Nàng là trân bảo - Chương 25
Cập nhật lúc: 2024-04-18 08:25:09
Lượt xem: 209
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sương Sương thì liếc đại tẩu, ánh mắt chút ngờ vực.
Tướng mạo của đại tẩu vô cùng thanh tú, Thanh Khi giới thiệu qua với Sương Sương, đại tẩu là thuộc dòng dõi thư hương, năm đó đại ca Ổ Thái Hà của Ổ Tương Đình thấy nàng yêu, là để cưới đại tẩu mà gây một trận ồn ào nhỏ.
Đại tẩu thấy Sương Sương thì mỉm : “Thật đừng đến tổ mẫu và mẫu , ngay cả khi thấy cũng nhịn mà thêm mấy .”
Sương Sương thấy một nhà ai cũng kỳ lạ.
Lúc dùng bữa, Lão phu nhân còn dặn Sương Sương nên ăn thêm cái cái , bà bảo Sương Sương quá gầy, gió thổi là bay, cứ như thế thì sẽ Ổ Tương Đình bắt nạt cho coi.
Thịnh phu nhân thì : “Nương, mấy chục năm nay vẫn chỉ mỗi một cách khuyên khác ăn cơm như thế.” Rồi bà về phía Sương Sương: “Hồi còn bé Tiểu Đình cũng thích ăn cơm, khi đó nương hù doạ nó, nếu nó ăn cơm thì sẽ gầy như con khỉ, gầy, đến nàng dâu của cũng đánh .”
Lão phu nhân bên cạnh hai mắt cong cong: “Khi còn nhỏ nó giống hệt con khỉ, chính là một con khỉ nhỏ thanh tú, hồi đó Tiểu Hà còn hỏi , tổ mẫu, Tiểu Đình thật sự là ? Sau đó Tiểu Hà liền đánh cho hu hu.” Bà bỗng thở dài: “Thời gian trôi qua thật là nhanh, chớp mắt một cái mà đứa nhỏ Tiểu Đình cũng trưởng thành. Trước đó nó một mực kiên quyết chịu thành hôn, còn đang lo nó đoạn tụ.”
Thịnh phu nhân xong thì bất đắc dĩ.
Sương Sương ngờ là thể mấy chuyện của Ổ Tương Đình, bèn chớp chớp mắt đầy hứng thú.
Lão phu nhân thấy Sương Sương bằng ánh mắt lấp lánh thì cũng thấy hứng thú theo, bà kéo con dâu : “Con nhớ , khi còn một đứa nhỏ đặc biệt thích Tiểu Đình, Tiểu Đình nàng dâu của nó.”
Thịnh phu nhân càng bất đắc dĩ hơn: “Nương, chuyện , nhớ nhầm .”
“Không nhớ nhầm, chuyện mà, lúc đấy Tiểu Đình còn đánh bay cả răng cửa của , còn đích đưa nó xin nữa.”
Sau khi Lão phu nhân kể chuyện thì cũng dùng bữa xong, Sương Sương đến cửa thì Lão phu nhân gọi nàng , nắm lấy tay nàng: “Cháu , ngày nào cũng đến dùng bữa với tổ mẫu nhé, cháu xem cháu gầy quá.”
Sương Sương gật đầu, thực tế bắt đầu thấy sợ lòng nhiệt tình của vị Lão phu nhân .
Lão phu nhân híp mắt Sương Sương, còn đưa tay bóp má Sương Sương: “Thật mềm, thôi , Tú Oánh, cháu đưa Sương Sương dạo quanh một vòng nhé.”
Tú Oánh là khuê danh (*) của đại tẩu.
(*) Tên thời con gái.
Sương Sương đến sân mới thở phào nhẽ nhõm, đại tẩu thấy vẻ mặt của nàng thì nhịn : “Thật ban đầu cũng giống , ngày đầu tiên hiểu gì hết, vì thực sự thấy qua chuyện bao giờ. Tổ mẫu nhà đẻ luôn nghiêm túc răn dạy quy củ, nhưng đến đây mới hoá tổ mẫu cũng thể giống như một đứa trẻ lớn.”
Thực điều khiến Sương Sương cảm thấy kỳ quái chính là, nàng chỉ là một thất, mà mẫu Ổ Tương Đình là Thịnh phu nhân đưa vòng ngọc cho nàng, đưa cho đại tẩu của nàng thì , nhưng cho nàng thì là kỳ quái, chiếc vòng ngọc nên để dành cho chính thê của Ổ Tương Đình ?
