Nam Chính Đọc Thấu Được Tôi - Chương 154

Cập nhật lúc: 2025-06-12 05:43:14
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thái tử giường, áo bào đen mở rộng từ n.g.ự.c xuống, lộ lồng ng.ực rắn chắc và vòng eo thon gọn. Theo nhịp thở lên xuống, cơ bụng cũng từ từ căng lên.

「Cái … quá mức dụ .」

「Sao ngay cả thương cũng đến !」

Trong lòng lo lắng thật, sốt ruột thật, nhưng nàng thật sự thể cơ bụng săn chắc đẽ của hấp dẫn.

Vết thương rỉ máu, vùng eo bụng phân lớp rõ ràng càng thêm chói mắt. Nàng cố nhịn run tay, dùng khăn bông nhẹ nhàng thấm sạch vết máu, đó lấy thuốc kim sang bôi lên.

Bôi thuốc xong, nàng nuốt nước miếng, bụng thổi nhẹ vết thương cầm m.á.u cho .

Song làn gió nhẹ thổi qua bụng , khơi dậy phản ứng nên .

Nàng thể tin nổi “tiểu điện hạ” từ từ dựng lên. Nhớ đến sự mệt mỏi trong xe ngựa , nàng sợ hãi đến nỗi dám ngẩng đầu , dậy chạy : “Ta… y phục!”

Ánh mắt đàn ông trầm xuống chằm chằm nàng, trong đôi mắt đen kịt dâng trào cơn sóng tình.

Hắn thở dài một thật sâu, một lúc lâu mới kìm nén .

Vân Quỳ tự giặt bộ y phục bẩn, cũng lau sạch sẽ. Khi trở , Đức Thuận giúp Thái tử lau xong.

Nàng chần chừ: “Tối nay điện hạ ?”

Thái tử liếc nàng: “Ngươi xem.”

thể điện hạ thể chịu thêm giày vò nữa…”

「Hơn nữa còn bảo vật quan trọng nữa!」

Thái tử liếc nàng một cái đầy lạnh lẽo, Vân Quỳ rụt cổ , vội vàng ngoan ngoãn lên giường gỗ đàn hương xuống.

Đêm nay thật sự đúng là kinh tâm động phách, dạo hội đèn, tận mắt thấy hải đăng sụp đổ, đó gặp thích khách, kết quả xe ngựa còn mệt mỏi suốt nửa canh giờ!

May mà Thái tử ý định giày vò nàng.

「Chắc cũng là hữu tâm vô lực thôi.」

Thái tử: “…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-doc-thau-duoc-toi/chuong-154.html.]

Nếu thấy nàng mệt mỏi cả đêm, thật sự ngại cho nàng , rốt cuộc là hữu lực vô lực.

Vân Quỳ mệt mỏi nhắm mắt , nhanh chìm giấc ngủ.

Có lẽ việc gặp thích khách ở hội đèn để cho nàng một bóng ma quá lớn, ngay cả trong giấc mơ cũng là cảnh tên thích khách cầm đầu vung kiếm c.h.é.m về phía nàng.

Tuy nhiên trong mơ, Thái tử thể thuận lợi đỡ chiêu của sát thủ cho nàng, thanh kiếm đ.â.m thẳng vị trí dễ trọng thương ở n.g.ự.c Thái tử!

Mà khi nàng ngẩng đầu lên nữa, chiếc khăn đen mặt tên thích khách gỡ xuống, lộ một khuôn mặt giống như lửa thiêu, xí gồ ghề.

Thái tử c.h.ế.t kiếm của ông , chờ đợi ông là một đạo thánh chỉ đưa đến tận cửa——

Chiêu Dũng tướng quân Phùng Ngộ, trí dũng song , quên vì chủ, xông pha lửa nước, lập nhiều kỳ công. Nay phong Trung Dũng Hầu, thực ấp ba nghìn hộ, ban Đan thư thiết khoán, khâm thử.

Phùng Ngộ quỳ xuống tạ ơn, nước mắt lưng tròng.

Lúc Vân Quỳ mới chú ý tới vết bỏng mặt ông khỏi hẳn, da dẻ khôi phục vẻ láng mịn ban đầu, cũng thể coi là tướng mạo đường đường, một phong thái hổ tướng.

nàng nhớ đôi mắt lạnh lẽo đen kịt .

Đây chính là tên thủ lĩnh hắc y nhân thích sát Thái tử điện hạ!

Vân Quỳ chậm rãi tỉnh , mắt chính là khuôn mặt tuấn tú mày kiếm, mũi cao, thanh lãnh cao quý của Thái tử.

Nàng vô thức vươn ngón tay, đầu ngón tay lướt qua đường nét góc cạnh của , cảm nhận làn da ấm áp và nhịp tim vẫn còn đập, lúc nàng mới yên lòng.

「Điện hạ, trong mơ của ngài c.h.ế.t đến mấy trăm …」

「May mà những đó đều thành công.」

Nàng nhẹ nhàng thở một , ngước mắt chạm đôi mắt phượng đen láy của Thái tử, nàng thầm kinh hãi: “Điện hạ tỉnh ?”

「Sao mỗi mơ xong, ngài đều thể vặn tỉnh ?」

Thái tử hỏi: “Lại mơ thấy ai?”

Vân Quỳ quen tên thích khách , chỉ thể cố gắng thuật những gì thấy trong mơ: “Ta mơ thấy tên thủ lĩnh thích khách hôm nay, g.i.ế.c điện hạ, lập đại công, phong Trung Dũng Hầu, còn khôi phục dung mạo ban đầu…”

Thái tử trầm giọng lặp : “Dung mạo ban đầu?”

Loading...