Chung cư Thương Lan, Tạ Phong Trần bước nhà là tiến thẳng đến tủ lạnh tìm túi chườm đá để Lâm Nhan đắp lên mặt, Lâm Nhan đau đến mức hít sâu .
Tạ Phong Trần ngăn nỗi đau lòng, mặt mày đen thui, cả tản khí lạnh.
Lâm Nhan thấy sắc mặt , nhấc chân đá đá ống quần , tủi , "Em thương , còn mặt lạnh gì ? Anh thể an ủi em một chút ?"
Bàn tay Tạ Phong Trần đang giữ túi chườm đá nhịn dùng thêm một chút lực, Lâm Nhan đau gào kêu lên, "Anh đang gì , tính mưu sát em ?"
"Còn đau , trí thông minh và sức mạnh giày vò hàng ngày hết ?" Khuôn mặt Tạ Phong Trần lạnh âm u, trong lòng tràn đầy rối rắm, càng giận bản nên để Lâm Nhan ở mà một , nếu cũng sẽ xảy chuyện như .
Dấu tay khuôn mặt vốn khiến thấy ghê , đau mới là lạ, nhưng mà càng đáng giận hơn chính là vợ chồng Lâm thị.
"Anh còn giễu cợt em nữa, Lâm Sanh tù, Lâm phu nhân hận em cũng là chuyện bình thường mà, đánh thì đánh thôi! Để cho bà hết giận tránh kìm nén thành tâm bệnh gì đó." Lâm Nhan hậm hực , nhịn giơ tay lên tự cầm lấy túi chườm đá .
"Cũng trách ở bên cạnh em lúc, nếu cũng cơ hội cho bọn họ tay." Tạ Phong Trần tiu nghỉu.
"Làm trách , trò hề ngày hôm nay là chuyện đương nhiên , mấy Lâm phu nhân luôn ầm ĩ lên mới chịu yên." Lâm Nhan ngược rõ ràng, nhanh nghĩ thông suốt.
"Ừm, cần ngây đó để cho khác bắt nạt." Trong lòng Tạ Phong Trần chút buồn bực, mặc dù hôm nay lời tàn nhẫn với vợ chồng Lâm thị, nhưng cũng , Lâm Nhan là con gái nuôi, nếu bố Lâm tiếp tục gây chuyện nữa, cô cũng thể phản kích quá đáng.
"Đương nhiên, em cũng là chịu nén giận mà!" Lâm Nhan xán lạn, bởi vì quá rực rỡ, biên độ nụ quá lớn, kéo tới chỗ đau, là một tiếng hít khí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-226.html.]
"Em cẩn thận một chút ." Tạ Phong Trần Lâm Nhan đau đến rên hừ hừ, chỉ cảm thấy đau đầu.
Đã lớn như nhưng chẳng khác nào đứa con nít, hấp hấp tấp.
"Anh cũng chịu an ủi em, thể dịu dàng một chút ? Nói chuyện gay gắt quá." Lâm Nhan mím môi, bất mãn kháng nghị.
"Ngậm miệng ! Ngoan ngoãn im, em còn giữ cái mặt nữa ?"
Lâm Nhan với dáng vẻ lắm, ngoan ngoãn xuống sofa, đàn ông kịp thời đặt một chiếc gối mềm xuống đầu cô.
"Còn may là khuôn mặt của em tự nhiên đó, nếu như động d.a.o động kéo giống Tô Oánh chỉ sợ nhận hai cái tát xong sẽ lệch cả mặt. Anh xem bây giờ mặt em sưng như đầu heo ?" Không khí nặng nề, Lâm Nhan đùa để dịu một chút.
"Em còn tự hiểu lấy đấy, giống y đúc." Tạ Phong Trần buồn , chế nhạo.
"Tạ Phong Trần, dám mắng em là heo." Lâm Nhan lập tức phụng phịu.
"Không chính em ?" Nhìn Lâm Nhan còn thể đùa giận dỗi, tức khắc Tạ Phong Trần thở dài nhẹ nhõm một , thật, Lâm phu nhân đánh cô ngay mặt , còn lo cô sẽ khó chịu mà nhè luôn cơ.
Còn may, phụ nữ tim phổi, điểm chú ý căn bản đặt ở chỗ đó.
"Anh phụ nữ là loại động vật nghĩ một đằng một nẻo , nếu em bản em , thì là đó, là dù bất kể thế nào nữa, em ở trong lòng đều là nhất, nếu thể, lúc đó thể diễn thêm cảnh thâm tình thổ lộ là mặc kệ em biến thành dạng gì sẽ yêu em mãi mãi." Trong nháy mắt, Lâm Nhan thật sự cảm thấy đàn ông quả thực là một quả dưa ngốc.