“... Có lẽ chính quyền  mê hoặc.” Tống Thanh Hàm chần chờ  một câu.
...
Vì Tống Thanh Hàm ban tặng, sự việc thật sự   chuyển biến, tuy rằng ngoại trừ Túc Kiều Kiều và phó cục trưởng , ai cũng   là  .
Tống Thanh Sơn còn bó thạch cao, bỗng dưng cứ thế cùng Trương Thụ  đưa  tù, ba  Tống cầu ông nội cáo bà nội cũng   cho con trai  giảm nhẹ một chút án phạt.
Chỉ tiếc, trong ba  mưu đồ, Tịch Dao   chỉ định thành công, bởi vì  bộ quá trình cô   chứng minh   tham dự những chuyện , mà trong lời khai của Trương Thụ, Tịch Dao nhiều nhất cũng chỉ là dẫn dắt mà thôi, thậm chí ngay cả  chuyện cũng   kỹ xảo.
Cũng bởi vì chuyện , Tịch Dao  gọi đến cục công an, cũng vẫn luôn phủ nhận, cẩn thận đến  chịu nổi,  hề để lộ  chân tướng, cuối cùng  giáo dục một trận, khi trở về thôn liền đổi chỗ ở, rời khỏi nhà họ Tống.
Chờ ba  Tống vì chuyện của Tống Thanh Sơn mà sức và sức lực kiệt trở về nhà, mới phát hiện chuyện ,  Tống vốn là đang  bờ vực bùng nổ thế là trực tiếp  ở cửa thôn mắng  khí cả buổi chiều,   thiếu chút nữa ngất .
Túc Kiều Kiều suy đoán chắc là bà  bởi vì tốn nước bọt mắng chửi, suy thành mất nước cuối cùng ngất .
Sự kiện   cũng  tạo thành ảnh hưởng gì đến cuộc sống của Túc Kiều Kiều, cô gặp chuyện thế cho nên cực kỳ cẩn thận, gặp  chút chuyện sẽ mang theo Tống Thanh Hàm, bởi  vô cùng yên bình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-174.html.]
Hơn nữa   chuyện , đều gặp  báo ứng.
Ngoại trừ Tống Thanh Sơn và Trương Thụ  tù.
Tịch Dao  Triệu Tư Tư đánh thảm như , thanh danh cũng hỏng ,   cũng    chỉ trỏ.
Nghe   tới hai ngày   lên nổi công điểm, Tịch Dao còn  mấy  phụ nữ chèn ép đến  còn đất dung ,  lóc chạy đến chân núi trốn,  rắn độc cắn,   độc tố trí mạng, nhưng cũng  đưa đến bệnh viện một chuyến,  khi trở về, từ nay về  cô  cực kỳ yên tĩnh,  thấy Túc Kiều Kiều đều  đường vòng.
Túc Kiều Kiều đối với chuyện   rõ nguyên nhân, chỉ cảm thấy là do   cô  choảng  với Triệu Tư Tư, khiến cô    sợ hãi các cô.
Trên thực tế, Tịch Dao sợ cô, là bởi vì ngày đó,  khi cô  phát hiện  con rắn, cô  sợ tới mức nhảy loạn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tống Thanh Hàm  bên cạnh, lạnh lùng  cô  cầu cứu, ánh mắt  khiến  lưng cô lạnh lẽo, chân mềm nhũn,  thể tiếp tục chạy, lúc  mới  rắn cắn.
Vốn tưởng rằng chuyện  cứ như  chấm dứt, ai ngờ một buổi trưa nào đó, hai ông bà già đến nhà thím Vương và cửa nhà bọn họ  bệt xuống ăn vạ,  cách nào cũng  chịu  lên, liên tục hét lên: “Mấy  hại con trai ,  dưỡng lão cho !”