Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Có lẽ thật sự là thành kiến lúc , vẻ mặt  nhu hòa một chút: “Chú   .”
Túc Kiều Kiều     phòng bếp, nhưng cũng  thích ứng với nhiều  đàn ông như , bởi  trực tiếp chạy về phòng, chợt  thấy bên trong ba cô đang chửi bới hai đứa con trai: “Lâu thế mà mới vớt  một con cá lên, chờ hai đứa mang cá về sợ là c.h.ế.t đói.”
“Ba!”
Sau đó là giọng Tống Thanh Hàm chuyển đề tài: “Chú, quấy rầy chú , cũng   thứ gì , cháu mang theo hai bình rượu.”
“Rượu chính là thứ , ai, một bầu lớn như  ? Để  một bình đãi khách.”
...
Vân Mộng Hạ Vũ
Đợi một lát, mâm thức ăn cuối cùng  xào xong, Túc Kiều Kiều  gọi  ngoài,  bàn lớn  đầy , cô  một góc, cầm chén của , yên lặng kẹp rau xanh  mặt  ăn, ba đứa cháu bưng bát cơm và mấy miếng thịt đang ở bên ngoài ăn vui vẻ.
Bởi vì nhiều ,  bàn ăn cực kỳ náo nhiệt, Túc Kiều Kiều cũng  bắt mắt.
Có điều đây là cô tự cho là,  thực tế,  bàn ăn gần như mỗi  đều chú ý cô, kể cả Tống Thanh Hàm, thấy cô yên lặng ăn rau xanh như , trong lòng đều  chút quái dị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-39.html.]
   tiện  cái gì, mới  thêm hai ,   Tưởng An dùng ánh mắt hẹp hòi ,   yên lặng thu hồi ánh mắt, liếc  Tưởng An.
Sau lưng Tưởng An lạnh lẽo, vội vàng chuyển hướng Túc Kiến Quân, giọng  thô kệch kêu lên: “Nào,  em, hôm nay gặp  như  quen cũ, chúng  uống một ly!”
Túc Chính Dương cũng : “Thanh Hàm ăn nhiều đồ , con  tiện uống rượu, chúng  cứ ăn đồ ăn.”
Nói xong, ông  gắp cho  hai đũa thịt,  gắp thức ăn cho chiến hữu của .
“Chú, để bọn cháu tự gắp, sẽ  khách khí  ạ.” Tưởng An vội vàng từ chối, bàn ăn càng thêm náo nhiệt.
Tôn Phương vẫn luôn chú ý con gái, thấy cô cũng  ăn thịt, lập tức nóng nảy.
Đứng lên gắp cho cô hai đũa thịt mỡ, “Đứa nhỏ  còn ngại gì chứ? Ăn nhiều , thịt  là con mua.”