Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 991: Sống động

Cập nhật lúc: 2025-12-19 18:51:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lữ cô nhỏ vẫn kiên trì: "Cô đặt khách sạn năm , ngay sát chỗ Vương Dương công tác, cứ ."

Ngọc Khê đành chiều theo ý cô nhỏ. Tính tình cô nhỏ thực sự phiền ai, xe đành chuyển hướng đến khách sạn.

Ngọc Khê : "Bố đang ở Tây Bắc, chắc hai ngày nữa mới về ạ."

Lữ cô nhỏ trong lòng chút bùi ngùi: "Ừ, ngày mai cô gặp cô lớn của cháu, hai chị em cũng sẽ tranh thủ về quê thăm thú một chút."

Ngọc Khê cô nhỏ nhớ đến ông nội và bà nội, cô lấy điện thoại đưa cho bà: "Đây là ảnh con trai của Ngọc Chi ạ."

Lữ cô nhỏ từng thấy đứa bé qua video : "Ái chà, béo lên nhiều quá, cánh tay kìa, tròn trịa như ngó sen ."

Ngọc Khê : "Đừng thấy Lâm Thanh say mê y thuật mà lầm, việc chăm sóc con cái em đều tự tay hết. Mẹ cháu sợ em nghỉ ngơi đủ nên định ban đêm bế giúp, nhưng Lâm Thanh chịu, ngờ em chăm con cũng khéo lắm."

Lữ cô nhỏ hớn hở: "Dù cũng là , nhiều thứ chỉ cần học là ngay, đó là bản năng."

Ngọc Khê gật đầu: "Thế nên mới tình mẫu t.ử thật vĩ đại."

Lữ cô nhỏ cháu gái, thấy cô hề vẻ vui, hề nghĩ tới Hà Giai Lệ thì mới yên tâm. Bà thầm cảm ơn chị dâu cho cháu gái một tình mẫu t.ử trọn vẹn; kế mà đến mức như chị dâu thì thực sự hiếm .

Khách sạn nhanh tới nơi. Căn hộ hai phòng ngủ cả bếp nấu ăn, Lữ cô nhỏ hài lòng: "Phần mềm trong nước bây giờ tiện thật, hình ảnh hề lừa đảo. Cô tải bao nhiêu là ứng dụng, dùng còn sướng hơn ở nước ngoài."

Ngọc Khê ngẩn . Cô và Niên Quân Mân đều trợ lý, việc gì cũng chỉ cần báo một tiếng là trợ lý lo xong, tuy dùng điện thoại nhưng ứng dụng bên trong nghèo nàn đến đáng thương. Nhìn điện thoại của cô nhỏ, cô bỗng thấy thật lạc hậu.

Lữ cô nhỏ hào hứng giới thiệu từng ứng dụng, là một "tín đồ công nghệ".

Chẳng mấy chốc đến giờ trưa, Ngọc Khê và Niên Quân Mân còn vướng bận con gái: "Cô nhỏ, nghỉ ngơi , đến bữa tối vợ chồng cháu qua đón ạ."

Lữ cô nhỏ đúng là mệt, dù tuổi cũng cao, việc lệch múi giờ khiến tinh thần bà lắm: "Được, hai đứa ."

Vợ chồng Ngọc Khê đến trường đợi thêm nửa tiếng thì thấy con gái cổng. Ngọc Khê ngạc nhiên khi thấy cạnh con bé là "bộ ba sắt", nghĩ đến chuyện kết nghĩa mà cô vẫn buồn : "Nhất Triết."

Trương Nhất Triết hào phóng chào hỏi: "Cháu chào chú dì ạ."

Diệu Diệu : "Trương Nhất Triết định về nhà ăn cơm, nhưng đường xa quá, con mời bạn cùng luôn, sẵn tiện đối chiếu đáp án."

Ngọc Khê: "........"

Hóa mời ăn cơm là phụ, đối chiếu đáp án mới là chính.

Niên Quân Mân nhiệt tình: "Lên xe cháu, chú đặt nhà hàng , đến nơi là món ngay."

Trương Nhất Triết tự nhiên, nhanh nhẹn lên xe: "Cháu cảm ơn chú dì."

Ngọc Khê thực sự thích Trương Nhất Triết. Đứa trẻ chỉ luôn nhất mà còn dạy học. Hai năm nay tiền học bổng cộng với việc mỗi quý dạy thêm cho mười mấy đứa trẻ ở lớp bồi dưỡng giúp tự trang trải cuộc sống, còn chăm sóc ông ngoại , thật là hiếm .

Đến nhà hàng, phòng bao mà là sảnh lớn ngăn cách bằng các vách tre. Nghĩ đến chuyện con trẻ đang kỳ thi cần giữ bụng , cô chọn quán ăn Quảng Đông, xuống là món ăn bưng lên.

Ngọc Khê đon đả: "Vắt óc cả buổi sáng , ăn nhiều một chút để bồi bổ."

Diệu Diệu suốt quãng đường đối xong đáp án, trong lòng vững , thầm nghĩ kỳ thi trung học bất ngờ lớn. Con bé cầm đũa: "Ngon quá ạ."

Ngọc Khê hiệu cho Trương Nhất Triết cũng ăn , nhóc nheo mắt : "Vâng ạ."

