Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ông  đang  hỏi, chỉ thấy con gái cụp mắt  ngón tay trắng nõn của , nhỏ giọng : “Ba, con  , hôn sự  do con cưỡng yêu cầu, lúc     hủy hôn, hiện tại chân  , nếu hủy hôn thì chúng  còn sống như thế nào?”
“Con chỉ nghĩ, dù  cũng  gả,   bằng sớm gả cho  , Thanh Hàm bây giờ thành  như , bên  cũng   ai cả, chắc cũng  ăn  cơm nóng, đừng    thêm tổn thương nữa.”
“Lại  chiến hữu của   ở chỗ ,  thể uống rượu mừng cũng .”
Nói xong, Túc Kiều Kiều ngẩng đầu mím môi , đáy mắt  vài phần lấp lánh, hơn nữa gương mặt mang theo vài phần non nớt xinh , ngoan ngoãn nhu nhược.
Túc Kiều Kiều ở trong lòng cổ vũ cho , lý do , tư thái ,  mỹ!
Vân Mộng Hạ Vũ
Ba cô tuyệt đối sẽ  hoài nghi!
Túc Chính Dương quả nhiên  nghi ngờ gì, nhưng ông  bỗng nhiên đau lòng, nhất là  con gái như , nhất thời hốc mắt đỏ lên, lau mặt, nội tâm giãy dụa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-28.html.]
Nói thật thì ông  cũng sợ  một ngày, con gái mềm mại như , bởi vì ăn  đủ no mặc  ấm, còn   việc, cuối cùng biến thành dáng vẻ gầy gò như những  phụ nữ phổ biến nhất ở nông thôn, bỗng nhiên xúc động: “Con   hủy hôn ?”
Túc Kiều Kiều vốn đang tươi  lập tức cứng đờ, thiếu chút nữa phá công, vội vàng cúi đầu : “Sao  thể,   cả  ba,  , Tống Thanh Hàm trông  trai như , con cũng  thiệt thòi.”
Túc Chính Dương càng thêm đau lòng, hai tay nắm chặt, xương ngón tay trắng bệch, thấp giọng : “Thật  thằng bé   tiền tiết kiệm, tiền đều đập  cái chân ,   kết hôn, máy may xe  đều  , nhiều nhất  thể  hai cái chăn bông, Kiều Kiều, khổ cho con , con yên tâm, ba tích góp tiền mua cho con!”
Túc Kiều Kiều hãi hùng: “... Không,  cần  ba!”
“Phải cần!”
Túc Chính Dương khẳng định gật đầu,   chỉ mệt một chút thôi , dù  cũng  thể để con gái chịu khổ.