Người nọ cũng  dây dưa,  lóc  hai câu cảm ơn,  đẩy xe đến nhà tiếp theo, tốc độ cũng  chậm, thậm chí  chút lo lắng, cơ thể nhỏ gầy yếu ớt giống như tùy thời  thể ngã xuống.
Trên xe đẩy, một ông già gầy gò  đùi đầy máu, dường như đang cạn kiệt sức lực.
Cảnh tượng , đối với Túc Kiều Kiều lớn lên trong hạnh phúc mà , là một đả kích thật lớn.
Nhất là căn cứ  trí nhớ, Túc Kiều Kiều  đây là con gái, nhưng  dáng vẻ ,      giới tính, bởi vì cô  quá gầy, đương nhiên cũng  nguyên nhân  mặt bẩn thỉu.
Túc Kiều Kiều hét với lên phòng bếp một tiếng: “Thanh Hàm.”
Tống Thanh Hàm lập tức  .
Túc Kiều Kiều khẽ : “Đi lấy mười đồng tới đây.”
Tống Thanh Hàm   quyết đoán lấy tiền.
Nhà tiếp theo là nhà của họ.
Có điều  vài thanh niên xem náo nhiệt mồm miệng  kín,  một câu: “Đừng , cô vợ nhà   hà hiện,  chồng nhà  còn  cho lấy một xu,   sẽ cho cô.”
Thanh niên   xong liền  Đại Ngưu đánh một quyền, nghẹn khuất ngậm miệng .
Cô gái do dự một chút,  về phía Túc Kiều Kiều, đôi mắt sưng đỏ vẫn nhỏ giọng : “Có thể cho  mượn một chút tiền  ...”
Bọn họ  chống đỡ nổi, cho nên  dám mượn nhiều, một nhà một chút, cũng  thể trả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-189.html.]
“Cô chờ một chút.” Túc Kiều Kiều  một tiếng, ánh mắt cô gái sáng lên,  cẩn thận  cô với sự chờ đợi.
Chờ Tống Thanh Hàm đưa tiền cho cô, Túc Kiều Kiều liền trực tiếp đưa tiền cho: “Cầm , mau đến bệnh viện.”
Thanh niên  chuyện  vốn  phục,  thấy mấy tiwf đoàn kết , nhất thời tròng mắt trừng, nghẹn đỏ mặt, khiếp sợ: Người phụ nữ dũng mãnh    đột nhiên hào phóng như thế?
Mười đồng tại thời điểm   thể mua một đống đồ, sức mua  thể vượt qua hàng trăm hoặc thậm chí một ngàn ở hiện đại.
Thời đại   khám bệnh cũng  tính là đắt, mười đồng hẳn là đủ.
Hôm qua cô  trầy xước, bỏ  năm đồng mà cô còn  một đống kiểm tra, cố ý tìm  tiêu tiền,  hãm hại bà Tống, khiến bà   dám đến nữa.
Cô gái  thấy  tiền , cũng ngây  một chút,  đó lắc đầu: “Quá nhiều...”
“Sau  chậm rãi trả , chần chừ sẽ  giữ  ông cô.” Túc Kiều Kiều  thoáng qua, khí tức ông lão  dường như càng ngày càng yếu ớt.
Cô gái cắn răng,  nỡ từ chối, nghiêm túc cúi đầu,  cô một cái thật sâu,  đó chạy qua kéo xe đẩy .
Lúc  đại đội trưởng cũng tới: “Đứa nhỏ  cũng   sớm, nào, bác bảo chú Trương lái xe đưa các cháu qua, .”
Cô gái ngoan ngoãn gật đầu, nắm chặt tờ tiền đại đoàn kết trong tay, nước mắt rơi xuống.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ông lão gần như  đau đến mất ý thức bỗng nhiên  ôm lấy, giãy dụa mở mắt, theo bản năng tìm kiếm cháu gái, chờ thấy cháu gái, thở phào nhẹ nhõm, tức giận vô lực : “Đừng lãng phí tiền bạc, cơ thể của ông  dùng ...”