“Ừm.” Túc Kiều Kiều nhận lấy, lúc  cô cũng từng   Tống Thanh Hàm để  chút tiền tiêu vặt,  điều  từ chối, Tống Thanh Hàm thật sự mặc kệ tiền bạc, ở phương diện   chút chủ nghĩa đại nam tử, cảm thấy tiền nên do cô quản, nhưng phương diện khác giặt giũ nấu cơm gì đó,   , ngược    lời.
Đó là lý do tại  cô bằng lòng rung động với .
Tiền ở   cô, Tống Thanh Hàm  chạm qua nữa, bởi       bao nhiêu, cũng   trong nhà còn  bao nhiêu, lúc    thể chờ đợi   , Túc Kiều Kiều suy đoán,  lẽ  sợ  dùng hết tiền, tương lai   thức ăn.
Tống Thanh Hàm xoa xoa tóc cô, nụ  vẫn như cũ: “Anh mua mấy cái bánh quẩy, em dậy ăn ,  sang đưa một ít cho ba .”
“Được.” Túc Kiều Kiều gật đầu, “Thuận tiện nấu chút cháo.”
“Ừm.”
Tống Thanh Hàm nhận  mệnh lệnh, lập tức   ngoài  việc, bước chân nhẹ nhàng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đại Ngưu   từ     trở về, lập tức chạy tới, vội vàng hét lên: “  , đại ca cũng đừng dây dưa với  nhà  nữa, bọn họ bảo   theo là   luôn ?”
“Thật sự  một  quan hệ cũng  thể lãng phí nhân tình, trưa hôm qua   tiêu thụ trứng gà  trở về  , bằng  chắc chắn ngăn cản  ,  cho  .”
Đại Ngưu và Tống Thanh Hàm là bạn bè cùng  lớn lên từ nhỏ, hai  đều là cha  thương   yêu,  điều Đại Ngưu  hơn  nhiều, ít nhất ba    còn  thể nhớ cho   một miếng ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-173.html.]
Cũng bởi vì điều , hai   tình cảm cách mạng nồng đậm.
Lúc  còn cảm thấy Túc Kiều Kiều là  tiêu xài hoang phí, hiện tại  cảm thấy để Tống Thanh Hàm cưới cô, quả nhiên là quyết định chính xác nhất,  cô gái  , nắm chặt vị trí hầu bao của gia đình,   nhà họ Túc  chỗ dựa vững chắc, Thanh Hàm cũng   chịu thiệt thòi.
Tống Thanh Hàm kết hôn mấy ngày nay, mắt thường  thể thấy    tăng cân.
Vì , Đại Ngưu vèo cái  đổi quan điểm của .
Tống Thanh Hàm  thái độ khẩn trương  của    cho sửng sốt, cánh môi ít ỏi ngậm vài phần âm u: “  với bọn họ, bảo bọn họ nhất đinh đừng nhẹ tay.”
Trái tim của Đại Ngưu, lập tức thả lỏng hơn  nhiều: “Vậy thì  , đám cặn bã ,  giáo huấn một trận ác liệt mới  sợ.”
Tống Thanh Hàm thấy   như , bất đắc dĩ lắc đầu,  đưa bánh quẩy  mua cho  : “Nếm thử,  mua về.”
“Cám ơn,   trở về chia cho vợ  đây, cô  mang thai, bây giờ chỉ thích ăn cái .” Đại Ngưu  hàm hồ một tiếng, hào phóng nhận lấy bánh quẩy  nhanh chóng rời .
Túc Kiều Kiều  xong trong chốc lát  bóng lưng  , kinh ngạc : “Anh  chuyện rõ ràng như , tại  ở biến thành     rõ ràng?”