Bà Trương còn  theo phía  lải nhải: “Trời ạ,   con ăn đồ ôi thiu  ?”
Trương Chí Thành dành thời gian lắc đầu: “Không .”
Hắn   chút hữu khí vô lực, nôn mửa một hồi lâu, hàng tồn kho trong  dày    bao nhiêu, chỉ  thể nôn  nước chua, bắt đầu vòng luẩn quẩn.
Thậm chí mùi nhà vệ sinh  cũng  cho   cảm thấy  thoải mái, mặc dù  mãnh liệt như lúc .
Có lẽ thật sự  đau bụng.
 chuyện hôm nay, Trương Chí Thành cũng  dám thật sự  với  ,   đến chuyện    , chính là té xỉu  giải thích  , đều  chút tà môn.
Bà Trương thấy    thoải mái, cũng  dám  thêm gì, đồ ăn ngon đưa qua hầu hạ.
Ngày hôm , Trương Chí Thành khó chịu cả đêm đen mặt  ngoài  việc.
Trên đường gặp một đồng chí nữ xinh ,   là đồng nghiệp của , hai  đang trong giai đoạn mờ ám, hai  cùng  với , thường xuyên mang theo bữa sáng cho .
Sắc mặt ngăm đen của Trương Chí Thành rốt cuộc hòa hoãn,  tiến lên: “Chào.”
“Chào.” Cô gái mím môi , đưa sữa đậu nành trong tay qua: “Nhìn sắc mặt   chút  đúng,    ngủ ngon ?”
Trương Chí Thành nhíu mày: “Hôm qua hình như  cảm lạnh, nôn mửa, cả đêm  dày... đều  thoải mái.”
Nói đến mấy chữ cuối cùng, hai  càng dựa  càng gần, đều  thể ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt   cô gái, trong tay cầm sữa đậu nành ấm áp, Trương Chí Thành đột nhiên phát hiện cảm giác buồn nôn  càng thêm mãnh liệt.
Cô gái thấy    chuyện đột nhiên ấp úng,  chút chần chờ đưa tay chạm  trán  , xem thử   sốt  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-231.html.]
Chỉ là mới đụng tới, Trương Chí Thành lập tức biến sắc, đẩy cô   chạy đến ven đường: “Ụa——”
Vẻ mặt cô gái cứng đờ, kinh ngạc  bóng lưng đang nôn mửa,  đó sắc mặt tái nhợt hơn  nhiều.
Cô  thật lòng thích Trương Chí Thành, dáng vẻ    tồi, cũng  một công việc , quan hệ với lãnh đạo cũng ,   tiền đồ cũng  tệ.
Ai     sẽ phản ứng như ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Hẳn là hiểu lầm.
Cô gái giật giật khóe miệng,  bước tới gần, dịu dàng : “Có  vẫn  thoải mái đúng ? Chúng   bệnh viện khám .”
Cô  còn   xong,  là một tiếng nôn tê tâm liệt phế: “Ọe——”
Trương Chí Thành   tới gần, cũng phát hiện  cái gì,   chỉ cần ngửi thấy mùi của phụ nữ là sẽ buồn nôn ư?
Hắn  yên lặng  xa một chút, mùi vị trong  khí tiêu tán, Trương Chí Thành thở phào nhẹ nhõm, thấy cô gái luống cuống  ở đó,  hung hăng, đến gần một chút: “Xin ,    chút  thoải mái —— oẹ!”
Ba  .
Gương mặt của cô gái   xanh, lạnh lùng : “   .”
Nói xong xoay  rời .