“Xinh như , chỉ cần dám cởi thì chuyện tìm một đại gia chống lưng còn dễ dàng chứ?”
“Cô Lâm Nhan là ngay là một kỹ nữ tâm cơ, nhiều drama lắm.”
“Cô thứ ba chen cuộc tình của Lâm Sanh và Hàn Hữu Niên thành công, lật mặt chuyển sang gây chuyện với Lâm Sanh, Lâm Sanh gần đây dám động tĩnh gì cả.”
“ cô còn cho một diễn viên chung đoàn phim rút khỏi giới nữa! Đại gia chống lưng phía quá mạnh .”
“Tung tin đồn nhảm là cả nhà c.h.ế.t chùm đó, cái gì mà thứ ba chen chân, Weibo của Lâm Nhan cũng thanh minh , nhiều diễn viên trong đoàn phim cũng giúp đỡ thanh minh , các mù nên thấy hả?”
“Đoàn đội Lâm Sanh cho các bao nhiêu tiền, tiền thì cùng kiếm chứ!”
“Cầm mấy đồng tiền thâm hiểm độc địa đó mà sợ báo ứng hả?”
“Blogger cọ nhiệt thì chết!”
…..
Bình luận Weibo đều vô cùng kỳ quặc, vì mà từ từ lệch sang việc lên án phê bình chuyện Lâm Nhan tham gia chương trình .
Lúc đạo diễn Trần lấy điện thoại đưa cho Lâm Nhan thì cô với vẻ mặt khó mà diễn tả bằng lời, qua tiếp xúc thì thật sự thấy Lâm Nhan giống loại , thế nhưng chương trình là do cả ekip của bọn dày công lên kế hoạch, những bất ngờ bất thình lình đó đúng thật là ngược với dự tính ban đầu của tổ chương trình, thể nhân nhượng.
“Lâm Nhan, bây giờ mạng đang mắng chửi chương trình của chúng nhiều, ảnh hưởng tiêu cực quá lớn , còn nhiều cư dân mạng thành kiến với cô, giờ cô gọi điện thoại hỏi rõ ràng xem rốt cuộc chuyện là thế nào ? Nếu thì e là chuyện dễ xử lý .” Đạo diễn Trần thở dài .
Lâm Nhan đăng nhập Weibo thì liền nhận vô tin nhắn, còn bình luận, những bình luận mắng cô, cũng fan hâm mộ ủng hộ cô.
Lâm Nhan buồn bực cảm động, tâm trạng vô cùng phức tạp, đúng là nỗi khổ thể .
Cô là dễ công kích ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-171.html.]
Chẳng qua chỉ một gameshow, mà cũng thể nhắm mắng.
“Đạo diễn, để hỏi xem.” Thế nhưng thấy dáng vẻ khó xử của đạo diễn, Lâm Nhan sang một bên gọi điện thoại cho Tạ Phong Trần.
Cô xuyên sách mà đến, quen nhiều, năng lực thể vung một tiền lớn như thì cô chỉ thể nghĩ đến Tạ Phong Trần.
Điện thoại rung lên ba hồi chuông thì đối phương bắt máy, giọng điệu nghiêm túc, “Gọi cho giờ , nhớ ?”
Lâm Nhan lập tức cạn lời, “Nhớ cái quỷ gì đến , hỏi , bảo gửi đồ cho tổ chương trình của chúng ?”
“Tổ chương trình khó em ?” Tạ Phong Trần hổ danh là một thương nhân nhạy bén, giọng Lâm Nhan bình thường thì liền đoán ngay nguyên do.
Lâm Nhan cắn răng, “Anh nhiều tiền quá chỗ tiêu ?”
“Ừm, nghèo đến mức chỉ còn tiền thôi, cho em tiêu thì cho ai tiêu đây?” Tạ Phong Trần nghiêm túc , giọng điệu vài phần thê lương.
Lâm Nhan hộc máu, cô từng gặp qua tiền chứ thấy ai tiền mà liêm sỉ thế , đúng là lúc nào cũng thể tức c.h.ế.t . Cô mắng mà sợ khác chú ý, chỉ thể nén giọng thấp xuống, gấp gáp bực tức , “Anh tiền thì hả! Mau chóng gọi đem những thứ đó , đừng gửi gì đến tổ chương trình nữa, vì mà chương trình của bọn mắng lên cả hotsearch đấy.”
“Chậc~ thời đại thì ai cũng là cảnh sát Thái Bình Dương cả, tình nguyện tiêu tiền cho phụ nữ của . Đừng gấp, giao cho xử lý.” Tạ Phong Trần Lâm Nhan gấp gáp, sợ cô nổi điên nên liền vỗ về.
“A~ Ai là phụ nữ của , đồ hổ.” Tên c.h.ế.t tiệt vẫn còn tâm trạng chiếm tiện nghi của cô, Lâm Nhan trực tiếp mắng , thế nhưng cô vẫn tin tên thối tha sẽ xử lý gọn gàng, trong lòng cũng thở phào một .
“Em thừa nhận cũng , sớm muộn gì cũng thôi.” Giọng điệu Tạ Phong Trần ung dung, mục đích chắc chắn sẽ đạt .
“Tốt nhất đừng chọc , thì khi về gϊếŧ đó. Cúp đây.” Lâm Nhan buông lời độc ác, định cúp điện thoại.”
“Bảo bối, nếu mà c.h.ế.t giường của em thì cũng cam tâm tình nguyện.”
Giọng Tạ cẩu ngả ngớn, nghiêm túc mà trêu chọc cô, giọng trầm thấp tràn đầy sức hút, Lâm Nhan lập tức cảm thấy dường như ép sát tai mà gọi cô, âm thanh như đang trêu ghẹo, khiến cô nhịn mà sợ hãi, nhịp tim tăng nhanh, “Anh c.h.ế.t !”
“Anh nhớ em.”