Ai bảo chị  cố tình phản ứng như  khi em chồng trở về.
Lúc  Trương Thiến   Túc Kiều Kiều, đột nhiên phát hiện cô em chồng  so với   hơn  nhiều,  chỉ làn da trắng, ánh mắt dường như cũng lớn hơn  ít, tóc đều  hơn  nhiều, eo nhỏ, n.g.ự.c cũng  nhỏ, chỉ  bóng lưng cũng cảm thấy xinh .
Mắt thấy  sắp  tới cửa, Trương Thiến nhịn   tiến lên hai bước lôi kéo cô: “Em gái, phiếu vải  của em lấy từ   ?”
Túc Kiều Kiều khẽ : “Là của Thanh Hàm, lúc    tích góp ,   thấy nên mới dùng.”
“Nhiều như ,  ít tiền chứ?” Trương Thiến  hỏi.
Vải bông bốn góc một thước, phiếu là vô ích,  thực tế, Túc Kiều Kiều cũng tiêu tốn bốn đồng, cô lắc đầu: “Không nhiều lắm, chỉ  bốn đồng.”
Trương Thiến  xong  hít sâu một : “Mười thước!”
“Ừm.”
Trương Thiến thất hồn lạc phách buông tay , xoay  trở về phòng,   đàn ông đang ngáy đang ngủ , chị  tát một cái.
Túc Kiến Hoa giật giật, còn    tỉnh , thấp giọng lẩm bẩm: “Sao ?”
Trương Thiến sâu kín : “Em gái mua tấm vải mười thước!”
Túc Kiến Hoa thuận miệng ừ một tiếng,  tiếp tục ngủ, ai ngờ ý thức tỉnh táo , trực tiếp khiếp sợ  dậy: “Mười thước?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-119.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
“Em  lấy   phiếu?”
Ở nông thôn, tình hình bình thường, mùa thu hoạch,  thiếu chỉ  ngũ cốc, tiền và phiếu  ít, gia đình nhiều , chỗ nào cũng cần dùng, nhưng tiện tay mua mười thước,  lượng đấy quá nhiều!
Trương Thiến đương nhiên cũng , ánh mắt càng thêm ai oán: “Em   là của Tống Thanh Hàm.”
Túc Kiến Hoa trầm mặc,  lính,   phiếu cũng là bình thường, chắc là vẫn là phiếu chung  quốc.
Trương Thiến thấy chồng   lên tiếng, đẩy  : “Anh   với  một tiếng, Đại Bảo và Tiểu Bảo chúng   lâu   quần áo mới,  xem quần áo   Đại Bảo, đều  rách mấy cái lỗ, khâu  thành như , đáng thương con trai  chính là trưởng tôn của nhà họ Túc các !”
Nếu là bình thường,   cũng , nhưng ngày hôm qua nhà mới phân, ngày hôm qua bọn họ ai nấy đều mặt lạnh đối với Túc Kiều Kiều, ước gì đánh cô một trận, hiện tại  đồ của cô nữa?
Túc Kiến Hoa trầm mặc  xuống,  lên tiếng.
Trương Thiến thấy  cực kỳ tức giận, hét thẳng: “Tại    !”
“Đã phân gia ,   thì cô , dù   cũng  .” Túc Kiến Hoa trầm giọng  xong, tiếp tục nhắm mắt .
Trương Thiến cũng câm miệng, chị   dám , Tôn Phương  nãy vì hành động   của chị  mà tức giận vô cùng.
 chị  thực sự thèm một miếng vải màu sắc !
******