Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 127

Cập nhật lúc: 2025-03-27 04:45:01
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắc mặt Hàn Hữu Niên trầm xuống, Tạ Phong Trần nói thẳng như vậy rõ ̀ng là muốn buông tha, cảm thấy chuyện này cần thiết nói tiếp, mấy lời khách sáo cũng nói nhiều thêm nữa mà hàn huyên vài ba câu rồi cúp máy.

 

“Hữu Niên, có phải Tạ thiếu muốn hòa giải ?” Lâm Sanh nhìn sắc mặt Hàn Hữu Niên trầm xuống mà trong lòng cô chắc chắn được điều gì.

 

Ánh mắt Hàn Hữu Niên dừng lại mặt Lâm Sanh, như đang suy nghĩ, rốt cuộc thì Lâm Sanh đã làm gì để Tạ Phong Trần nói như vậy?

 

Thân phận đó của Tạ Phong Trần chẳng đáng phải đặt điều lưng người khác, thế nhưng trong lời nói của lại đang ám thị quản Lâm Sanh cho tốt, có lẽ rằng, chuyện này hoàn toàn đơn giản như vẻ bề ngoài.

 

Lòng Hàn Hữu Niên có chút thoải mái, nhưng cũng vì tâm trạng của mình mà nổi giận với Lâm Sanh, kiềm chế cho giọng điệu nhẹ nhàng hơn, “Sanh Sanh, chuyện này em sai, hành vi của fan hâm mộ ́ch thực là đúng, nên có được bài học kinh nghiệm cho mình. Đợi xong bộ phim này thì em nghỉ ngơi một thời gian, có được ?”

 

fan của em chỉ đang ‘tính sổ’ cho thần tượng của mình mà! Bọn họ muốn bảo vệ em, muốn bênh vực kẻ yếu nên mới nhất thời kích động, nếu em quản, thì các fan khác nhìn em bằng con mắt thế nào đây? Còn ai thích em nữa?” Lòng Lâm Sanh lạnh , cam tâm nói.

 

“Sanh Sanh, sai là sai, bọn họ phải trả giá vì hành động của mình. Vả lại, làm một người của công chúng, đã nhận được sự yêu thích và khen ngợi của fan hâm mộ thì phải hiểu rõ được sức mạnh của họ, cũng phải có trách nhiệm dẫn dắt giá trị quan của fan theo hướng hợp lí và chính xác.” Hàn Hữu Niên nói lời này nặng, nhưng đây là sự thật, muốn nghĩ nhiều về hàm ý bên trong câu nói của Tạ Phong Trần, chấp nhận tin rằng Lâm Sanh vẫn là cô gái hiền lành, đơn thuần thuở ban đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-127.html.]

 

“Hữu Niên, có phải cũng cho rằng chuyện này là em sai? em có bảo bọn họ công kích Lâm Nhan !” Viền mắt Lâm Sanh đỏ, gương mặt đầy vẻ tổn thương và uất ức.

 

Hàn Hữu Niên xoa xoa hai bên huyệt thái dương đang đau âm ỉ của , nhìn Lâm Sanh với ánh mắt sâu xa, “Em sai, nhưng Lâm Nhan thì có gì sai?”

 

“Lẽ nào bức ảnh phải là chị kêu người chụp , phải chị cố ý gửi cho em hình chụp chung của hai người để oai ? Hữu Niên, có phải cảm thấy chuyện này là do em vô duyên vô cớ kiếm chuyện ? Cũng đúng, từ nhỏ Lâm Nhan đã tùy hứng quen rồi, chị ấy làm chuyện gì cũng đều hại đến ai, tất cả mọi người đều sẽ tha thứ hết, đến đứa con gái ruột của nhà họ Lâm như em cũng phải nhường chị ba phần. Em biết bản mình lớn lên từ một vùng đất nhỏ, chỗ nào so được với Lâm Nhan, có thể ở bên là may mắn lớn nhất trong cuộc đời này của em, nếu như, yêu em nữa, em, em…” Lâm Sanh ngờ một Hàn Hữu Niên trước giờ vẫn luôn bảo vệ mình lại đột nhiên nói giúp Lâm Nhan, dưới sự đả kích của tất cả chuyện, lí trí cô có hỗn loạn nên nói chuyện lựa lời.

 

“Sanh Sanh, Lâm Nhan là chị ruột của em.” Giọng nói Hàn Hữu Niên nặng cũng nhẹ, mang theo ý nhắc nhở.

 

“Không phải, chị hoàn toàn phải chị ruột của em.” Lâm Sanh nghĩ gì mà trực tiếp đáp lại.

 

Ánh mắt Hàn Hữu Niên thoáng kinh ngạc, nhìn thật sâu vào mắt Lâm Sanh, “Sanh Sanh, trước giờ em đều so đo với khác, lời này là có ý gì?”

 

Lúc này Lâm Sanh mới hoàn hồn lại, sắc mặt đổi, tự nhiên đáp, “Lâm Nhan phải con ruột của bố mẹ em, em và Lâm Nhan từ nhỏ đã bị ôm nhầm trong bệnh viện. Chuyện này em luôn giữ kín như bưng, lúc vừa trở về nhà họ Lâm, Lâm Nhan lúc nào cũng nhắm vào em, cảm giác như em đã giành tất cả, bố mẹ thì thương chị , lại vừa đúng lúc xảy chuyện của chị và Tạ thiếu nên bèn đồng ý sẽ công bố việc chị phải là con ruột của nhà họ Lâm, chỉ tuyên bố với bên ngoài rằng em là nhị tiểu thư đã được nhà họ Lâm tìm lại được. Thế nhưng, đến cuối cùng thì Lâm Nhan vẫn còn để ý, nếu cũng sẽ giống như bây giờ.”

Loading...