Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 167

Cập nhật lúc: 2025-04-03 04:29:36
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần là bảo khách mời dùng vốn hạn để trang trí khu vườn, còn xới đất, trồng một vườn rau.

 

Lâm Nhan thấy, tổ chương trình thế đúng là mấy họ đến nông thôn ruộng đây mà!

 

Quan trọng là hỏi một chút thì mới tổ chương trình chỉ cho một vốn hai trăm đồng, , Lâm Nhan nhịn khịa một cái, “Đạo diễn, bây giờ vật giá rẻ nha, vườn hoa và rau to như , hai trăm ít ? Bàn tiệc hải sản hôm qua, tuỳ ý lấy một cái càng cua cũng hai trăm nhỉ.”

 

Đạo diễn Trần kẻ đầu sỏ Lâm Nhan tối qua đánh tổ chương trình một phát trở tay kịp giờ dám chủ động nhắc , lập tức mạnh mẽ trừng mắt với cô một cái, “Nếu cô ý kiến, thì nhiệm vụ mua rau giao cho cô, cần cô nghĩ cách gì, vườn rau vườn hoa đều trồng kín, bắt buộc tổ chương trình kiểm tra đạt chất lượng thì mới thể lấy sinh hoạt phí cho ngày mai.”

 

Lâm Nhan hai miếng đất căn nhà, thế nào thì mỗi miếng cũng một hai trăm mét vuông đó!

 

Miếng đất to như , đào đất phí sức , chi là trồng rau, lúc ghi hình chương trình cũng ăn nữa!

 

Trong lòng Lâm Nhan đắng chát, nhưng cô cũng đùn đẩy từ chối .

 

“Chị, em cùng chị chợ.” Trác Tư Hằng thích dính lấy Lâm Nhan, là đầu tiên ủng hộ cô.

 

cũng .” Cảnh Tuyết cũng tích cực.

 

“Hay là đều ! Nguyên liệu trong nhà cũng cần mua, chia thành hai nhóm thực hiện.” Thầy Khương đề nghị.

 

Sau đó hỏi tổ chương trình lấy sinh hoạt phí, đấy gọi là ki bo bủn xỉn, mỗi một ngày ba mươi đồng sinh hoạt phí, còn Trác Tư Hằng thì nhõng nhẽo với tổ đạo diễn mới lấy thêm hai mươi đồng mua sữa, dù cũng gom chẵn, hai trăm đồng.

 

Đạo diễn giao hết việc mua sắm của vườn hoa và vườn rau cho cô , Lâm Nhan cũng chỉ thể miễn cưỡng lấy tiền, mấy họ cũng gấp gáp xuất phát mà ngược xuống mở cuộc họp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-167.html.]

Nếu trang trí nơi đây như nhà , Lâm Nhan cũng vẫn hy vọng dùng vốn hạn cố gắng hết sức đều hài lòng ý.

 

“Mọi thích hoa gì? Có ý tưởng riêng gì cho vườn hoa của chúng ?”

 

Lâm Nhan cầm giấy bút, định ghi chú .

 

“Chúng chỉ hai trăm, thể mua hoa đẽ gì chứ? Chọn mấy loại rẻ mà mua !” Cảnh Tuyết chút thất vọng.

 

Lâm Nhan lắc đầu tán đồng, “Vườn hoa chúng vẫn nên vạch kế hoạch một chút! thấy bên ngoài khu vườn ít phế liệu để khi sửa nhà, chúng thể cố gắng sử dụng, bố trí vườn hoa, vườn hoa trong lòng là thế nào?”

 

“Có một cái xích đu, nhất là hoa bò khắp xích đu.” Mặt Cảnh Tuyết tràn đầy kỳ vọng.“

 

“Chị Cảnh Tuyết, mua nổi xích đu !” Trác Tư Hằng bất lực thở dài, đúng là một đồng tiền khó hùng.*

 

*Một đồng tiền khó hùng: ý chỉ một khó khăn nhỏ nhưng thể sự việc trở nên khó thành .

 

“Khi thời tiết , ở vườn hoa uống chiều.” Sở Một Trầm mở miệng.

 

“Mùa đông phơi nắng vuốt mèo trong một ngôi nhà hoa bằng kính.” Lưu Vân híp mắt, tràn đầy khát khao.

 

“Wow, hạnh phúc ghê, thế nhưng nhà ấm bằng kính quá xa xỉ ? Chúng nghèo!” Cảnh Tuyết trừng to mắt, ý lý tưởng thì đẽ, còn hiện thực quá tàn khốc.

 

thấy bên ngoài vật liệu gỗ còn dư, học qua một ít về nghề mộc, để xem thể một ngôi đình nghỉ chân xích đu .” Thầy Khương chủ động , “Có điều, thích nuôi cá, nếu mà một cái hồ cá cũng tồi.”

 

“Woa! Thầy Khương lợi hại quá, nhà bếp, phòng khách.” Lưu Vân khen ngợi, đều liên tục tâng bốc, thầy Khương cũng ngại luôn .

Loading...