Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-04-06 05:29:37
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Nhan lập tức phản bác , từng gặp hổ thấy nào hổ đến mức bố đời thế !

 

Cô phát hiện trình độ khua môi múa mép của tên đàn ông thối càng ngày càng lợi hại, cô đối thủ của , dứt khoát thôi.

 

"Sao em chuyện?" Lâm Nhan đột nhiên yên lặng, ngoan ngoãn như khiến Tạ Phong Trần cảm thấy quen, dù cô vẫn là chuyện gì cũng thích ngược với đến cùng.

 

Cô bĩu môi, "Nói , còn gì."

 

Tạ Phong Trần nhếch môi, , "Quỷ hẹp hòi, thế nên em tức giận ?"

 

Tay trái Lâm Nhan nắm, đành duỗi tay véo cánh tay , bất mãn , " cứ hẹp hòi đó, thì ?"

 

"Chúng hôn môi ?" Anh dừng bước, ánh trăng dịu dàng như nước chiếu cô, thể cảm nhận đêm nay cô giống với ngày thường, tựa như cả thu những góc cạnh sắc nhọn, kể cả tức giận mắng mỏ cũng trở nên mềm mại.

 

Lâm Nhan sửng sốt, mắt đàn ông lộ vẻ sâu xa, sáng quắc chằm chằm cô, chung quanh đột nhiên yên tĩnh, dường như cô chỉ thể thấy tiếng trái tim nhảy nhót ngừng.

 

Nhất thời cô phản ứng thế nào, trong lòng khẩn trương thấp thỏm yên, hai hôn bao giờ nhưng lúc giống đó.

 

Cánh môi đột nhiên một đôi môi độ ấm mát mẻ dán lên, nhẹ nhàng chạm nhanh chóng rời , thoáng gần xa, lướt qua chạm nhẹ một cái.

 

Lâm Nhan há hốc miệng, giương mắt đờ đẫn tên đàn ông thối.

 

Ngây thơ như ?

 

Quả thực tựa như thiếu niên ngây thơ tuổi dậy thì, giống với phong cách của tên đàn c.h.ế.t tiệt nha!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-187.html.]

"Được , trong lòng em đồng ý." Đôi mắt cô cực kỳ sáng, trong suốt, qua vẻ mặt hết sức vô tội, nhịn duỗi tay che ánh mắt cô , như thế lẽ cô sẽ thể thấy sự căng thẳng và thấp thỏm của .

 

Thế nhưng, cứ ngắm môi cô như thế, chịu , hôn... sâu thêm nữa.

 

Người phụ nữ quả đúng là cô nàng yêu tinh, sợ cô tức giận, cũng dám suồng sã quá đà, chỉ nhẹ nhàng hôn để an ủi chính một chút.

 

Đây là đầu trong cuộc đời chỉ vì một nụ hôn lướt qua, chạm nhẹ mà căng thẳng đến luống cuống chân tay.

 

"Cho nên, cố ý hỏi chỉ là vẽ vời màu thôi?" Cô tức giận, cảm thấy tên đàn ông c.h.ế.t tiệt cố ý khıêυ khí©h cô.

 

Tạ Phong Trần chịu nổi mà giữ c.h.ặ.t t.a.y Lâm Nhan, chút bối rối, "Anh... A..."

 

Bờ môi lấp kín, chắc là cô cọ răng, chiếc lưỡi mang theo mùi hương bạc hà mát lạnh xẹt qua cánh môi , trong lòng lập tức nóng lên, chỉ đưa tay trái nắm chặt gáy cô, ngừng cho nụ hôn càng sâu thêm, liều c.h.ế.t mà dây dưa.

 

Nụ hôn kết thúc, thở hai vẫn còn đan , thở dốc.

 

"Chạm thoáng qua thì gọi là hôn môi, hôn thì cứ táp hôn cho đàng hoàng chứ!" Lâm Nhan chợt khẽ, trong mắt lóe lên từng tia sáng lấp lánh.

 

đến tùy hứng mà quyến rũ, khiến cho rời mắt .

 

Tạ Phong Trần chỉ cảm thấy trong lòng như thể con kiến đang cắn, châm chích ngứa, hận thể cúi đầu hôn cô mạnh bạo một nữa.

 

"Cô nàng hồ ly , còn dụ dỗ ."

 

Anh khẽ lẩm bẩm, tiếng khàn khàn tựa như pha lẫn tình cảm kìm nén nào đó. Tâm trạng Lâm Nhan hoảng hốt, cảm giác bàn tay lớn giữ gáy cô tự lúc nào khẽ di chuyển lên cổ, còn cầm vành tai cô đùa giỡn, chút nhột, cô nhíu mày, chút khách khí, ghét bỏ phản bác , "Anh mới là hồ ly tinh ! Ngày nào cũng rõ còn dám trêu chọc ."

 

"Em đúng là tha cho khác chút xíu nào, cách nào tóm em." Tạ Phong Trần bất đắc dĩ thở dài, ngón tay giật giật, bàn tay lớn trượt xuống bên hông cô, nhẹ nhàng nắm, ôm chặt cô trong ngực, than thở một tiếng, khẽ hỏi, gấp gáp nhận một câu trả lời khẳng định, "Bây giờ chúng như thế xem là ở bên ?"

Loading...