Như thì và Lâm Sanh sẽ tách , Hàn Hữu Niên từng thấy phụ nữ da mặt dày như Lâm Nhan, quả thật khiến chán ghét.
Sau cùng, Lâm Sanh rộng lượng đành chịu đựng bực tức ở ghế , trong xe vô cùng tĩnh lặng.
Lâm Nhan cảm thấy nên gì đó, ít nhất thể cho Lâm Sanh về đến gây hấn với cô nữa.
"Hữu Niên, gần đây bận lắm đúng ?" Lâm Nhan kìm nén khó chịu trong lòng, cô tít mắt đầu về đàn ông ở ghế lái, cố ý chuyện thiết hơn chút.
Lâm Sanh ghế lập tức căng thẳng tinh thần theo bản năng, chút suy nghĩ mở miệng , "Nhan Nhan, Hữu Niên là tổng giám đốc của một công ty, đương nhiên bận rộn, em cần ngày nào cũng chạy qua chỗ em thế mà , lúc nào cũng tự ý chạy sang đây."
Lâm Nhan nhẹ, "Vậy cũng mà, chỉ đàn ông yêu cô mới tự nguyện phí thời gian cô! Em đúng chứ, Hữu Niên?"
Bờ môi Hàn Hữu Niên mím chặt, ánh mắt lạnh, "Đương nhiên, yêu Lâm Sanh."
"À..., thì khi Hàn thiếu cao lãnh cấm dục rơi lưới tình sẽ như nha! Tiếc ghê, nếu lúc em cố gắng kiên trì thêm một chút nữa thì lẽ yêu là em ." Lâm Nhan khẽ, trong lời vài phần ẩn ý.
"Nhan Nhan, đêm nay chị uống nhiều . Tạ thiếu cũng vô cùng ưu tú, em Tạ thiếu đầu tư ít tiền bộ phim "Phượng Hoàng", chắc chắn là vì chị đó!" Lâm Sanh cảm thấy cần nhắc nhở Lâm Nhan nhớ rằng cô là phụ nữ chồng vốn tư cách quyến rũ Hàn Hữu Niên.
"Thì cô cũng chuyện ? mà là kiểu thích dựa thực lực của bản , đầu tư vì một khác nha!" Lâm Nhan tới đây còn cố ý đầu chằm chằm Lâm Sanh.
Lâm Sanh cảm thấy ánh mắt Lâm Nhan ý , cô gượng , vuốt vuốt tóc , "Sao thể như thế chứ? Chị là Tạ phu nhân, Tạ thiếu đầu tư vì chị thì vì ai đây?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-99.html.]
Lâm Nhan khẽ một tiếng, giọng lạnh nhạt mang theo vài phần lạnh lùng, "Ai , lẽ là vì cô đó!"
Lời khỏi miệng, Lâm Nhan lập tức cảm thấy chiếc xe khẽ nghiêng một chút, nhưng mà cô cực kỳ bình tĩnh, mặt đổi sắc thoáng qua Hàn Hữu Niên, thấy vẻ mặt dường như lạnh hơn tiền, tay cầm lái tựa như dùng lực, Lâm Nhan khỏi vui sướиɠ khi thấy gặp họa. Cô thẳng cho Lâm Sanh Tạ Phong Trần đầu tư cho cô , hiểu cô Hàn Hữu Niên thêm một tên tình địch.
"Nhan Nhan, chị đùa vui nhỉ? Nếu chị thì em Tạ thiếu, lúc đầu em quen." Lâm Sanh cẩn thận thoáng qua Hàn Hữu Niên, thấy biểu hiện lạ mới thở phào nhẹ nhõm một .
Lâm Sanh yêu Hàn Hữu Niên, cô lo sẽ hiểu lầm .
Lâm Nhan thở dài, thể mềm nhũn dựa ghế da, bóng đêm ngừng lùi ngoài cửa sổ, giọng chầm chậm, "Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, lẽ sức hấp dẫn của cô lớn, chừng Tạ Phong Trần trúng cô nha! Chuyện cũng gì lạ, cũng từng theo đuổi Hữu Niên nhiều năm mà!"
Lâm Nhan mới xong, bánh xe thắng gấp một cái, vững vàng đậu ở cửa khách sạn.
Lâm Nhan bất ngờ phòng nên cả mất khống chế nghiêng về phía , đầu rung lắc nên choáng váng, trong bụng cũng quá thoải mái.
"Lâm Nhan, đùa cũng giới hạn, chúng hứng thú chồng cô thích ai, gì cô và Lâm Sanh cũng là chị em ruột nhưng chuyện gì cô cũng nhắm cô , cô ý gì?" Hàn Hữu Niên ngừng xe , trong cơn giận dữ trừng mắt với Lâm Nhan, ngữ khí ngầm ý cảnh cáo.
" chị em ruột nào cả, cám ơn đưa về, chào !" Sắc mặt Lâm Nhan lạnh nhạt, chút để ý mà đẩy cửa xe thẳng cửa xoay tròn của khách sạn.
Có lẽ do ai cũng đang phân tâm nên ai chú ý tới ở góc rẽ khách sạn cầm máy ảnh chụp bộ cảnh tượng .
Hàn Hữu Niên bóng lưng ung dung của Lâm Nhan, giận dỗi , "Sau em cách Lâm Nhan xa một chút."