Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 288

Cập nhật lúc: 2025-04-23 12:49:38
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đừng bá đạo , cái gì cũng là của , em cũng do quản, em kết hôn với thì gì?" Lâm Nhan cảm thấy Tạ Phong Trần quá ngây thơ, nhịn mà nở nụ .

 

"Anh là của em, do em quản!" Tạ Phong Trần bỗng nhiên đè qua, đặt môi lên môi cô, thở nóng rực phà cô, tiếng khàn khàn mang theo ý , gợi cảm quyến rũ.

 

"Muốn quyến rũ em ?" Lâm Nhan nhướng mày, cảm thấy Tạ cẩu càng lúc càng cơ hội .

 

"Vậy em thích ?" Ánh mắt sáng quắc tựa như hút cô , cánh môi mỏng lúc đóng lúc mở, bầu khí vô cùng mập mờ.

 

Trái tim Lâm Nhan run lên mạnh mẽ, lòng dốc sức k1ch thích Tạ cẩu, cô há mồm cắn một cái, ngón tay nâng cằm lên, nở nụ ngả ngớn, "Thích nha!"

 

Bờ môi Tạ Phong Trần đau nhưng thấy ý mênh m.ô.n.g trong mắt cô cảm giác như mở cờ trong bụng, trong lòng lâng lâng, cả gian dường như ngập tràn mật ngọt, đây là lời lãng mạn nhất mà Lâm Nhan từng qua với .

 

Tốt quá, cuối cùng Lâm Nhan cũng trở thành vợ .

 

"Vợ ơi!" Trong lòng Tạ Phong Trần vô cùng kích động, hô một tiếng.

 

"Uhm." Lâm Nhan một tiếng "vợ ơi" kéo dài của đàn ông nổi hết da gà da vịt nhưng cô cảm thấy gì đó khác lúc . Lúc cô trách gọi bậy gọi bạ nhưng bây giờ thể, đột nhiên cảm thấy hổ.

 

"Vợ ơi!" Tạ Phong Trần kêu thêm một tiếng.

 

"Uhm."

 

"Vợ ơi?" Tạ Phong Trần buồn bực, mong chờ hụt hẫng, mà Lâm Nhan cũng thèm kêu một tiếng "chồng".

 

Lâm Nhan nghi ngờ, "Làm gì ? Sao cứ lặp lặp ?"

 

"Có em nên đổi cách xưng hô ?" Tạ Phong Trần nhíu mày nhắc nhở.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-288.html.]

"Cái gì cơ?" Lâm Nhan kịp phản ứng.

 

"Kêu chồng!"

 

Lâm Nhan mím môi, "..."

 

Lâm Nhan thật sự thể thốt lời, ép cô gọi mới là lạ đấy, cô nhớ rõ lúc xuyên tới gọi tên đàn ông chó má một tiếng "chồng", tên thối tha giận dữ mắng chửi rằng đầu óc cô bệnh nha!

 

"Tạ cẩu!" Lâm Nhan nghĩ tới việc lúc đó, nhịn mà mắng một câu.

 

"Em gọi là gì?" Tạ Phong Trần nheo mắt , thể tin lỗ tai của , gọi "chồng" thì thôi, mắc gì chửi chứ?

 

"Tạ cẩu, lúc em gọi là chồng, mắng em bệnh, bây giờ em chửi như đấy." Lâm Nhan xong thì hận tới mức nghiến răng nghiến lợi, vô cùng bất mãn.

 

"..." Tạ Phong Trần đau đầu, cho nên đây chính là nghiệp do tạo lúc ?

 

"Vợ , lấy chồng lấy chó theo chó, bây giờ em mắng , là em tự mắng chính ?"

 

"Lăn!" Lâm Nhan cũng phản ứng kịp, chính cũng liên lụy, đột nhiên cô đẩy , đá tới một phát.

 

"Được, vợ đừng nóng, lăn ngay!" Tạ Phong Trần gian, ấn cô trong lồ ng n.g.ự.c một cái, trực tiếp chặn môi Lâm Nhan

 

Đêm tân hôn, lửa gần rơm, thể nào cứu vãn tình thế. Lâm Nhan cảm thấy đàn ông chó đúng là chó, lăn lộn chơi đùa cô thì vui, thắt lưng cô cũng sắp gãy , cô đạp một phát, buồn bực vô cùng, "Em mệt lắm , buông , lăn !"

 

"Vợ , đang lăn ? Sao tức giận ?" Tạ Phong Trần nở nụ gian xảo, đặt thêm một nụ hôn xuống, vẻ mặt vô tội.

 

"Anh lăn ở chứ... Lăn cái đó! Em lăn ngay, buông em , kêu lăn em... Anh lăn xuống giường mau." Lâm Nhan vịn eo, thiếu chút nức tức hộc máu, tên đàn ông thối vô cùng hổ, còn ai xuất sắc hơn ?

 

Vài ngày , Lâm Nhan đều trốn tránh nào đó.

Loading...