Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 138

Cập nhật lúc: 2025-03-29 02:59:15
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Nhan mặt biến sắc liếc Tạ Phong Trần một cái, cô đảo đảo mắt rồi thuận tay đẩy bộ dụng cụ ăn uống mới tách đến mặt Giang Vân Chu, đó tự tách một bộ khác, cầm ấm nước bàn đổ ly chén của hai , nhỏ, “Dụng cụ ăn uống nên tráng một lượt rồi dùng.”

 

Giang Vân Chu thấy Lâm Nhan tận tình như vậy thì mừng lo, liên tục cảm ơn.

 

Không biết tình hình, rõ chân tướng, Thượng Quan Nguyệt cảm giác như xem một màn ân ái thì nhịn mà trêu chọc, “Chị Nhan Nhan, chị cũng thiên vị quá rồi đó! Tách dụng cụ, rót nước cho đàn chứ cũng thèm quan tâm đến bọn em!”

 

Ngược thì Tần Nhược Phong rất biết chuyện, đánh thẳng một bạt tai đầu của Thương Minh Nguyệt, “Đàn ông mà nhõng nhẽo cái m.ô.n.g ấy, đến ăn cũng bịt miệng của mày nữa!”

 

Thượng Quan Nguyệt biết chuyện gì, xoa xoa đầu mới đánh một phát đau điếng, uất ức “ồ” một tiếng.

 

Tạ Phong Trần Lâm Nhan ân cần chu đáo với đàn ông khác, vậy còn đến mức miệng muốn kéo đến mang tai thì chỉ cảm giác nhức mắt nhói trong tim, cầm đũa lên đ.â.m rách bao bì đựng dụng cụ, màng ni lông vỡ “bụp” một cái cắt ngang cuộc trò chuyện vui vẻ của hai , lạnh lùng cất giọng, “Lâm Nhan, giúp đổ nước tráng dụng cụ.”

 

Hai liếc mắt đưa tình xem như tồn tại?

 

Không cửa!

 

Lâm Nhan ngẩn , gì, giúp đổ nước rồi cẩn thận đưa cốc và bát cho .

 

Tạ Phong Trần mãn nguyện cong môi, nhận lấy, học động tác của Lâm Nhan rồi tráng dụng cụ một cách vụng về.

 

Chỉ một cái run tay thì bát gốm và cốc thủy tinh liền “xoảng” một cái rồi trực tiếp “nở hoa” nền đất, vỡ vụn .

 

“Thật ngại quá, tay run một chút.” Anh bày vẻ mặt vô tội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-138.html.]

 

Lâm Nhan thấy thế thì liền thấy ghét bỏ, từ nhỏ đại thiếu gia sống trong nhung lụa, từng ăn tiệm lề đường, e rằng lúc ăn cơm cũng muốn khác cầm đũa đặt tay luôn, gì cần mấy khâu lặp lặp , cô bất lực thở dài, thuận tay lấy một bộ dụng cụ khác từ bàn kế bên, đưa bộ mặt cho , “Bỏ , cái của tráng qua rồi, trực tiếp dùng bộ .”

 

Tạ Phong Trần từ chối, Giang Vân Chu bằng ánh mắt sâu xa, trong lòng thì hết điều gì vướng mắc.

 

Thứ lấy là bộ dụng cụ đích Lâm Nhan tráng qua, trong lòng cô vẫn để ý đến .

 

Lâm Nhan chỉ tính bước đầu chứ tính đến phía , lúc xiên nướng lên món thì đều chút khách sáo, duy nhất chỉ Tạ Phong Trần gần như đυ.ng đến những xiên thịt bàn, ngược uống ít bia, cũng kén chọn mấy, lấy ngay loại bia mà Lâm Nhan gọi rồi uống với Giang Vân Chu hết lon tới lon .

 

Màn thì đến lượt bọn Tần Nhược Phong tìm Giang Vân Chu chơi trò đố phạt rượu*, Lâm Nhan giương mắt Giang Vân Chu thua hết lần đến lần khác, biết chuốc bao nhiêu rồi nữa.

 

*Khi uống rượu, hai cùng giơ ngón tay một lúc rồi đoán số, ai đúng là , sai phạt uống rượu.

 

Lâm Nhan muốn cản cũng .

 

Bữa ăn kết thúc, cả Giang Vân Chu, từ mặt, tai đến cổ đều đỏ ửng lên, đường cũng muốn bay theo chiều gió, Tạ Phong Trần thì ngược , uống ít nhưng vẫn giữ dáng vẻ sáng sủa, trầm mặc và bình tĩnh, thần sắc tỉnh táo, dường như hề chút men say.

 

Lâm Nhan lo cho Giang Vân Chu uống nhiều sẽ xảy chuyện nên bảo nhóm Thiếu Niên Rực Rỡ chăm sóc một chút rồi vội vàng chạy đến tiệm thuốc gần đó mua thuốc giải rượu, còn sẵn tiện mua luôn cháo.

 

Nhóm Thiếu Niên Rực Rỡ đưa Giang Vân Chu về phòng khách sạn, Lâm Nhan đưa cháo và thuốc cho trợ lý của Giang Vân Chu rồi mới yên tâm rời .

 

Sau đó cô tạm biệt nhóm Thiếu Niên Rực Rỡ, lúc mới quẹt thẻ về phòng , ai mà ngờ mới mở cửa liền một hình cao lớn lách qua khe cửa để trong, còn phản ứng thì cả liền bắt nạt, ép cô lên cửa, cánh cửa phòng lưng đóng “cạch” một tiếng.

 

Tác giả lời muốn : Tạ tổng: Tim chua quá, ghen rồi, Lâm Nhan vậy mà kêu khác là , còn lau ghế cho đàn ông khác nữa…

Loading...