Tuy nghĩ nhưng Sương Sương cũng tiện hỏi thẳng chuyện .
***
Đại tẩu đưa Sương Sương tản bộ quanh Ổ gia, tản bộ cùng Sương Sương chuyện về Ổ gia. Có nhiều điều Thanh Khi là nô tỳ thể , nhưng nàng thể.
“Ổ gia tổng cộng bốn phòng, chúng là phòng lớn, còn Nhị thúc, Tam thúc và Tứ thúc đều việc buôn bán ăn riêng, chung gì với chúng cả. Chỉ là đến cuối năm sẽ cùng họp mặt, tổng kết việc ăn trong năm , thảo luận về kế hoạch của năm tiếp theo. Để tránh cho cạnh tranh trong nội bộ gia tộc, chúng đều phân chia rõ ngành nghề buôn bán, ví dụ như nhà chúng chủ yếu về hầm mỏ và buôn muối. Nhị thúc chủ yếu về y phục và lương thực. Nói tóm là việc ăn của Ổ gia phân bố ở đủ loại ngành nghề. Tuy bốn phòng tách , nhưng nếu như một trong đó gặp khó khăn thì những phòng khác sẽ cùng tới hỗ trợ.”
“Sau khi cha qua đời, việc ăn trong nhà đều do Tiểu Đình xử lý, vì Thái Hà buôn bán. Còn thể của tổ mẫu và mẫu thì cũng , nên bây giờ chuyện trong nhà cũng đa phần do quán xuyến. Hiện giờ tới, cũng đỡ đần phần nào.”
Sương Sương đại tẩu thì hai mắt trợn tròn.
Đại tẩu dịu dàng: “Trước đây việc chi tiêu và quản lý nô tài trong viện của Tiểu Đình là do giúp đỡ, bây giờ nên giao cho , buổi chiều sẽ phái đưa sổ sách đến cho , cứ xem , nếu như chỗ nào hiểu.” Nàng ngừng : “Vậy thì cứ hỏi phu quân của là .”
Sương Sương cứ cảm giác như vị đại tẩu qua thuỳ mị hiền lành gài bẫy thì .
***
Buổi chiều, nô tỳ bên đại tẩu thật sự mang sang một đống sổ sách.
Nha với Sương Sương: “Như phu nhân, đây là sổ sách của Tư Thận viện trong mấy tháng nay.”
Tư Thận viện chính là viện của Ổ Tương Đình.
Sổ sách mấy tháng qua nhanh chóng xếp thành một ngọn núi, Sương Sương tiện tay cầm một quyển lên xem, phát hiện bên chữ “Sổ sách nước của hạ nhân”, nàng lật qua loa: “Đây là gì ?”
Nha trả lời: “Đây là chi phí nước của hạ nhân trong Tư Thận viện.”
Sương Sương đau hết cả đầu, vội vàng gấp quyển sổ .
Toàn bộ sổ sách đặt trong thư phòng của Ổ Tương Đình, Sương Sương ghế, nhưng mấy thứ sổ sách .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nang-la-tran-bao/chuong-25.html.]
Trước đó Thanh Khi mang mấy hạ nhân đến cho nàng chọn, nàng chọn hai nha để hầu hạ bên . Hai nha tên lượt là Vấn Mai và Đan Thu.
Sương Sương thấy tên Vấn Mai quê mùa, liền đổi thành Bích Lăng.
Bích Lăng bưng phòng, thấy Sương Sương đang chống cằm, dáng vẻ uể oải chán chường thì rót xong cũng dám quấy rầy.
Sương Sương liếc nước , đây khi ở Thược Kim Quật nàng hai nha hầu hạ, bất kể là Thuỷ Hương là Liên Đại, tuổi của cả hai đều còn quá nhỏ, Sương Sương vẫn thích lớn tuổi hơn một chút, cả Bích Lăng và Đan Thu đều mười sáu tuổi.
Lớn tuổi hơn thì sẽ sắc mặt chủ nhân, khi sai bảo cũng cảm thấy như đang ngược đãi trẻ nhỏ.
