Nói xong  thấy kiểu tóc của cháu gái, gương mặt , Kế Trường Phong sửng sốt nửa ngày, kinh ngạc : “Sao cháu  cắt tóc như thế? Sao trông cháu giống như một bé trai!”
“ , như  về  ông sẽ  sợ nữa, cháu là con trai,  khác cũng sẽ  bắt nạt cháu.”
Kế Hoàn đắc ý nhướng mày, động tác tùy tiện,   đống cỏ, thật sự giống như con trai.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dáng vẻ   thấy  chút cổ hủ, Kế Trường Phong mí mắt nhảy dựng thẳng,  mới ăn cơm xong, đôi môi  chút dầu mỡ giật giật,   cái đó.
  nghĩ đến tình huống của , cỗ tức giận  nhất thời tan biến, thở dài một tiếng: “Cháu cũng  trưởng thành, tự  quyết định là  .”
Kế Hoàn  ha ha,  về phía chén bên cạnh, cái chén  lớn, chính là  mẻ , còn  một lỗ hổng, cơm bên trong đều  ăn hết..
Chị Kiều Kiều múc cho cô   ít thịt và cơm, còn rót canh cá, cho dù hiện tại ăn xong, trong  khí giống như còn lưu  mùi vị .
Cô  tự nhiên lấy bát  ngoài để rửa.
Thiếu nữ mười lăm tuổi, bởi vì dinh dưỡng lâu dài  , vẫn  phát triển,  n.g.ự.c như đồng bằng, mặc quần áo vải thô  chút rách nát, tóc ngắn ngủi,     là một bé trai.
Người phụ nữ trong làng thỉnh thoảng  ngang qua  thấy, vô cùng ngạc nhiên: “Chàng trai  ở  thế? Trông dáng vẻ  đấy.”
Kế Hoàn càng thêm thản nhiên.
Rửa chén xong, khi cô  xoay  trở về,  thoáng qua phương hướng  núi, nơi  cây cối rậm rạp, ánh sáng đều  xuyên thấu ,
Có vẻ cực kỳ âm trầm,  bình thường nhiều nhất là ở  chân núi dạo một chút,  bao giờ dám xâm nhập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-204.html.]
Đôi mắt cô  híp , lộ  vài phần chờ mong và dã tâm.
Nơi  ngoại trừ hạt dẻ, thì còn  quá nhiều thứ , tất cả đều  thể đổi lấy tiền...
...
Túc Kiều Kiều  kỹ thuật cắt tóc của   , bởi  tính toán tiên lễ hậu binh, để Tống Thanh Hàm đến lúc đó  thấy thành quả cũng  dám nổi giận.
Chờ  khi ăn cơm xong, cô trực tiếp dùng nước nóng đun sôi trong nồi,  tiên hầu hạ  gội đầu.
Chỉ tiếc tưởng tượng  , nhưng  thực tế   bà  chấm.
Không  ghế dài như tiệm cắt tóc,   gội đầu thật sự  tiện, Túc Kiều Kiều thử vài  cũng  thể bao trùm  bộ đầu Tống Thanh Hàm.
Nhìn  đàn ông  đáng thương   băng ghế dự , cố gắng  định cái đầu   bất kỳ chỗ dựa nào, mà cô còn   gì    ướt quần áo của , cuối cùng cũng  gội  một nửa, còn khiến cho gân xanh ở cổ  lộ  ngoài.
Cuối cùng cô  tội  để: “Nếu   tự gội  nhé?”
Tống Thanh Hàm nhất thời thở phào nhẹ nhõm, lập tức  thẳng : “Để .”
Anh   tùy ý cho Kiều Kiều chơi đùa, chỉ là  nghĩ tới tư thế  thật sự  khó chịu.