“ thể giúp đỡ, cũng chút ít.” Sở Mộ Trầm .
“Vậy một ngôi đình nghỉ chân và xích đu ở vườn hoa, thế nhưng thứ quan trọng nhất là hoa thì đây? Mọi ý tưởng gì?” Lâm Nhan ghi ý kiến của , khoanh khoanh vẽ vẽ giấy, hỏi.
“Trồng sen đá, bày đủ loại đủ kiểu sen đá chung một chỗ là cực kỳ .” Trác Tư Hằng với gương mặt đầy vẻ ngây thơ.
“Sen đá thì nhất định mua, nhưng chỉ thể mua ít một chút, từ từ phát triển, tuy rằng thời gian chúng ở đây dài, thế nhưng tính đường xa thì vẫn nên trồng đa dạng nhiều loại, dễ sống, tỉ lệ sống và giá trị thưởng thức cao, đương nhiên là giá cả thể quá mắc.” Lâm Nhan xong câu cuối thì đều ầm lên.
Thật sự, thiếu tiền chính là vấn đề khó khăn lớn nhất.
“Thật còn một cách, thể đến nhà dân xem xem thể xin một ít hạt giống hoa , như thể tiết kiệm vốn.” Quá khó cho Lâm Nhan , chỉ tiết kiệm tiền, tay ngừng vẽ vẽ giấy.
“Đây là một cách , nhập hương tùy tục*, hạt giống rau củ cũng thể tìm dân trong làng để mua, tiện thể lấy kinh nghiệm thế nào trồng rau từ .”
*Hương ở đây là vùng nông thôn, giống câu “Nhập gia tùy tục”, ́c giả thích thì ́c giả để vậy à, chất xám của em bé đu kịp ́c giả nên phải chú thích :(
“Vâng, em vẽ sơ một bản phác thảo, hàng rào bao một vòng, chúng thể tìm những nhánh cây nhỏ để cắm lên, chủ yếu là cây ăn quả và thực vật dây leo, vườn trồng rau, vườn trồng hoa, phía tây của vườn đối diện khe suối, thể một ngôi đình nghỉ chân, hồ cá thể ở phía đông, đến lúc đó chúng thể đến khe suối tìm đá, một ngọn núi giả phun nước… Trước mắt thì đây là ý tưởng của em.” Lâm Nhan đẩy tờ giấy tay cho , trong lòng cô cũng thấp thỏm yên, thế nhưng một cơ hội như , cô cảm thấy vẫn nên cố gắng hết sức thành một kiểu dáng khiến bản thoải mái nhất.
“Lập kế hoạch thế thì ngay lập tức thể hình dung . Lâm Nhan, tệ.” Thầy Khương cũng tán thành với cô.
“Lâm Nhan, em ý tưởng nha! Trồng cây ăn quả , kế hoạch chặt chẽ và thú vị, cũng lắm đó. Điểm quan trọng là, bên còn vẽ một chú mèo nữa.” Lưu Vân nghiêm túc , chút keo kiệt mà tặng cho Lâm Nhan một cái “like”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-168.html.]
“Còn một chú chó nữa, ở đây còn vịt, thiên nga, còn gà trống. Trời ơi, dễ thương quá, nếu những thứ bức tranh đều thể thực hiện thì nhà chúng sẽ đầy đủ lắm.”
“Hay là đặt một cái tên cho khu vườn của chúng ?” Mặt Sở Mộ Trầm giãn , đề nghị .
“Chắc chắn tên chứ! Tên gì thì đây!”
Mọi thảo luận một tiếng, một tiếng, cuối cùng, quyết định là “Nhàn nhân cư”.
*Nhàn nhân cư: Nơi ở của những nhàn rỗi.
Vốn dĩ định gọi là “Du nhiên cư”*, thế nhưng cảm thấy đều là những nhàn rỗi, cũng chí hướng cao xa gì mấy, tuỳ ý đặt, mang ý nghĩa hiếm khi những ngày nhàn hạ trong cuộc sống bộn bề.
*Du nhiên cư: Nơi ở nhàn nhã.
Thầy Khương khi quyết định xong thì lúc trở về sẽ cho “Nhàn nhân cư” một tấm biển hiệu.
Buổi sáng thành phố mà trực tiếp trong thôn, ở nông thôn chuyên môn một vườn hoa theo bản vẽ, thế nhưng những nông ít nhiều cũng sẽ trồng một vài loại hoa để trang trí vườn tược, đồng tâm hợp lực, dẫn khán giả đến cùng tham quan vườn rau và sân vườn của nhà dân trong thôn, còn nhận hạt giống hoa và rau, còn hạt giống trái cây và đủ thứ kinh nghiệm vườn.
Người trong thôn nhiệt tình lương thiện, còn giữ bọn họ ăn cơm trưa, cả nhóm Lâm Nhan cũng ngại nên từ chối, bảo nếu thời gian thì thể đến nhà chơi.
Thế nhưng cuối cùng lấy của nhiều như , bước từ trong thôn , trong tay đều đầy ắp, mặt tràn đầy niềm vui. Mọi bàn bạc với khi về nhà nhất định thức ăn mời các bác đến ăn uống trò chuyện để bày tỏ tấm lòng.