Lâm Nhan khϊếp sợ thêm một nữa, gì.
"Lâm Nhan , lo lắng cho em, chuyện ở thành phố Nam Giang, việc kích động fan Lâm Sanh cũng công của tên Kiều Vũ , tên lưu manh đúng là đồ biếи ŧɦái, dường như Lâm Sanh ở , cũng theo tới đó, em cách xa cô một chút."
"Lâm Sanh với Hàn Hữu Niên xong chương trình rời , chắc tên đó cũng !" Lâm Nhan hoảng sợ một hồi, nghĩ cảm thấy một tên biếи ŧɦái lén lút theo dõi thật sự khiến rùng sợ hãi.
"Có thể, nhưng thù hận của em và Lâm Sanh tích tụ sâu, ai dám đảm bảo tên đó hại em cho Lâm Sanh. Lâm Nhan, em xảy chuyện gì ngoài ý cả."
"Chương trình cũng một nửa , địch ở trong tối, em ở ngoài sáng, nếu như nghiêm túc xử lý em, cho dù em rời tổ chương trình , cũng sẽ theo em, tâm trạng lo lắng như , bằng giải quyết phiền phức một cho xong." Lâm Nhan cảm thấy Lâm Sanh , tâm trạng cũng thoải mái hơn ít.
Hơn nữa, trốn tránh cũng phong cách hành động của cô từ tới giờ.
"Vậy em thế nào?"
"Dụ rắn khỏi hang!" Lâm Nhan , giọng nhẹ nhàng, ngừng một lát tiếp, "Có điều cần sự hỗ trợ của ."
"Hỗ trợ thì , nhưng nếu em gặp đàn ông khác thì , hơn nữa, em cách xa tên Sở Mộ Trầm một chút." Tạ Phong Trần lập tức nghĩ đến gọi điện hẹn gặp mặt tình địch, còn chụp ảnh chung cho hai , trong nháy mắt chặn đường lui của Lâm Nhan .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-210.html.]
"Sở Ảnh đế là nam thần, để ý em , chỉ coi em như em gái thôi, yên tâm , em gặp Hàn Hữu Niên nữa, nhưng nghĩ cách giữ ở gần đây ?" Lâm Nhan nghĩ, dù tạo hiểu lầm, tình tay ba, cũng nhất định tự mặt, tìm thế sướиɠ hơn ?
Hai thương lượng xong, nhưng hôm , Lâm Nhan suýt nữa thì đèn của tổ chương trình nện trúng, nếu Sở Mộ Trầm đẩy cô một cái, e là đầu cô đập cho nở hoa luôn .
Dư luận mạng càng lúc càng gay gắt, Lâm Nhan cũng quan tâm, nhưng giống như vận đen nhập , kiểu gì cũng chuyện ngoài ý , dù nào cũng may mắn tránh , hoặc là khác cứu. Lúc Sở Mộ Trầm chủ yếu tự động chọn nhiệm vụ chung nhóm với cô, trong lòng Lâm Nhan ơn áy náy, cô thể cho sự thật, nhưng vẫn cảm thấy sợ hãi, cô , kế hoạch trong thời gian của tác dụng.
Tới tận khi xong chương trình, Lâm Nhan và Sở Mộ Trầm thu một lượng lớn fan CP, cũng vì tương tác giữa hai mà chương trình tăng thêm nhiều lượt view. Ngày rời , Lâm Nhan cạnh xe đợi nhân viên công tác giúp cô chuyển hành lý lên xe, cúi đầu nghịch điện thoại gửi tin nhắn cho Tạ Phong Trần hỏi địa chỉ khách sạn, đột nhiên một chiếc xe bán tải khống chế lao về phía cô, đồng tử Lâm Nhan nhanh chóng co , sững sờ nguyên tại chỗ, dọa đến mức nhận thức nhúc nhích.
Tình huống nghìn cân treo sợi tóc, thì đột nhiên một chiếc xe con màu đen lao thẳng chiếc xe "rầm" lớn một tiếng, xe bán tải tông văng sang bên đường, bộ phần đầu xe đυ.ng móp hết cả , tài xế hôn mê tại chỗ, mà chiếc xe con màu đen vấn đề gì nghiêm trọng, bởi vì túi khí an bung , trong xe hề hấn gì.
Lâm Nhan trơ mắt Tạ Phong Trần cả xơ xác thảm hại từ xe xuống, mắt cũng phiếm hồng, tổ chương trình cũng dọa ít, khung cảnh hỗn loạn, gọi điện cho xe cấp cứu, báo cảnh sát, chỉ một lát xe cấp cứu đến đưa tên tài xế , cảnh sát cũng tới.
Nhân viên công tác xúm quan tâm Lâm Nhan, mà đầu óc cô vẫn trống rỗng, chỉ đờ đẫn lắc đầu.
Mặt đàn ông sa sầm, xuyên qua đám , đến bên cạnh Lâm Nhan đang cứng đờ như khúc gỗ, mặc kệ ánh mắt kinh ngạc của tất cả , dùng một tay ôm cô lòng, giọng khàn khàn, "Bị dọa ?"
Lâm Nhan chỉ cảm thấy cuống họng nghẹn , thốt nên lời, một lúc mới gật đầu, mũi chua xót, mắt cũng đỏ lên, hai tay ôm chặt eo , cô thoáng gặp thần chết.
Đến khi Lâm Nhan vất vả lắm mới hồi phục tinh thần bình thường, một tay đẩy đàn ông , trong lòng hoảng sợ thôi, mặt xụ xuống, hốc mắt đỏ bừng, "Tạ Phong Trần, điên ? Cứ tông thẳng như , đ.â.m c.h.ế.t thì đây?”