Lý do   thể chấp nhận.
Mà Túc Kiều Kiều  chính là những lời , cô lập tức tiến lên một bước, giọng  trong trẻo: “Nếu   phân,  hiện tại giải quyết luôn!”
Mẹ Tống đang  phản bác, thì cô trực tiếp quát: “Bà câm miệng!”
Giọng   thanh thúy vang dội, quát đến bà Tống sửng sốt,  đó cô xoay   Tống Thanh Hàm: “Anh còn nhớ  khi   lính  chuyển cho bọn họ bao nhiêu tiền ? Bây giờ nhanh chóng tính toán rõ ràng!”
Bà Tống sợ ngây ,  trấn áp,  ngờ tới còn  nước cờ như , lập tức : “Không  tiền,   tiền! Tiền của nó chỉ  chút ít, mấy năm nay nhà chúng  còn  đủ dùng!”
“Đừng  nhảm nhừ! Chúng   phân hia, bây giờ  phân nổi nữa!”
Túc Kiều Kiều  nhạo, cằm giương lên: “Muộn !”
Tống Thanh Hàm ho nhẹ một tiếng, cúi đầu che giấu ý  khóe miệng, ngẩng đầu  nữa,  là dáng vẻ  chồng ngoan ngoãn, gật đầu : “Vợ, em đừng tức giận, coi như...”
Vân Mộng Hạ Vũ
Vương Kiến Nghiệp vẫn  Tống Thanh Hàm  đối xử tệ bạc, vốn   hảo cảm với  phận quân nhân Tống Thanh Hàm, bằng  cũng sẽ  hỗ trợ tìm  một sân nhà   như .
“ , muộn ! Bà    phân gia nữa, nếu ,  sẽ  công chứng viên, phân chia cái nhà !”
“...”
Mắt  Tống trợn như  nứt , thiếu chút nữa một   lên nổi, trực tiếp ngất , nhưng cũng mềm chân, tựa    chồng ,   sức lực quát to: “Vợ mày đ.â.m ngàn đao  bà đây ...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-64.html.]
Sắc mặt  nhà họ Tống cũng đều cực kỳ khó coi, nhất là Tống Thanh Sơn, vốn tưởng rằng tiền  đều là của , hiện tại  chia , nhất thời gấp gáp giậm chân, lôi kéo Vương Kiến Nghiệp phản bác: “Đại đội trưởng,   như ...”
Bọn họ   đến chất vấn chuyện Túc Kiều Kiều đánh đuổi  chồng ? Sao  biến thành phân gia?
Tiền đến miệng còn  nôn  ngoài ư?
Vương Kiến Nghiệp trừng mắt: “Sao   như ? Nhà ai phân gia mà   tính toán rõ ràng hả?
“Cậu yên tâm,   đều  chứng, sẽ  để cho  chịu thiệt!”
Tống Thanh Hàm   bộ sự việc  nữa nhịn , nhưng một giây  thấy  phía  đại đội trưởng tới xem náo nhiệt chỉ trỏ,   nín , nhẹ giọng : “Kiều Kiều, em...”
Anh  nhắc nhở một chút, dù  ở trong thôn , thanh danh cũng đừng quá nát, sợ   cô chịu khổ.
Ai ngờ mới mở miệng, chỉ thấy cô với sắc mặt    liếc mắt   một cái, sai khiến : “Gọi cái gì? Trong nhà    chủ,   phần   chuyện, nhanh chóng tính sổ,  tính rõ thì  cứ chờ đấy!”
“Được.” Tống Thanh Hàm  xong lập tức câm miệng, dung nhan rõ ràng cương nghị tuấn lãng lúc   chút  đổi,  vợ quát lớn như , thật sự ngoan ngoãn cúi đầu   lời nào.
Lần  bộ  càng khiến cho   trợn mắt, cũng  Túc Kiều Kiều    lung tung, mà cô  thật đấy!