Cô  vội vàng lắc đầu, vẻ mặt bối rối: “Cậu  bậy gì thế, ly hôn là   chọc  xương sống !”
Túc Kiều Kiều  những lời  của cô   cho im lặng một chút, hoài nghi hỏi: “Có  sẽ vì  ly hôn mà đánh  ?”
Trương Ngọc vẻ mặt thê lương,   bất đồng với cô gái thanh tú nội liễm  khi kết hôn, gầy   nhiều, tóc cũng lộn xộn, hơn nữa những dấu vết  mặt, thật sự khiến    thể tưởng tượng , cô  kết hôn còn   một năm.
Cô  thực sự chỉ mới 19 tuổi.
Trương Ngọc lẩm bẩm : “Ba  tớ nhất định sẽ đánh , chị dâu tớ cũng sẽ  cho tớ ở nhà ăn   dồi, còn  tớ  ly hôn , nhà họ Lưu sẽ  đồng ý.”
Nhà họ Lưu là nhà chồng của cô .
Túc Kiều Kiều nhíu mày: “Cậu  thể trả tiền sinh hoạt phí cho gia đình.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Trương Ngọc vốn vẫn   ly hôn, nghĩ cũng  dám nghĩ, nhưng Túc Kiều Kiều vẫn dẫn theo cô suy nghĩ về phương diện , liền  khỏi suy tư một chút, cuối cùng vẫn đau mặt lắc đầu: “Không  khả năng,   tớ  thể kiếm tiền?”
“Chợ đen đó.” Túc Kiều Kiều thấp giọng : “Cậu thông minh một chút,  chợ đen bán đồ,    nấu cơm  ngon ? Tự  ở nhà  bánh ngọt, tớ  thể dạy ,  xong  liền  bán, tiền kiếm  nộp một phần chi phí sinh hoạt, một phần tiết kiệm,   tự  mua một căn nhà...”
“Tớ... Không dám...” Trương Ngọc Nhược .
Không đợi Túc Kiều Kiều khuyên bảo một  nữa, cô   nhanh chóng lắc đầu, : “  ! Nếu  bắt, sẽ xảy  chuyện lớn!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-278.html.]
Túc Kiều Kiều đành  từ bỏ, ngược  : “Thật  Tống Thanh Hàm cũng từng đánh tớ,  điều  đó  đánh.”
Trương Ngọc khiếp sợ mở to hai mắt, hỏi: “Thật ?”
Túc Kiều Kiều dùng sức gật đầu, trong lòng  ngừng  xin  Tống Thanh Hàm,  ô uế thanh danh của ,
Có điều Trương Ngọc quá nhát gan,   một ví dụ, cô sẽ   , vì thế : “Biết  dùng phương pháp gì ?”
Trương Ngọc lắc đầu, ngũ quan đều sinh động, đau đớn vết thương  mặt, nước mắt chảy nhanh hơn,   cô  chớp mắt.
Túc Kiều Kiều vẻ mặt lạnh lùng, : “ đánh !”
“Làm   thể!” Trương Ngọc  dám tin lắc đầu.
Túc Kiều Kiều tợn hung tợn : “Có cái gì  thể chứ? Cậu lợi hại hơn tớ, nhưng tớ   sống, đều  sợ hãi lắm, ngang sợ   sống,    sống,   đương nhiên sợ , dù  chính là  khi tớ  đánh chết, nhất định  kéo theo  cùng chết, kết quả    dọa,   tớ đánh một trận,  đó vì trút giận, tớ còn cắt cả tóc   , nhớ ?”
Trương Ngọc gật đầu, âm thanh đều yếu , trong ánh mắt  Túc Kiều Kiều đều  thêm vài phần sợ hãi: “Tớ ...”
Cô  đương nhiên , Tống Thanh Hàm đội tóc như chó gặm  rêu rao qua thị trường, cô  còn hâm mộ  dung túng Túc Kiều Kiều, thì  là bởi vì như  ?