Nam Chính Đọc Thấu Được Tôi - Chương 243

Cập nhật lúc: 2025-07-01 12:28:50
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Quỳ gật đầu.

Thịnh Dự dáng vẻ ăn ngại của nàng, trong lòng khỏi buồn . nghĩ đến tin tức thuộc hạ bẩm báo, khóe miệng đang cong lên chậm rãi hạ xuống.

Ông dò hỏi: “Cha ở Đông Cung con ngày ngày dùng bữa cùng Thái tử điện hạ, hương vị dân gian chắc là bằng đồ ăn ở Đông Cung nhỉ?”

Vân Quỳ suy nghĩ : “Cũng hẳn, Thái tử điện hạ khẩu vị thanh đạm, ăn cũng ít. Đầu bếp thường chuẩn những món cay nồng dầu mỡ, đa phần đều là vị thanh mát, trong cung ăn những thứ .”

Đặc biệt là bánh bao thịt dê mùi vị quá nồng, e rằng từ xa ngửi thấy cũng nhíu mày.

nàng khá thích những món cay.

Vân Quỳ nhớ điều gì, đặt bát xuống: “Ngài điện hạ định khi nào giải cổ ?”

Thịnh Dự lắc đầu: “Thời gian sợ là điện hạ chỉ giải cổ, mà long ỷ tội ác tày trời, ác độc vô cùng. Điện hạ và ông , e rằng còn một phen so tài.”

Liên quan đến việc hoàng quyền đổi, tranh đấu sinh tử, ông tiện tiết lộ quá nhiều.

Thấy sắc mặt cô nương trắng bệch, lông mày nhíu chặt, Thịnh Dự an ủi: “Yên tâm , xét về huyết mạch, điện hạ danh chính ngôn thuận. Xét về võ lực và dùng binh, càng sánh với điện hạ, nên sợ hãi là long ỷ , điện hạ.”

Ông dừng một chút hỏi: “Con lo lắng cho điện hạ ?”

Vân Quỳ mím chặt môi: “Ta, chỉ hỏi thôi.”

Thịnh Dự vẻ bất an mặt nàng, nhớ đến lời bẩm báo của thuộc hạ –

“Thuộc hạ điều tra rõ, cô nương cung nữ bình thường ở Đông Cung, mà là… cung nữ thị tẩm của Thái tử điện hạ.”

“Từ cuối năm ngoái, khi điện hạ bắt đầu hồi kinh, cô nương cùng chung giường với điện hạ. Hiện giờ hạ nhân ở Thừa Quang Điện đều coi cô nương như nửa chủ tử mà đối đãi.”

……

Thì Thái tử cố ý tìm con gái cho ông , mà là tìm phụ cho bên gối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-doc-thau-duoc-toi/chuong-243.html.]

Khó trách hai thiết hơn chủ tớ bình thường quá nhiều.

Cũng khó trách cô nương , nếu thể giải cổ, nàng sẽ mãi mãi ở bên cạnh Thái tử…

Đều là của ông , nếu ngay từ đầu nàng là con gái của Thịnh Dự, thì ngay cả vị trí trắc phi ông cũng cân nhắc kỹ lưỡng, thể để con gái cung nữ thị tẩm cung nữ của khác.

Thịnh Dự lặng lẽ nắm chặt lòng bàn tay: “Lần về con cứ an tâm ở , đợi điện hạ xong xuôi việc, chuyện tương lai… tương lai .”

Vân Quỳ ngẩn , nghi hoặc ngẩng đầu ông .

Thịnh Dự nghiêm nghị : “Chung quy Thịnh Phủ là nhà của con, con là tiểu thư Thịnh gia, nô tỳ trong cung. Con yên tâm, việc đều cha chủ. Từ nay về cha sẽ cho phép bất kỳ ai sai khiến con, ức h.i.ế.p con.”

Vân Quỳ: “Thật …”

Nàng giải thích thế nào, thật nàng và điện hạ

những lời , trong lòng nàng vẫn một dòng nước ấm chảy qua.

Nàng từng nghĩ tới, kiếp nàng còn thể câu “Mọi việc đều cha chủ”.

Để ý thấy miệng vết thương băng bó cánh tay ông , Vân Quỳ nhớ đến đàn ông đầy thương tích trong giấc mơ đêm qua.

Những năm qua, ông đều sống như ?

Cũng ông mơ những gì, khi tỉnh dậy tâm trạng sẽ thế nào.

Hốc mắt nàng chua xót, rũ mắt : “Người… vết thương của đỡ hơn ?”

Thịnh Dự ngờ nàng chủ động quan tâm , trong mắt giấu nổi vẻ vui mừng: “Chỉ là vết thương nhỏ thôi, .”

Vân Quỳ gật đầu, yên tâm.

Do dự hồi lâu, nàng vẫn nhịn hỏi: “Người thể phái cung dò hỏi tin tức của điện hạ ? Trước mắt việc giải cổ gần kề, e rằng hung hiểm dị thường, nhưng ngài cho tùy tiện phủ, càng cho hồi cung…”

Khóe miệng đang cong lên của Thịnh Dự chậm rãi hạ xuống, nụ còn dấu vết.

Loading...