Người ưu tú thì ở cũng đều rực rỡ chói mắt, sự gia nhập của Sở Mộ Trầm, Trác Tư Hằng càng thêm tinh thần hăng hái, hai khách mời nam thành nhiệm vụ bắt cá nhanh, thành công nhận một con cá.
Lần Lâm Nhan và Cảnh Tuyết chỉ bên hồ cá đội cổ vũ hét cố lên là .
Lấy cá, bốn tiếp tục trong thôn, Sở Mộ Trầm giúp một bà cụ neo đơn gánh nước nên nhận một ít rau theo mùa, bà cụ còn cho thêm trứng gà nhà , mấy họ đều ngại lấy. Nhà trưởng thôn đang sửa, giúp trưởng thôn khiêng gạch nhận một miếng thịt khô, kết quả chó ở nhà trưởng thôn đuổi chạy hết nửa cái thôn. Hình tượng của cả chương trình chuyển từ phong cách nông thôn sang phong cách hài hước trong phút chốc…
Nói chung, vào ngày đầu tiên này, họ giống như đang bước vào trò chơi với vai trò tân thủ, cũng coi như lấy được nguyên liệu khá thuận lợi, tay xách nách mang trở về.
Thầy Khương đang ngóng trông, thấy mấy người họ lấy được nguyên liệu thì lập tức vào nhà bếp để bận rộn.
Cá hấp, canh bí nấu thịt, thịt rang củ niễng, khoai môn xào hành, bí đỏ trứng muối, salad dưa chuột, nguyên liệu nhiều mà lại được thầy Khương nấu thành mấy món ăn gia ̀nh ngon tuyệt vời. Mọi người nhìn thành quả lao động chiều nay của mình, con sâu thèm ăn trong bụng cũng có chút nhịn được nữa rồi.
Mấy người họ ngồi lên bàn ăn, cảm thấy có được miếng ăn đúng là dễ dàng.
Mọi người đều ăn vô cùng ngon lành và thỏa mãn, bỗng nhiên có người đến nói rằng bọn họ có chuyển phát nhanh cần nhận hàng.
Mọi người nhìn , nghĩ chắc lại là chiêu mới của tổ chương trình, vậy nên động ́c ăn cơm đều ngừng lại.
Chỉ đến khi người mặc quần áo đầu bếp xuất hiện trước mặt, đem nồi và bếp rồi bắt đầu nấu nướng bữa ăn hải sản cao cấp xa hoa thì mọi người mới ngạc nhiên giương mắt nhìn .
“Má ơi, tổ chương trình giàu có vậy hả? Có chắc đây là gameshow nông thôn vậy? Mắt Cảnh Tuyết sáng lên, nhịn được cảm thán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-164.html.]
“Chị, đãi ngộ này có tốt quá nhỉ? Rõ ̀ng vừa nãy ăn mấy món ăn gia ̀nh cũng rất hạnh phúc, nhìn thấy những món này thì liền cảm thấy ngon lành gì nữa rồi.” Trác Tư Hằng cũng hết sức kinh ngạc.
Lâm Nhan cũng nghi ngờ, “Nói chừng lại là chiêu mới của tổ chương trình, chắc là muốn chúng nhìn được mà ăn được.”
Cua hoàng đế, trứng cá muối, tôm hùm Châu Âu, hàu sống, bào ngư… những nguyên liệu đẹp mắt nhiều đến mức kịp nhìn, điều tuyệt hơn nữa là tay nghề sâu hiểm khó dò của đầu bếp, ông thuần thục nấu từng món trong bàn tiệc hải sản khiến người khác thèm nhỏ dãi rồi đem lên.
Mấy người họ lại nhìn lần nữa, trong mắt tất cả mọi người đều là vẻ mơ hồ, cuối cùng thì Lưu Vân cũng nhịn được mà hỏi, “Đạo diễn, xin hỏi những thứ này đều là bất ngờ mà tổ chương trình chuẩn bị cho chúng ?”
Bất ngờ?
Mặt nhân viên ngơ ngác, liên tục nhìn sang đạo diễn Trần Bình, đạo diễn cau mày, lập tức hỏi những người này cũng những thứ này rốt cuộc từ tới?
Nhân viên cũng biết gì, trong đám người có tiếng nói nhỏ, “Lúc bọn họ đến thì nói gửi đồ chuyển phát, còn nói ở nơi nông thôn xa xôi thế này mà chuyển phát cũng có thể giao tới cửa, đúng là tồi, vậy nên cũng để bọn họ vào.”
Trần Bình trừng mắt, rất muốn mắng người, “Nhân viên chuyển phát mà mặc đồ đầu bếp? Lại còn nhiều người như vậy, nhìn bộ dạng đó thì giống chuyển phát nhanh chỗ nào?”
“Đạo diễn, xin lỗi, đều là sơ suất của .” Nhân viên như tỉnh mộng, liên tục xin lỗi.
Sắc mặt đạo diễn Trần khó coi, “Xin lỗi thì có ích gì, gửi chuyển phát thì suy cho cùng cũng phải có tên người nhận chứ nhỉ? muốn xem thử rốt cuộc là ai làm mấy trò này, điện thoại đều thu lại hết rồi, vậy mà còn có thể gọi thức ăn ngoài, đúng là xem nhẹ bọn họ quá rồi.”
“Hình như, hình như nói là gửi cho Lâm tiểu thư. Trong dàn khách mời của chúng cũng chỉ có mình Lâm Nhan họ Lâm.”