Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 142

Cập nhật lúc: 2025-03-29 13:28:19
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không lâu , tin tức Trần Sảng nhận được lại là gần đây Tiêu Bạch công ́c ở Nam Thành, hoàn toàn ở Hải Thành.

 

Thế nên tay với Tiêu Bạch cũng vô dụng.

 

Trên phố, người và xe qua lại nườm nượp, Tạ Phong Trần tùy ý dừng xe bên đường, buồn bực châm một điếu thuốc, muốn để bản bình tĩnh

 

lại.

 

Lúc này em Triển Vọng lại gọi điện thoại đến, âm thanh đầu dây bên rất ồn ào, Triển Vọng hưng phấn, “Anh Tạ, nói gần đây đều ở Hải Thành, em mình lâu quá gặp rồi, tối nay đến hội sở Hoàng Đình làm một chầu ?”

 

Tạ Phong Trần rít một thuốc, nhìn đường xá phồn hoa rồi nhả khói , đáp một tiếng “ừm”.

 

Sau đó đầu xe, lái như tên bắn đến hội sở Hoàng Đình.

 

Mấy người bao phòng như cũ, hạng mục giải trí thì vẫn là cách thức ban đầu, chẳng qua chỉ là ai có được một bình rượu ngon, còn ai lại gây những chuyện trăng hoa phóng đãng gì…

 

Tạ Phong Trần một mình ngồi một góc, trong đầu lại kìm được nhớ đến lúc Lâm Nhan vừa ly hôn xong thì đến hội sở chơi liên tục mấy ngày, có khi nào hôm nay cô ấy cũng chơi ở đây ?

 

Thế nhưng suy nghĩ vừa nảy lên thì Tạ Phong Trần lại thầm phủ nhận, tuy Lâm Nhan ham chơi, nhưng bây giờ cô đang trốn , ́m mươi phần trăm cô sẽ ở những nơi thế này.

 

Vốn dĩ mấy người Triển Vọng, Tần Thành, Lục Giản hào hứng gọi vào, ai mà ngờ vị đại thiếu gia này mới vào thì liền ngồi một góc hút thuốc, rót rượu cũng từ chối, chỉ rõ ̀ng bày một điều bộ hứng thú gia nhập vào cuộc trò chuyện.

 

Ba người sáu mắt nhìn trao đổi ánh mắt, cuối cùng vẫn là Triển Vọng bị đẩy , “Anh Tạ, hôm nay hình như tâm trạng được tốt lắm hả? Bọn em còn ̣nh cho một bất ngờ đây!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-142.html.]

Đầu ngón tay Tạ Phong Trần kẹp lấy một nửa điếu thuốc, lạnh nhạt nhướng mày nhìn thằng bạn , “Bất ngờ?”

 

Lục Giản gật đầu phụ họa, “Tuyệt đối bất ngờ nha!”

 

“Ồ, nếu mà lại đem mấy cô xinh đẹp đến thì hứng thú.” Tạ Phong Trần hứng thú gì mấy, trừ khi Lâm Nhan lập tức xuất hiện mặt , chuyện khác đối với đều bất ngờ gì, nhất là mấy đứa bạn tồi , giờ thích mấy chuyện .

 

Triển Vọng liền gấp gáp, “Aiz! Sao mà thể hứng thú ? Đó là Tô Dĩnh đó, đại tiểu thư Tô Dĩnh thích lâu lắm , nếu năm đó đột nhiên kết hôn với Lâm Nhan thì chừng vẫn đang lẽo đẽo theo đó! Đại khái là cô tin và Lâm Nhan chia tay từ một nguồn nào đó đặc biệt vì mà về nước.”

 

“Cậu , phụ nữ thích nhiều như thế, nếu mà quan tâm hết tất cả thì mà mệt c.h.ế.t ?” Ánh mắt Tạ Phong Trần sắc lạnh, khí thế bức .

 

“Anh, miệng độc quá đó, cũng ly hôn , tìm ân nhân cứu mạng cũng thấy hành động gì, em đây lo cho , Tô Dĩnh thích mà cũng sai ?”

 

“Vượng Vượng, bây giờ tâm trạng quan tâm mấy thứ lộn xộn đó, thích cô , cứ việc theo đuổi , đừng thêm phiền phức cho , nếu thì em gì nữa.” Lời của Tạ Phong Trần nghiêm trọng.

 

“Anh, bao nhiêu , đừng kêu em là Vượng Vượng, thích thì thích, gì mà công kích khác chứ.” Mặt Triển Vọng đỏ lên, vừa bực vừa tức, thế nhưng sắc mặt lạnh lùng của người em đã bày đó, nếu mà còn nhắc đến chuyện này thì lẽ sẽ trở mặt liền.

 

Tần Thành lại híp mắt đánh giá ông bạn mình, trước giờ thích bọn họ nhắc đến chuyện phụ nữ, nhưng đều cười cười cho qua, lần này từ chối rõ ̀ng quá mức, có gì đó đúng ở đây.

 

Tần Thành từ tốn nhấp một ngụm rượu, suy nghĩ gì đó rồi nói, “Anh Tạ, trước đây mấy ngày em vô tình lên mạng thấy một video về chuyện fan của Lâm Sanh chặn đường vây lấy Lâm Nhan, hình như em thấy đến đoàn phim giám sát hả? Anh và Lâm Nhan có chuyện gì chứ?”

 

Tạ Phong Trần nhạy cảm ngước mắt lên, lạnh lùng nhìn Tần Thành, “Bọn rất tốt, có thể có chuyện gì được?”

 

Tần Thành khớp ̣i chỗ, ngại ngùng lấy tay chạm mũi, bất lực, lại cảm thấy buồn cười, cố ý cười nhạo nói, “Bọn ? Bọn phải đã ly hôn rồi , giờ còn qua lại nữa? Trước đây phải trốn Lâm Nhan như trốn dịch bệnh hả?”

 

“Anh trốn cô ấy khi nào? Mắt cậu có vấn đề thì khám bác sĩ sớm .” Cả người Tạ Phong Trần toát vẻ dữ tợn, cáu gắt với em chút khách khí.

Loading...