Trong một thời gian, Phương Đình Đình NG vài chục liên tiếp, Phương Đình Đình gấp tới mức sắp , bây giờ cô chỉ thấy ánh mắt Lâm Nhan thì thể mở miệng nổi.
Trong lòng Lâm Nhan thống khoái, từ đầu đến cuối đều ảnh hưởng.
Lâm Sanh ở một bên, đôi mi thanh tú cau chặt , nhịn cảm giác kinh hãi, dường như cô ngờ kỹ thuật diễn xuất của Lâm Nhan tiến bộ thần tốc tới .
"Phương Đình Đình, cuối cùng cô diễn ? Cô Lâm Nhan chằm chằm thể tới mặt cô nở hoa ? Không cần lời thoại nữa ?" Đạo diễn Đỗ nhịn nữa, nổi cơn tam bành, trời vốn nóng nay còn thêm trận lôi đình , ông hận thể dùng quạt giấy trong tay vả vài cái mặt Phương Đình Đình.
"Đạo, đạo diễn, … Rất xin , nữa." Sắc mặt Phương Đình Đình xám như tro, đạo diễn mắng một trận, sốt ruột tới mức chảy nước mắt.
Cô hiểu vì mỗi ánh mắt Lâm Nhan thì cô bỗng nhiên cảm thấy căng thẳng, hoảng hốt, thậm chí còn chột , càng buồn hơn là cô ả cảm thấy bản như một con kiến nhỏ bé trong mắt Lâm Nhan, vốn phân cảnh là Nguyệt mỹ nhân do cô ả thủ vai đến cửa khıêυ khích khác nhưng cô mặt Lâm Nhan thì lập tức cảm nhận một cảm giác áp bức vô cùng nặng nề, trong mắt Lâm Nhan hung hãn cũng lên khıêυ khí©h càng hề mở miệng câu nào.
Trong lòng Phương Đình Đình vô cùng hoảng loạn, tuy kỹ năng diễn xuất của cô quá xuất sắc nhưng cách diễn cũng xem như tự nhiên, thể tồn tại ở trong giới , ngoài khả năng ứng xử thì bản thực lực nhất định, nếu thì cô cũng dám hung hãn như .
bây giờ diễn chung với Lâm Nhan NG vài chục , đó là nỗi nhục lớn nhất trong sự nghiệp diễn xuất của cô ả, Phương Đình Đình càng sốt ruột thì diễn xuất càng , đạo diễn đang vạch lá tìm sâu, điều khiến cô ả đ.â.m lao đành theo lao.
Thời tiết nóng bức, cô ả cũng dám ngẩng đầu ánh mắt của nhân viên đoàn phim xung quanh là loại gì, chắc chắn là nhạo và mỉa mai cô ả là đồ phế vật, còn nữa, cô ả mới kiếm chuyện với Lâm Nhan, chắc chắn Lâm Nhan cố ý khó cô ả, mới phân cảnh đầu tiên dùng hết sức để nhập vai, nào cũng khiến cho bây giờ cô ả bẽ mặt.
Trong giây phút , Phương Đình Đình căm hận ghen tị Lâm Nhan, sinh một gương mặt hại nước hại dân thì bình hoa thôi, nhập tâm diễn xuất như gì chứ, nếu như Lâm Nhan cố tình thể hiện như , thì cô ả cũng sẽ đội quần nền thế .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-89.html.]
"Quay nữa? xem tới xem lui bao nhiêu cũng thấy cô
diễn Nguyệt mỹ nhân như , cô là sủng phi của Vương thượng, Dạ Tranh là tân Hậu , là tình địch của cô, ánh mắt cô Dạ Tranh là coi rẻ, khịt mũi xem thường nhưng trong lòng cô tràn ngập sợ hãi, chứ giống cô bây giờ, trông cô khác gì nha hầu bàn… Thôi, chẳng lãng phí thời gian với cô nữa, giải lao , buổi chiều tiếp tục." Đầu đạo diễn Đỗ đầy mồ hôi, tức tới thở nổi, chuyện chẳng nể nang ai, rút khăn cổ lau mồ hôi một phen, bực quăng bộ đàm rời khỏi.
Phương Đình Đình cảm thấy mặt đau buốt và nóng hừng hực, vô cùng hổ, thể phản bác câu nào, lời của đạo diễn như từng cái tát vang dội, tàn nhẫn đánh mặt cô. Đạo diễn Đỗ là một đạo diễn uy tín cao trong giới, nếu như ông gắn mác kỹ năng diễn xuất tệ thì cô thể diễn viên trong giới nữa.
"Đạo diễn, ngài uống ly đá cho đỡ nóng, lẽ do thời tiết hiện tại nóng nên trạng thái Đình Đình lắm, chúng sẽ giúp cô diễn tập." Lâm Sanh vẫn luôn ngoài thờ ơ quan sát bộ diễn biến, lúc cô nhận lấy một ly đá mát lạnh trong tay trợ lý đưa cho đạo diễn kèm theo giọng khuyên giải đầy dịu dàng.
"Uhm, nếu cô khiến đỡ lo như cô thì ." Đạo diễn nhận ly đá uống một ngụm, sắc mặt hòa hoãn , lời của ông là biểu dương tán thưởng.
Phương Đình Đình vốn cảm kích khi thấy Lâm Sanh chìa tay cứu cô một mạng nhưng khi những lời của đạo diễn, trong mắt cô ả khống chế mà nổi lên một chút cảm xúc khác thường.
"Phương tiểu thư, chiều nay cố lên nha!" Lâm Nhan bĩu môi, hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt thâm sâu thoáng qua Phương Đình Đình.
"Cô đừng quá đắc ý, để coi, coi ai sẽ là cuối cùng." Mặt Phương Đình Đình tối sầm , ánh mắt Lâm Nhan gần như tóe tia lửa.
"Chị Nhan, nóng c.h.ế.t luôn! Chị uống xíu nước cho thấm giọng." Một tay Tiểu Hòa vội vã đưa nước, tay còn tròn nhiệm vụ bung dù che nắng cho cô nhưng vì cô lùn hơn Lâm Nhan nửa cái đầu nên lúc che dù tốn sức.