Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Anh tự xem ảnh ? Đừng ." Lâm Nhan lấy ảnh chụp từ trong điện thoại ném cho Tạ Phong Trần.
"Ảnh chụp ở ?" Tạ Phong Trần thoáng qua, ánh mắt trầm xuống, thoáng hiện lên một vẻ sắc bén, nhà họ Lâm thật sự khinh quá đáng.
"A a ~ đang luống cuống ?" Lâm Nhan nhạo, cố ý lời khó .
"Nhan Nhan, em đến đây lúc nửa đêm, em cũng sự việc như em nghĩ." Tạ Phong Trần khổ nhưng vẫn thật lòng giải thích.
"Uhm, em nghĩ nghĩ nhiều , em thấy thể lập âm mưu bỏ thuốc mà còn khiến khổ thể . Thậm chí còn gửi ảnh chụp cho em, rõ ràng đối phương cho hai chúng dễ chịu, ngoại trừ nhà họ Lâm thì còn nào khác, thấy em đoán đúng ?" Lâm Nhan cũng tức giận, ngược suy nghĩ trong lòng để kiểm chứng.
"Em thông minh như , gạt em là việc thừa . , là nhà họ Lâm, vốn nghĩ bọn họ là bố nuôi của em nên em lo lắng và khó xử." Tạ Phong Trần kinh ngạc, ngờ Lâm Nhan nhận và suy nghĩ chuyện thấu đáo như , thật đúng là đầu óc nhanh nhạy.
"Em khó xử nhưng mà Lâm Sanh bắt, chắc chắn trong lòng bọn họ hận c.h.ế.t em, tìm cách khiến chúng ngột ngạt mới là bình thường!" Ánh mắt Lâm Nhan lãnh đạm còn bình tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-274.html.]
"Chắc bây giờ nhà họ Lâm đang rối loạn, chẳng qua bọn họ tìm cách kéo khác xuống nước thôi." Tạ Phong Trần dừng một chút mở miệng.
"Có ý gì?"
"Em nên , tập đoàn nhà họ Lâm luôn luôn dùng trong nhà, nội bộ quản lý hỗn loạn, vài năm nay tuột dốc phanh. Sau khi Lâm Sanh gặp chuyện may, ông Lâm lơ là việc quản lý nên xuất hiện một khoản thâm hụt tài chính lớn, nguồn vốn đứt đoạn liên tục. Mấy ngày nay, ông Lâm bỗng nhiên lôi kéo một nhà đầu tư lớn, đối phương là tập đoàn AJ cũng là đối thủ cạnh tranh của Tạ thị, hai nhà liên thủ đoạt mất một hạng mục khai thác du lịch mà Tạ thị xem trọng. Tiệc rượu hôm nay là bữa tiệc chúc mừng của hai công ty, thương trường thắng tất thua, một cái hạng mục mà thôi vốn là chuyện lớn. đầu óc ông Lâm hề sạch sẽ chút nào, cả đều khiến ghê tởm, phụ nữ ảnh là thiên kim tập đoàn AJ, việc liên lụy đến em, sẽ dễ dàng tha thứ cho họ." Ánh mắt u ám, giấu phẫn nộ.
"Vậy tính thế nào? Chỉ cần dồn bọn họ tới đường c.h.ế.t thì cần kiêng kị em." Lâm Nhan loại mềm yếu như bánh bao, nếm khổ mà vẫn chịu đựng. Nếu nhà họ Lâm cô dễ chịu, cô cần gì lo cho bọn họ.
"Người bố nuôi vẻ đạo mạo của em là một tên ngụy quân tử, mấy năm nay luôn duy trì hình tượng chồng, cha với bên ngoài nhưng cuộc sống riêng tư loạn xà ngầu. Nếu ông khiến chúng mâu thuẫn thì sẽ khiến ông tự dẫn lửa thiêu ." Từ đến nay Tạ Phong Trần là thù tất báo, thể mười phần nhẫn nại với Lâm Nhan nhưng tính nể nang nhà họ Lâm.
"Em hiểu rõ lắm."
"Có em ngốc ? Nhà họ Lâm chỉ một đứa con gái là Lâm Sanh, nhưng đứa con gái duy nhất đang chồm hỗm ở trong tù. Đối với đại gia tộc lớn mà thì cô khác gì đồ bỏ. Dù ông Lâm yêu con gái ruột Lâm Sanh của đến nữa thì cũng thể đối mặt với hiện thực. Sản nghiệp nhà họ Lâm cần một thừa kế danh chính ngôn thuận, đó vài ngày, Trần Sảng vô tình thấy ông Lâm và một đàn bà trẻ tuổi ôm một đứa bé đến bệnh viện, cho Trần Sảng điều tra kỹ càng, em đoán xem tra gì?"
"Đứa bé là... con riêng của nhà họ Lâm chứ?" Lâm Nhan kinh ngạc trợn to mắt, trong lòng nảy một ý nghĩ rõ ràng, dám tin.