Ngọc Khê và Niên Quân Mân thì khẩu vị như thế. Thủ đô bước những ngày nóng như lò xông , hai vốn ghét nóng, đón máy bay bận rộn cả buổi sáng, bàn món nóng phục vụ tụi trẻ nên thôi thấy ngấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-991-song-dong.html.]

Cuối cùng thật sự nuốt nổi, Ngọc Khê gọi thêm một phần canh lạnh, cho tụi trẻ uống. Có canh , Ngọc Khê mới ăn thêm chút đỉnh.

Niên Quân Mân : "Vẫn là mì lạnh Đông Bắc ăn mùa hè mới sướng, nước dùng mát lạnh thêm đá viên, ăn một bát là tan hết cái nóng."

Ngọc Khê lườm chồng: "Sao sớm."

Cô cũng ăn gần no .

Diệu Diệu uể oải : "Bố ơi, bố đừng mơ nữa. Bụng bố với , chỉ nghĩ thôi."

Niên Quân Mân: "........"

Ngọc Khê bật nhưng cũng thấy nhói lòng. Cô và Niên Quân Mân thường xuyên xã giao, dù uống nhiều nhưng dày cũng . Đặc biệt hai năm nay dám ăn uống vô tội vạ nữa, nếu dày sẽ "biểu tình" ngay, mà bệnh dày mắc là khó khỏi.

"Chị dâu, cả?"

Ngọc Khê Niên Canh Tâm đang đội mũ, thấy cả Diêu Trừng và Hạ Hạ: "Mọi cũng đến đây ăn cơm ?"

Niên Canh Tâm: "Vâng, bọn em dạo phố quanh đây. Diệu Diệu thi thế nào cháu?"

Diệu Diệu nhướn mày: "Tất nhiên là ạ."

Niên Canh Tâm vỗ vai cháu gái: " là cháu gái lớn giống chú, đợi thi xong chú tặng quà cho cháu."

Ngọc Khê cạn lời: "Chú bớt bớt cái mặt dày ."

Niên Canh Tâm cảm thấy cần tranh luận chút: "Em tuy học ở trong nước nhưng thành tích ở nước ngoài cũng lắm đấy nhé, bố thể chứng."

Diêu Trừng dẫn con xuống luôn. Ngọc Khê lười để ý tới Niên Canh Tâm, cô mấy cái túi ghế: "Mọi mua nhiều thật đấy, cả đồ cắm trại thế ?"

Diêu Trừng : "Chẳng là giữa tháng Bảy Canh Tâm nghỉ, thằng bé Nóng Nóng cứ hâm mộ Hạ Hạ khắp nơi, mấy thằng nhóc cứ cầu xin Canh Tâm đưa cắm trại. Đồ đạc mua gần đủ , đây là mới thấy mẫu đèn kiểu mới."

Hạ Hạ che mặt: "Mẹ ơi, bán các hết ."

Niên Canh Tâm cũng cạn lời với vợ, rụt cổ hy vọng cả và chị dâu thấy .

Ngọc Khê thực sự chuyện . Sự chú ý của cô và Niên Quân Mân đều dồn kỳ thi trung học và lễ đính hôn của Diệu Diệu, mấy thằng nhóc chỉ cần học và ngủ đúng giờ là : "Các em định ?"

Hạ Hạ thấy giấu nữa: "Mấy nhỏ cứ xem video du lịch suốt, nên chọn vài địa điểm ạ."

Hạ Hạ bố , may mà cô nhanh nhảu , chứ nếu để bố chắc chắn sẽ "khai" sạch sành sanh. Chỗ họ chọn thật chẳng nơi gì, chắc chắn mấy sẽ gặp họa.

Trương Nhất Triết cô bé bên cạnh, kìm mà mỉm , cô bé rõ ràng là đang thở phào nhẹ nhõm kìa. Nhìn kỹ , cô bé một vẻ đầy cá tính, nhất là đôi mắt phượng, cả toát sức sống mãnh liệt, tất nhiên là cũng ít hành động nhỏ tinh nghịch. Thật sống động, so với sự trầm của , cô bé đặc biệt sống động.

Ngọc Khê và Niên Quân Mân vạch trần Hạ Hạ, cũng định hỏi tiếp chủ đề , về nhà hỏi trực tiếp mấy thằng nhóc là xong.

Hạ Hạ nheo mắt , vội vàng chuyển chủ đề khác: "Bác dâu ơi, con mua váy , còn báo danh lớp học múa nữa đấy ạ."

Ngọc Khê : "Cái 'thằng nhóc' nhà cuối cùng cũng là con gái ? Sao tự nhiên học múa?"

Diêu Trừng định che mặt: "Trong lớp con bé tiết mục múa tập thể, chân tay con bé cứng ngắc hà, nhảy mà như đang đ.á.n.h võ . Vì ảnh hưởng tới cả lớp nên mới học đấy ạ."

Hạ Hạ đỏ mặt, Trương Nhất Triết nhịn bật thành tiếng.

Hạ Hạ trừng mắt, cái dám nhạo cô, nếu là bạn của chị cô thì cô lườm cho cháy mặt .

 

Loading...