Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 262

Cập nhật lúc: 2025-04-18 11:20:06
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

...

 

Mọi bảy miệng tám lời khen ngợi Tạ Phong Trần, chỉ một Sở Mộ Trầm cực kỳ bình tĩnh và lý trí hai , nhắc một câu ẩn ý sâu xa với Tạ Phong Trần, "Bạn trai?"

 

Sở Mộ Trầm nâng cao âm cuối kèm theo sự soi mói và tràn đầy nghi ngờ, bọn họ kết hôn hai năm mà Lâm Nhan vẫn Tạ Phong Trần là bạn trai?

 

Đây là tình huống gì?

 

Chẳng lẽ công khai kết hôn, cố ý giấu giếm?

 

nếu yêu thì nên bộc lộ, kết hôn thì chứ?

 

Với tình trạng hiện tại của Lâm Nhan thì cho dù công khai kết hôn cũng sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp.

 

Cho nên, rốt cuộc trong việc chắc chắn chuyện gì đó mà .

 

Sắc mặt Tạ Phong Trần đen như mực, ánh mắt u ám, dù chỉ một câu.

 

Không sợ đối thủ mạnh chỉ sợ đồng đội ngu như heo.

 

Lúc chiều, vẫn cảm thấy may mắn vì Sở Mộ Trầm chuyện và Lâm Nhan ly hôn, đầu Lâm Nhan để Sở Mộ Trầm nắm thóp.

 

Người phụ nữ cố tình thì !

 

Không kết hôn cũng cần cố ý đào hố bạn trai chứ!

 

Giận nhất là tên đầu sỏ gây chuyện Lâm Nhan ý thức lầm của , chỉ nhao nhao ồn ào, ăn uống vui vẻ với một đám đồng nghiệp, cho ăn tới mức lú luôn .

 

Các đồng nghiệp chơi đùa thêm một lúc thì rời khỏi, ngược chỉ Sở Mộ Trầm thức thời cứ mãi ghế sofa tựa như ép ở , hai mở lời đầy ẩn ý, "Nếu nhớ lầm thì hai kết hôn hai năm , Tạ Thiếu lời giải thích hợp lý nào về việc từ chồng biến thành bạn trai ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-262.html.]

Tạ Phong Tần lạnh lùng liếc Lâm Nhan một cái, chuyện cũng lời nào để .

 

Chuyện ly hôn là do gây , chỉ sợ xong mấy lời thì ngay cả vị trí bạn trai cũng khó mà giữ .

 

"Gì chứ, lúc đó tuổi trẻ bồng bột nên hiểu chuyện, khi kết hôn trân trọng, cho nên... nên ly hôn! bây giờ thấy ưng ý , thích nên quyết định bên ."

 

"Em câm miệng! Anh hỏi em." Sở Mộ Trầm trừng mắt Lâm Nhan một cái, ánh mắt quét về phía Tạ Phong Trần.

 

Anh vốn chỉ điều tra chuyện cuộc sống hôn nhân của bọn họ , ai ngờ hai bọn họ ly hôn .

 

Thật đúng là xem thường Lâm Nhan hai năm nhà đẻ chỗ dựa vững chắc. Lúc , cô em gái tồn tại thì cũng nhưng bây giờ rõ, thể để em gái chịu uất ức vô ích chứ.

 

" chỉ hỏi một câu, ai là đề xuất ly hôn ?" Trong lòng Sở Mộ Trầm buồn phiền đến cực hạn, chỉ một đáp án chính xác.

 

Nếu Lâm Nhan đề nghị, thể chấp nhận nhưng nếu Tạ Phong Trần bỏ rơi em gái , bây giờ đầu bên cạnh con bé thì tuyệt đối sẽ cho tên sống dễ chịu .

 

Đừng trách đặt tiêu chuẩn kép, ai mà đau lòng cho em , Lâm Nhan thèm để ý nhưng thấy uất ức cô.

 

"Là /em." Hai Lâm Nhan và Tạ Phong Trần hẹn mà cùng lên tiếng.

 

Ánh mắt Tạ Phong Trần kinh ngạc tựa như ngờ Lâm Nhan sẽ đội nồi giúp . Trong lòng ấm áp nhưng hành vi cũng cho thấy cô để ý chuyện Sở Mộ Trầm cách về ?

 

"Là ." Ánh mắt Tạ Phong Trần thản nhiên thẳng Sở Mộ Trầm, thẳng thắn thừa nhận.

 

Anh thể để cho mặt gánh tội , trách nhiệm với việc . Sở Mộ Trầm khó thì cứ , chịu là , dù cũng sẽ buông tay Lâm Nhan.

 

"Giờ cũng còn sớm, cơ thể Lâm Nhan thoải mái nên nghỉ ngơi sớm chút. Nếu chỉ là yêu mà bây giờ ở chung một phòng hợp lý lắm. Tạ thiếu tạm thời sang đây chắc hẳn cũng đặt phòng, nếu như chê thì ở chung phòng với , khiến thiệt thòi ." Vẻ mặt Sở Mộ Trầm chút đổi, xong thì xoay ngoài nhưng ai cũng thể cảm giác tản mát thở lạnh lùng.

 

Tạ Phong Trần: "..."

 

Để cho chung phòng với đàn ông khác, ghê tởm chết! dám ?

Loading...