Trác Tư Hằng cực kỳ, cực kỳ mắt mà tiến lên phía đỡ lấy, “Thầy Khương vất vả , để em đỡ thầy!”
“Haiz! Thằng nhóc lanh lợi quá, sẵn tiện giúp đỡ nấu cơm tối luôn !” Thầy Khương Trác Tư Hằng thế liền lập tức chọc , trêu đùa .
“A~ Vậy thì em tình nguyện , quan trọng là em dám nấu, dám ăn ?” Trác Tư Hằng lập tức mất tự tin, đều chọc phá lên.
Phía bên vườn hoa là thành viên mới đến Lâm Sanh và Hàn Hữu Niên đang đào hồ cá nhỏ.
Buổi sáng khoanh vị trí, Lâm Sanh mới đến thì liền chủ động việc, cũng thuận lợi phân cho nhiệm vụ đào hồ cá, Hàn Hữu Niên cưng chiều cô, tuy rằng hề những việc nhưng vẫn cùng cô .
Nhìn Lâm Sanh yếu đuối mỏng manh đến mức cầm xẻng cũng mất sức, Hàn Hữu Niên chỉ thể bảo cô qua một bên chuyển đống đất mới đào lên .
Lâm Nhan thấy dáng vẻ hai việc thú vị lạ lùng, Hàn Hữu Niên là sống trong nhung lụa giờ từng qua, Lâm Sanh cũng tương tự, thế nhưng hai với dịu dàng tình cảm, hệt cái máy phát cẩu lương . Ví dụ như lau mồ hôi cho đối phương, đưa nước cho đối phương, hoặc là đào đất để em chuyển lên, nam nữ xứng đôi, giống như Ngưu Lang Chức Nữ, ngược cũng là một phong cảnh .
Lâm Nhan còn thấy tiếng Lâm Sanh khen ngợi đầy ngưỡng mộ, “Wow, Hữu Niên đúng là năng đó, bất kể chuyện gì cũng giỏi ghê.”
Khóe miệng Lâm Nhan giật giật, suýt nữa thì nhịn mà thành tiếng.
Mẹ nó chứ mấy việc đào đất trồng cây cắm rễ, thấm sâu từng mạch m.á.u của Hoa, là do tổ tông truyền , một đàn ông chút việc mà còn bên cạnh hoan hô, cũng thấy ngại .
Sự thật chứng minh, chỉ Lâm Nhan thấy kỳ lạ ngại ngùng, biểu cảm của những khác cũng khó dùng một lời diễn tả , dường như Lâm Sanh phát giác ánh mắt của , cô sang , hưng phấn , “Mọi xem, chúng đào hồ cá .”
Động tác Hàn Hữu Niên cứng , vẻ mặt ngượng ngùng, Lâm Sanh bằng ánh mắt phức tạp, bảo cô đừng hét nữa.
Những còn thì để ý cũng , mà để ý cũng chẳng xong, cuối cùng thì mỉa mai một cái, Cảnh Tuyết cổ vũ , “Cậu thật là lợi hại!”
Lâm Nhan nhịn nên tránh mắt , cố gắng kiềm khóe môi đang cong lên.
Đây nó đúng thật là bình thường nha!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-176.html.]
Đứa trẻ ba tuổi chơi cát bãi biển cũng đào đất mà! Sao Lâm Sanh đột nhiên biểu hiện hệt như thiểu năng thế .
Lâm Nhan nhịn mà thở dài trong lòng.
Màn hình livestream cũng đầy tiếng , các fan hâm mộ và cộng đồng mạng đều biểu hiện của Lâm Sanh cho mà cũng xong.
“Ha ha ha ha ha! Trời ơi, nó đang xem gameshow hài ?”
“Thật tổng giám đốc bá đạo đào đất cũng vui lắm, mà tại biểu hiện của Lâm Sanh hệt như đứa thiểu năng thế nhỉ?”
“Muốn là Hàn thiếu kiếm tiền đúng là giỏi, nhưng mà đào đất cũng giỏi luôn ? Chuyện đơn giản thế nào cũng chứ nhỉ?”
“Người thành thị về quê cũng như dân quê lên thành phố thôi! là vui ghê!”
“Nếu mà hai ở trong truyện nông thì e là sống qua nổi hai chương.”
“Trên màn hình đều là fan của Lâm Nhan hả? Có cần đạp khác xuống ?”
“Sanh Sanh của chúng từ nhỏ sống trong nhung lụa, lên việc thì còn thế nào nữa?”
“Sanh Sanh của chúng sợ khổ sợ mệt, tin tưởng cô nhất định sẽ càng ngày càng lên.”
“Sanh Sanh chính là một con ngốc suy nghĩ, việc bẩn thỉu nặng nhọc mà còn nhạo.”
“Chỉ thấy Hàn thiếu cưng chiều bạn gái quá ? Cẩu lương ăn đến no luôn.”
“A~ Fan của Lâm Sanh cũng đủ đó, con mắt nào thấy là fan của Lâm Nhan , là gây chiến.”
“Lâm Nhan đến thì Lâm Sanh theo đến đó, cũng say mê quá đó!”
“Đổ oan Lâm Nhan dụ dỗ đàn ông của cô , fan vây lấy chặn đường Lâm Nhan, tập thể fan trân châu mất trí nhớ!”