Triệu Tùng cũng tham gia đấy."

"Cậu cũng tham gia ?"

Triệu Tuyết hiệu cho trợ lý đợi một lát, tiếp: " , công ty gửi ba thực tập sinh, Triệu Tùng là một trong đó. Ban đầu họ mời tớ giám khảo, tớ cũng đồng ý , nhưng khi Triệu Tùng, để tránh rắc rối, suất giám khảo của tớ cũng hủy ."

Ngọc Khê: "Vậy là tính công bằng đảm bảo, nhưng trắng cuộc thi chỉ dựa nỗ lực cá nhân."

"Ừ, nhiều công ty gửi , tất nhiên cá nhân cũng , chỉ là nổi bật thì xem vận may thôi, nhưng hy vọng lớn lắm."

Ngọc Khê nắm chắc tình hình nên thông báo cho Lôi Tiếu. Lôi Tiếu yên tâm hẳn: "Vậy thì , thì . Không nhiều hy vọng thì Hàn Phong cũng sẽ ép uổng cho nó nữa."

Ngọc Khê dặn dò: "Em cũng đừng can thiệp quá sâu, dù đó cũng là chuyện của hai cha con họ. Đừng để đến lúc em thành giữa khó xử, họ là cha con thù hằn qua đêm, nhưng em thì khác. Em cứ kể những gì chị điều tra cho họ là , ngoài đừng thêm gì cả."

Lôi Tiếu thấy ấm lòng: "Chị, yên tâm ạ, em hiểu mà."

"Thế thì ."

Ngọc Khê nghĩ ngợi một lát, cuối cùng vẫn mở lời đề nghị giúp đỡ, vì rõ ràng Hàn Phong Á Đăng dấn giới giải trí.

 

Loading...