~~~
Phiên ngoại của Tư Niên
~~~
"Em   gặp , đúng ?"
Bia mộ   gì,  trong ảnh chỉ ,    nhớ dáng vẻ cô  sống sờ sờ   mặt mắng .
Dù… chỉ là cầm gậy đập nát nhà cũng .
Đáng tiếc  thể.
"Em độc ác đến nhường nào, một lời cũng  để  cho ".
Lần cuối cùng cũng  cho  gặp, chỉ để  một mảnh đất  mua sẵn.
"Y tá Tiểu Chu  thảm lắm, cô   sẽ  bao giờ xem hai tập cuối của bộ phim đó nữa, cô   hứa với em là sẽ xem cùng".
Cô gái trẻ  dữ dội,  đến sưng cả mắt.
 mân mê bó hoa hồng lớn : "Tiền em cho cô , cô  đều quyên góp hết , ánh mắt của em luôn , y tá Tiểu Chu là cô bé , cô   cô  vốn dĩ là chữa bệnh cứu ,  tiền  nên đến tay những   ý nghĩa hơn, cần giúp đỡ hơn".
Trừ việc yêu , em đều chọn đúng .
"Đồng Niệm và Từ Vọng  chia tay, Từ Vọng  kết hôn mà mỗi ngày đều  canh  cửa tiệm nhỏ mà cô  mua, Đồng Niệm cũng  gặp  ".
 nghĩ, chắc chắn Tiểu Họa   gì đó với Đồng Niệm, cô  cũng sẽ   cho  .
"Tiểu Họa,  em  bao giờ đến trong giấc mơ của  ?"
 vẫn đưa tay chạm  bức ảnh lạnh lẽo của cô , "Cũng , em nên trách ".
 tự rót cho  một chai rượu, "Tiểu Họa,  cũng trách ".
"Ban đầu chỉ là sự mới mẻ, mới mẻ mà,     mãi    về  nữa chứ?"
"Tiểu Họa,   bao giờ  ly hôn với em, em chắc chắn  tin, nhưng    ly hôn với em,  nghĩ..."
Nghĩ em sẽ  bao giờ rời .
Em luôn ở phía  , chỉ cần   đầu  em sẽ ở phía  ,   thể   chứ?
Là  tham lam.
"Tiểu Họa,   gì em cũng  tin,  , em  đến gặp  thì  sẽ đến gặp em,  quên mất , ước nguyện của ..."
"Là  một gia đình với em".
"Tiểu Họa,  khi em ,  thực sự  còn ai khác nữa".
"Em chắc chắn thấy  buồn ,  cũng thấy  buồn ,   đến hôm nay, mới  hiểu    gì chứ?".
"Em chắc chắn nghĩ Đồng Niệm  cho   em ở  đúng ? Không , là   tìm em".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nam-thang-nhu-dong-nuoc/chuong-7-phien-ngoai.html.]
"Tiểu Họa, là   tìm em".
"Anh tìm em  lâu, nhà  , công ty  ,  sợ quá,   tìm thấy em".
"Sau   tìm thấy em, em   trong bệnh viện".
"Anh thà là em lừa dối , mắng , đánh , cũng   em thực sự  bệnh".
 lau nước mắt, "Em chắc  mắng  mèo  chuột giả từ bi".
 suy nghĩ một chút  : "Căn nhà của chúng ,   mua  ".
"Đó là căn nhà chứa đựng ký ức của chúng ,   thể bán cho  khác  chứ?"
"Cửa hàng phía  trường học đó,   thuê  ".
"Đó là nơi em thích nhất,  … cứ để   nhé".
"Em chắc chắn sẽ mắng ,   ,  mơ thấy  em mắng còn thấy thích".
Chợt nhớ  trong túi còn mang theo bánh kẹo Đồng Niệm ,  vội vàng lấy  bày biện.
"Đồng Niệm nhất định bắt  mang cái  cho em,  suýt nữa quên mất, cô   đây là món đầu tiên cô  ,   là sẽ cho em, em nếm thử , nếu  ngon thì cứ đến trong mơ mắng cô  nhé".
"Tiểu Họa,  nhớ em quá, em cũng  giấc mơ của  ,  ?"
 che mắt nghĩ, em chắc chắn   .
Thôi  ,  thì  đến tìm em.
~~~
Hậu truyện
~~~
Đồng Niệm suy nghĩ  lâu, vẫn quyết định chôn cất tro cốt của Tư Niên cạnh Lâm Thủy Họa.
"Trời lạnh , về sớm ". Từ Vọng  bên cạnh cô , cầm ô nhỏ giọng .
" nghĩ… Tư Niên sẽ tự   tìm mà".
Ánh mắt Từ Vọng tối sầm , "Ký ức quá nặng,    thể buông bỏ".
"Vậy … ban đầu   như  chứ?"
Từ Vọng cúi đầu, "Vì   rõ".
Đồng Niệm khẽ khàng chỉnh  quần áo      ngoài.
" đưa cô về cửa hàng nhé".
Đồng Niệm chỉ  bóng    gốc cây : "Không cần , chồng  đang đợi . Anh về sớm , trời lạnh ".
Ký ức quá nặng, ai   thể buông bỏ  chứ?
Đều   rõ,  thì đành bỏ lỡ mà thôi.