Bên trái nhà bọn họ là nhà thím Vương, bên    ai, bên  phòng ốc ít, gió cũng luôn từ trái sang ,  mùi hương gì cũng  bay  ngoài,  an .
Triệu Tư Tư  với thím Vương một tiếng, lập tức trực tiếp tới,   trong phòng bếp mới ngửi  mùi hương nồng đậm , nhất thời nghẹn đến nước miếng: “Thật là thơm! Kiều Kiều,   ăn, nhanh lên!”
Đối mặt với thực khách như , cho dù Túc Kiều Kiều   là một đầu bếp chuyên nghiệp cũng cảm thấy trong lòng vô cùng thỏa mãn, múc cho cô  móng heo : “Cái  cho cô,   mì ? Súp xương với mì thịt kho.”
“Muốn!” Triệu Tư Tư   hai lời gật đầu: “Hai phần,   gọi Tiểu Nguyệt tới đây.”
Nói xong, cắn một cái móng heo trong chén, nhất thời ngon đến thiếu chút nữa   trăng  gì cả.
Đối với hương vị móng giò, Túc Kiều Kiều đương nhiên ,  khi bọn họ xuống tan , cô và Tống Thanh Hàm mỗi   ăn vài miếng, thịt móng heo  nhiều lắm.
 ăn vô cùng mềm mại, cô  lâu, hơn nữa gia vị   cho móng heo  miệng lập tức tan , giống như như một loại hương vị keo cao cấp.
Thấy cô thích, Tống Thanh Hàm cũng  nỡ ăn nhiều, nếm một ngụm lập tức nhịn xuống, chờ Túc Kiều Kiều ăn hết thịt  đó,  mới tiếp tục gặm xương,  nỡ để  một chút nào, gặm sạch sẽ.
Đây cũng là một loại ca ngợi tài nấu nướng của Túc Kiều Kiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-123.html.]
Tuy rằng việc hầm thịt kho, Phần lớn đều là Tống Thanh Hàm , nhưng nguyên liệu nấu ăn đều là cô mua.
Lúc  Triệu Tư Tư cũng  cảm thụ như , mới ăn một miếng thôi, lập tức cảm thấy ngon đến  nhảy dựng lên,  điều cô  nhịn xuống, nhấm nháp chút ít,   giải lao giữa hiệp, đầu lưỡi ở trong miệng hồi tưởng mỹ vị  ,   chạy .
Chỉ chốc lát , Lý Nguyệt bưng chén tới, hai cô gái cùng  ăn phần móng heo ,  ăn một chén mì canh xương, mặt  còn  thịt ba chỉ, béo mà  ngấy.
Đừng thấy Lý Nguyệt gầy nhỏ, nhưng lượng cơm  nhỏ, cô  thật sự ăn sạch sẽ hai chén .
...
Ăn no, hai  lập tức rời , một lát ,   hai cô gái tới, đều là  Triệu Tư Tư dẫn tới, tương đương với hỗ trợ lôi kéo  ăn.
Túc Kiều Kiều cũng  từ chối, một phần mì canh xương bán đơn, một hào một chén, thêm thịt mà , tài dùng d.a.o của Túc Kiều Kiều bình thường, thịt cắt  cũng  lớn, một miếng năm hào, so với bên ngoài bán rẻ hơn một hai phần, còn  cần phiếu, bởi  bọn họ đều cảm thấy   thể chấp nhận giá .
Cũng   Túc Kiều Kiều to gan dám ở nhà  đồ ăn bán, mà là những   cho dù  cho tiền, cô cũng chỉ  là mời bọn họ ăn cơm, mặc cho ai cũng  bắt  sai, hơn nữa cô  cũng  nhiều, nếu là    đến,  ăn cũng hết thôi.
 
Vân Mộng Hạ Vũ