Bích Lăng thấy Sương Sương liếc ly bèn : “Đây là Long Tỉnh của Tây Hồ.” (**)
(**) Trà Long Tỉnh thuộc loại xanh, là một loại truyền thống nổi tiếng của Trung Quốc. Trà Long Tỉnh xuất xứ từ khu vực Tây Hồ, thuộc thành phố Hàng Châu, Tỉnh Chiết Giang, 1.200 năm lịch sử. Đặc điểm nổi bật của Long Tỉnh đó là màu xanh biếc, hương thơm đậm đà, uống cảm giác êm ngọt trong miệng, hình dáng như lưỡi chim sẻ, ví von là loại 4 điểm tứ tuyệt “sắc xanh, hương thơm ngào ngạt, vị ngọt và hình dáng ”
Sương Sương lắc đầu: “Long Tỉnh quá đắng, ngươi đổi thành nước đường .”
Bích Lăng đáp , bưng xuống.
Sau khi Bích Lăng rời , Sương Sương vẫn xem hiểu mấy thứ sổ sách , đó đại tẩu rõ ràng, nếu như nàng hiểu thì cứ hỏi Ổ Tương Đình, nhưng Ổ Tương Đình ở đây.
Vừa nghĩ đến Ổ Tương Đình nàng chút tức giận, quản chuyện nhà cho Ổ Tương Đình chứ, nàng mới cần xem sổ sách .
Sương Sương ném sổ sách , bởi còn việc gì nữa nên nàng thử xem trong thư phòng của Ổ Tương Đình đồ gì , nàng sờ soạng khắp bàn, sờ Đông một chút, sờ Tây một chút, mãi cho đến khi tay nàng sờ đến một ngăn bí mật.
Nàng sửng sốt, nhịn một tiếng, liệu Ổ Tương Đình nàng phát hiện bí mật động trời nào ?
Ngăn bí mật ở bên bàn sách, Sương Sương cúi xuống, cố móc vật ở bên trong , phát hiện là một bức hoạ cuốn.
Hả?
Chẳng lẽ là bức tranh Ổ Tương Đình vẽ nàng đêm qua?
Đêm qua, khi cũng quên mang bức vẽ theo.
Sương Sương gạt sổ sách sang một bên, đặt bức hoạ lên bàn, mở thì ngay lập tức thu , cả gương mặt đỏ rực như hải đường.
Ổ Tương Đình thật là .
Hắn vẽ lúc nàng… nàng đang tắm, còn đề tên lên .
Sương Sương bỗng ngừng , một nữa mở bức hoạ , bên ngoại trừ tên của Ổ Tương Đình và con dấu thì còn đề cả năm tháng, nàng thấy thời gian tranh, gương mặt bớt đỏ lập tức đỏ bừng.
Vậy mà từ ba năm .
Ổ Tương Đình vẽ nàng khi nàng vẫn còn là Công Chúa.
Khi đó Ổ Tương Đình thể cảnh nàng tắm, nên bức hoạ là do tự tưởng tượng vẽ .
Sương Sương cuốn bức hoạ , gọi Đan Thu : “Ngươi chuẩn chậu lửa, đốt một ít đồ.”
Đan Thu lời theo, Sương Sương dứt khoát ném thẳng bức hoạ trong chậu lửa, thấy nó đốt thành than thì rốt cuộc nỗi khác thường trong lòng mới giảm bớt.
Tên Ổ Tương Đình xa , hàng ngày trong đầu chứa những gì ?
Đã còn đặt thứ ở trong thư phòng, Sương Sương càng nghĩ càng thấy hổ c.h.ế.t , chỉ hận còn là Công Chúa, nếu sẽ dùng roi hung hăng quất cho Ổ Tương Đình một trận, xem trận roi năm đó vẫn còn đủ ác đây mà.
Sương Sương đốt bức hoạ xong thì càng còn tâm trạng xem sổ sách nữa, nàng thở phì phì ngủ trưa. Có lẽ là do quá tức giận, trong mơ nàng thấy Ổ Tương Đình, chẳng qua trong giấc mơ nàng chủ động bảo Ổ Tương Đình vẽ khi nàng tắm.
***
Nửa tháng Ổ Tương Đình mới trở về, mà khi về còn mang theo một nữ nhân.
Sương Sương vốn đang lưng Thịnh phu nhân, lúc thấy nữ nhân , sắc mặt nàng lập tức đổi.
Anan
Đại tẩu bên cạnh ôi chao một tiếng sang Sương Sương: “Người , thể giống đến thế?”
Tác giả lời :
Sương Sương: “Đêm tân hôn bỏ ở , bây giờ còn mang một nữ nhân hoang dã về cùng, Ổ Tương Đình, ngươi c.h.ế.t chắc !”
Tiểu Đình: “Nương tử tha mạng!”